Thần Bí Chi Kiếp (Bản Dịch)

Chương 1109 - Chương 1109: Đi Bán Thảm (2)

Chương 1109: Đi Bán Thảm (2) Chương 1109: Đi Bán Thảm (2)Chương 1109: Đi Bán Thảm (2)

Đối với Aaron, mặt mũi là thứ gì?

Thật không đáng giá một đồng tiền!

Nói lại... Người đi bán thảm không phải hắn, dĩ nhiên càng thêm không quan tâm.

'Lần này đi Đại Càn, thứ nhất là xem chiều gió, thứ hai là bán thảm một màn, dù cho Thư Sơn Kiếm Các không ra tay, còn có tông môn khác... Nếu là thật sự đại thế khó có thể cứu vãn, liền trực tiếp trốn?'

ch... Hay là vẫn là trước tiên cấp cứu một thoáng?"

Còn về việc tại sao để Hà Vũ đi?

Ngoại trừ để cho đối phương đứng ra bán thảm, Aaron cũng không muốn đối mặt với tu sĩ của Thư Sơn Kiếm Các.

Dù sao trước đây từng làm chuyện xấu, có chút chột dạ. Tuy rằng đã thay đổi khuôn mặt, nhưng tông môn Nguyên Anh này không hẳn sẽ không nhận ra hắn...

Dù chỉ là một tia khả năng, cũng không thể mạo hiểm!

Có con ngựa già như Aaron dẫn đường, con đường đi ngang qua hoang mạc vô biên, đi tới Đại Càn dĩ nhiên khá là thông thuận.

Cùng lúc đó, Aaron cũng không lơ là việc tu luyện.

Nhưng mà...

Hắn nhìn bảng thuộc tính, thở dài sâu sắc:

(Họ tên: Phương Ngọc (Aaron))

(Thiên phú: Trường sinh bất lão)

(Tuổi tác: 1403)

(Cảnh giới: Kết Đan hậu kỳ)

(Công pháp: Minh Ngọc quyết tâng thứ mười sáu (2/30000))

"Tiến vào cảnh giới Kết Đan hậu kỳ, yêu cầu để tăng độ thuần thục lên một bước... Cảm giác không có linh đan, linh mạch lại không dồi dào, đại khái phải tốn một ngàn năm mới có thể tu luyện viên mãn?”

Aaron nhổ nước bọt một câu trong lòng, sau khi kết thúc tu luyện, liền đến boong thuyền.

Hà Vũ đang bị coi như cu li điều khiển phi thuyền này, trên mặt lại tràn đầy vẻ kính nể: "Không ngờ thái thượng trưởng lão còn có bản đồ của hoang mạc vô biên này... Đệ tử nghe nói từ khi Hạo Nhiên tông bị tiêu diệt, phi thuyền thương mại đi Đại Càn đã dừng vận chuyển... Không thể kiến thức một phen."

"Ha ha, lúc trước diệt Hạo Nhiên tông chính là Thanh Đỉnh môn, diệt Thanh Đỉnh môn chính là Lý gia...

Aaron nở nụ cười hai tiếng, để Hà Vũ tự mình đi đoán.

"Nguyên lai bản đồ này trước đây Lý gia lấy được từ Thanh Đỉnh môn, sau đó lại đến tay bản tông?" Ánh mắt Hà Vũ sáng lên: "Nếu có thể học Hạo Nhiên tông mở tuyến hàng không, lợi nhuận quả thực..."

"Đừng suy nghĩ nhiều... Lúc trước Hạo Nhiên tông có thể thiết lập tuyến hàng không, cũng là kết quả của việc song phương chính ma tạm dừng chiến tranh”

Aaron trực tiếp dội một gáo nước lạnh: "Hiện tại Hắc Ma tông hung hăng, chỉ cần bị cướp một chiếc phi thuyền thôi, cũng đủ khiến ngươi khóc thét!"

Nếu như nói một tu sĩ đi ngang qua hoang mạc vô biên còn có thể coi là bí mật, thì việc điều khiển một chiếc phi thuyền khổng lồ di chuyển rầm rộ quả thực là hành động tự rước lấy Ma tu đến cướp bóc.

"Ài... Thái thượng trưởng lão nói đúng." Hà Vũ tiếc nuối từ bỏ ý tưởng ban đầu vốn rất hấp dẫn này. ...

Thành Càn Dương.

Cách xa mấy trăm năm, tòa thành thị do tu sĩ tạo dựng này vẫn náo nhiệt và rộng lớn như xưa.

Dù cho tu sĩ tuần tra canh gác nhìn thấy Aaron, một tu sĩ Kết Đan, cũng không hề kinh ngạc, chỉ chào hỏi một cái rồi thuận lợi làm thủ tục cho hai người.

"Đây chính là thành Càn Dương sao?"

Hà Vũ hoàn toàn mang tâm trạng nhà quê lên phố, cảm giác một đôi mắt cũng không đủ để nhìn.

Hỏi qua giá cả hàng hóa ở thành Càn Dương, không khỏi thốt lên một câu cảm thán: "Sống ở Càn Dương quả thực khó khăn!"

"Nhưng mà bên trong thành Càn Dương này, cũng không ít thứ tốt... Lão phu năm đó, chính là ở đây mua được linh đan thượng phẩm kéo dài tuổi thọ..."

Aaron hơi có chút tự đắc nói.

Thực ra là để che đậy cho việc bản thân kéo dài tuổi thọ.

Nói là mua linh đan, nhưng lại không nói mua mấy viên! Cũng không nói cụ thể hiệu quả kéo dài tuổi thọ là gì.

“Thì ra là như vậy!"

Hà Vũ có chút vui mừng.

Trong thời khắc nguy cấp này, nếu thái thượng trưởng lão có thể sống thêm vài năm, tuyệt đối là mang lại vô số lợi ích cho Dược Vương tông!

"Chúng ta trước tiên tìm một chỗ ở lại... Sau đó nghỉ ngơi mấy ngày, rồi ngươi chuẩn bị đi khóc thảm..."

Aaron khoác tay lên vai Hà Vũ, nói với giọng ý vị sâu xa: "Tương lai của Dược Vương tông và vùng đất phía tây, phải dựa vào ngươi!"

Hà Vũ không khỏi cảm thấy áp lực nặng nề trên người, nghiêm mặt nói: "Xin thái thượng trưởng lão yên tâm! Ta dù có quỳ chết trước sơn môn, cũng phải cầu xin bọn danh môn chính phái kia ra tay!".... Nửa năm sau.

Tại một quán trà.

Aaron chiếm một cái bàn, nhàn nhã thưởng thức trà.

Người lui tới quán trà này đều là tu sĩ, thỉnh thoảng nói vài chuyện thú vị, cũng là một cách tiêu khiển để thư giãn bình thường.

Ừm, từ khi đến thành Càn Dương, hắn đã chia đường với Hà Vũ, để Hà Vũ một mình đi làm việc.

Thậm chí hai người chỉ liên lạc với nhau bằng ngọc phù truyền tin.

Aaron làm vậy là để tránh cho Hà Vũ bị Nguyên Anh của Hắc Ma tông theo dõi, từ đó tìm ra tung tích của hắn.

Dù sao hắn hành tung bất định, lại có thể che giấu thân phận.

Nhưng Hà Vũ thì không thể không đi khóc lóc van xin mỗi ngày.

Nếu như hắn vì thế mà bất hạnh bỏ mạng, Aaron nhất định sẽ truy phong hắn là danh dự thái thượng trưởng lão của Dược Vương tông, sau đó đề bạt con cháu của hắn.
Bình Luận (0)
Comment