Chương 1093: Quân Cờ Thượng Hạng
Chương 1093: Quân Cờ Thượng HạngChương 1093: Quân Cờ Thượng Hạng
"U Minh Phệ Tâm Chú' này của bản tọa có vị thế nào? Nó vốn là một thể với ma đan của ngươi, liên kết thân hồn, dù cho lão quái Nguyên Anh cũng không thể giải trừ cho ngươi... Nếu không phải lúc kết đan ngươi chủ động thả lỏng phòng bị, còn thật không dễ dàng gieo xuống đâu... Có chú này, dù cho cách xa nhau mấy trăm ngàn dặm, bản tọa cũng có thể lấy mạng chó của ngươi trong một ý nghĩ"
Giọng nói âm lãnh truyền ra từ ngọc phù.
Trên mặt Thẩm Nhạc không khỏi hiện ra một tia oán độc, giọng nói lại càng thêm nhu hòa: "Thuộc hạ vẫn trung thành tuyệt đối với đà chủ..."
"Ha ha... Bản tọa có người nào mà chưa từng gặp qua? Ngươi không cần khoe khoang thủ đoạn vặt vãnh đó, bản tọa thích nhìn bộ dạng oán hận tột cùng nhưng lại không thể làm gì của ngươi... Ha ha...'
Tiếng cười lớn càn rỡ của đà chủ Hắc Ma tông truyền ra, khiến tay Thẩm Nhạc run lên, suýt chút nữa ném đi ngọc phù.
Sau một hồi trêu đùa, đà chủ Hắc Ma tông mới nói một cách sâu xa: "Ngươi hãy yên tâm... Cái tính của Phương lão quái, bản tọa cũng có hiểu biết, ha ha... Ngươi đừng coi thường vị sư phụ kia của ngươi, hắn tuyệt đối có tâm cơ sâu xa. Dù cho ngươi lộ ra một ít sơ hở, hắn vì cân bằng, cũng sẽ cố ý làm bộ không nhìn thấy, thậm chí khi ngươi cùng vị Bbăng Phượng tiên tử kia tranh chấp, lâm vào thế yếu tuyệt đối, hắn nói không chừng còn có thể kéo ngươi một tay... Tâm thuật Đế vương là gì? Thế gian đế vương quan tướng, đi đi lại lại cũng chỉ là một bộ đó, bản tọa đều nhìn chán... Ngươi cứ ẩn núp cẩn thận, chờ đợi cơ hội.'...
Nguyên Thần quốc.
Phân đà Hắc Ma tông.
Một người đà chủ áo đen, tóc tím đỏ mắt khẽ cười một tiếng, tùy ý ném một quả ngọc phù trong tay: "Ma Toán tử... Ghi chép, Dược Vương tông Thẩm Nhạc... Ẩn núp..."
Ma thị bên cạnh ghi chép lại điểm yếu, vị đà chủ này lại thở dài: "Thệ ước ngàn năm... Còn có bốn trăm năm, nhưng đáng tiếc, dù cho dùng Huyết Linh đan kéo dài tuổi thọ, bản tọa cũng không thể nhìn thấy ngày đó..."
"Đà chủ đại nhân..."
Thân thể Ma Toán tử run rẩy, hắn biết rõ khi vị Hắc Ma tử' này tâm tình thất thường, sẽ trở nên vô cùng bạo ngược!
Kết đan chân truyên của Hắc Ma tông, được xưng là Hắc Ma tử, đời này có tổng cộng mười ba vị.
Cái tên Hắc Ma tử này xem như là thất bại trong tranh đấu, bị đày đến nơi chim không thèm ¡ này làm Phân đà chủ, hoàn toàn tuyệt vọng với đại đạo.
Chính vì vậy, hắn mới thực sự là hỉ nộ vô thường, có thể giết người bất cứ lúc nào!
"Đáng tiếc... Nếu Dược Vương tông không có biến cố, Thẩm Nhạc nắm quyền trước, bên ngoài có chúng ta hỗ trợ, đợi đến khi Phương lão quái chết già hoặc là ám hại hắn, thì có thể lại ăn mòn thêm một thế lực..."
Hắc Ma tử lẩm bẩm lầu bầu.
Dù cho Thẩm Nhạc cũng không thể sống đến bốn trăm năm sau, nhưng chỉ cần hắn nắm quyền cao, hắn có thể dễ dàng cài cắm các đệ tử Ma môn và gián điệp vào Dược Vương tông, biến nó thành thế lực ma đạo trong bóng tối!
Đến lúc đó, Dược Vương tông sẽ thuộc vê ai, quả thật không thể biết trước...
Và bốn trăm năm sau, toàn bộ Dược Vương tông sẽ trở thành một quân cờ thượng hạng, tất nhiên có thể mang đến niềm vui bất ngờ cho các tông phái ở Tây Vực!. ..
Sự thật chứng minh, thế giới này vẫn chưa đặc biệt nhắm vào Aaron.
Khi Aaron một lòng ở Tân thủ thôn làm con rùa đen rút đầu, cơ bản không gặp phải chuyện gì lớn.
Dưới sự chuyên tâm tu luyện của hắn, thời gian trôi qua nhanh chóng.
Dược Vương sơn.
Trong động phủ.
Aaron ngồi khoanh chân, trên người quang mang sáng tối chập chờn.
Bỗng nhiên...
Hắn mở hai mắt, trong ánh mắt có ánh sáng như bạch ngọc nổi lên, đột xuất vài thước... Tiếp theo chậm rãi tiêu tan.
Aaron vẻ mặt có chút mờ mịt đứng lên, hoạt động thân thể, lại triển khai một cái "thuật Hút Bụi", khiến pháp bào trên người rực rỡ hẳn lên.
Lúc này mới đi ra động phủ, nhìn bên ngoài ánh mặt trời sáng rỡ, vậy mà cảm giác có chút chói mắt, giống như cương thi ngàn năm lần thứ nhất nhìn thấy ánh mặt trời.
"Ta... Đây là..."
Aaron hoạt động cuống họng một chút, tựa hồ bởi vì quá lâu không nói gì mà hơi khô chát, dần dần mới khôi phục trôi chảy: "Ta đây là... Bế quan bao lâu?"
Trong Linh đàm, một vệt sáng bay ra, hóa thành một con Vạn Thọ quy khổng lồ, rõ ràng là Tiểu Thanh!
Nó giống như giao long ngẩng đầu lên trời, tựa hồ là đang suy tư, đầu nhỏ nỗ lực vận chuyển, phát ra tiếng người: "Chủ nhân... Ngươi đã bế quan hơn một giáp (-60 năm)."
Ừm, từ sau khi trở thành đại yêu Kim Đan tam giai, Vạn Thọ quy Tiểu Thanh liền luyện hóa cổ họng, có thể học nói tiếng người.
"Một giáp rồi ư... Tu sĩ cấp cao bế quan cũng quá dài dằng dặc rồi..."
Trên thực tế bế quan bao lâu, Aaron quét bảng thuộc tính một chút là biết rồi, lúc này mở miệng nói chuyện chủ yếu để hoạt động cổ họng mà thôi...
Cũng còn may nuôi con rùa đen, bằng không hắn cảm giác mình sẽ phiền muộn chết.