Chương 1112: Thái Âm Nghịch Vị
Chương 1112: Thái Âm Nghịch VịChương 1112: Thái Âm Nghịch Vị
Trân Tam là một thôn dân bình thường ở Trần gia thôn.
Lúc nhỏ, hắn từng luyện qua vài bài quyền pháp, đã từng đi du lịch qua vài thành trì phàm nhân, tích góp chút tiền tài. Sau khi trở vê quê hương, hắn có thể mua được một tòa nhà, mấy chục mẫu ruộng tốt, gia cảnh giàu có, khiến nhiều thôn dân ao ước.
Nhưng hắn biết, đời mình chỉ có thể như vậy.
Là một con dân Đại Càn, hắn có kiến thức và khát vọng hơn so với những thôn dân khác.
Ví dụ như... Hắn biết "Tiên nhân" thực sự tồn tại, thậm chí tự mình gặp qua tiên nhân ra tay mấy lần.
Nhưng... Tu tiên cần linh căn, mà hắn hết lần này tới lần khác là không có linh căn!
Điều này hoàn toàn chặn chết con đường cầu tiên của hắn!
Dù cho trở lại quê hương, có vợ đẹp con ngoan bầu bạn, nhưng lúc trời tối người yên, hồi tưởng lại mọi chuyện trước đây, hắn vẫn không thể chợp mắt, lòng như lửa đốt.
Một đêm nọ.
Hắn nhìn vợ đẹp con ngoan đang ngủ say, khoác thêm áo choàng, xoay người đi ra khỏi phòng, đi ra sân.
Nhìn trăng sáng trên bầu trời, không khỏi thở dài: "Nhân sinh không hơn trăm năm... Ta đã không có hy vọng tu tiên, chỉ có thể sinh nhiều con, trao hi vọng cho đời sau..."
Bỗng nhiên...
Từ chân trời truyên đến một tiếng sấm rên, mây đen dày đặc kéo đến!
Ngay khi Trần Tam tưởng rằng sắp mưa thì mây đen lại đột nhiên tan biến, như lúc nãy vừa nhìn thấy ảo giác.
Sắc mặt Trân Tam không khỏi nghiêm lại, biết rằng dị biến này có lẽ liên quan đến những tiên nhân thân thông quảng đại kial
Nhưng mà, ngay sau đó, hắn há hốc miệng kinh ngạc...
Bởi vì vầng trăng tròn như khay bạc kia bỗng nhiên nhuộm một màu đỏ ửng!
Màu đỏ tươi đẹp ướt át khiến hắn không tự chủ liên tưởng đến thức ăn ngon, nuốt nước miếng...
"Thái âm tinh... Biến đỏ?”
Trân Tam sợ hãi tái mặt.
Đối với người xưa, Thái âm nghịch vị, mang ý nghĩa sẽ có đại tai ương!
Hắn đang suy nghĩ xem có nên dự trữ lương thực, thậm chí đưa cả nhà đi trốn vào núi sâu hay không.
Nhưng vào lúc này, Trần Tam bỗng nhiên ồ lên một tiếng.
Bởi vì trên vâng Thái âm đỏ thẫm kia, hắn dường như lại nhìn thấy... Một thân cây? ! Cành cây như được tạo thành từ máu thịt, lại giống như cánh tay người, đang không ngừng vươn ra khỏi phạm vi Thái âm...
(Thái Âm: mặt trăng)
Đẹp!
Một vẻ đẹp vượt qua giới hạn, khó có thể tưởng tượng tràn ngập tâm trí Trân Tam.
Hắn phát hiện ra rằng những cuốn sách mà mình đã học được, không thể tìm ra một câu nào có thể miêu tả vẻ đẹp của cây Mẫu thụ đỏ thẫm kia.
Ngôn ngữ của nhân loại vốn đã trở nên tái nhợt và vô lực.
Trong lúc đắm chìm ngắm nhìn, bên tai Trần Tam vang lên tiếng lẩm bẩm mơ hồ.
Hắn đã từng du lịch bốn phương, nghe qua nhiều tiếng lóng khác nhau, cũng biết lý do "Mười dặm khác âm, trăm dặm khác tục", chỉ cách nhau vài chục dặm, có thể không ai nghe hiểu được tiếng địa phương của nhau.
Nhưng ngôn ngữ lần này lại hoàn toàn khác biệt so với tiếng địa phương nông thôn kial
Trân Tam xác định mình chưa từng nghe qua loại tiếng địa phương này, nhưng lại có thể hiểu được ý nghĩa của nó...
Giọng nói đó đang nói:
"Cốc Thần... Không chất..."
"... Là vì... Huyền Tấn..."
“Thiên địa... Căn nguyên...'
"Kéo dài như tồn... Lấy mãi không hết, dùng mãi không cạn... Đạo chi mẫu vậy!"...
Trân Tam từng khổ sở truy tìm điển tịch tu tiên, nhưng cuối cùng lại không thu hoạch được gì.
Lúc này, nước mắt nóng hổi trào ra từ khóe mắt, hắn biết nếu có bí điển tu tiên vô thượng, thì nó nhất định phải có hình dạng như vậy!
Đây mới thực sự là đại đạo!
Trời sinh vạn vật, đều có thể truy đuổi đại đạo!
Không, là đại đạo đang truy đuổi con người!
Dù chỉ nghe được vài câu, nhưng những chữ và cách sắp xếp này dường như mang theo hàm nghĩa vô cùng, mỗi lần suy ngẫm, giải thích... đều sẽ tạo ra những kinh văn hoàn toàn mới.
Không cần đọc sách đến bạc đầu, cũng không cần khổ sở nghiên ngẫm, tìm hiểu... Càng không cần đi cầu người giải thích... Chỉ cần nghe được những lời lẩm bẩm kia, tự nhiên sẽ thu được đại đạo chân ý mà bao người mơ ước!
Điều này khiến Trần Tam không hiểu sao lại biết thêm rất nhiều kiến thức.
Ví dụ như... Vạn vật đều có linhI
Chỉ cân thông qua một số thủ đoạn phù hợp, có thể thông qua việc đồ tể, nấu nướng, nuốt... Từ trong cơ thể các loại động thực vật thịt gà vịt, cá, chó, lợn, dê, bò, rút lấy ra điểm "Linh khí” này.
Chỉ cần tích lũy "Linh" đến mức độ đầy đủ... Dù cho không có linh căn, hắn cũng có thể tu tiên
À...
Trên thực tế, linh tính và linh khí hoàn toàn không phải là một chuyện.
Nhưng đối với một phàm phu tục tử mà nói, có thể thu được sức mạnh vượt qua phàm tục, đó chính là tu tiên!
“Tu tiên!"
"Không ngờ... Ta cũng có tiên duyên!"
Trân Tam nắm chặt nắm đấm, trong mắt vằn vện tia máu, hướng ánh mắt về... Chuông lợn trong sân!
Ngày hôm sau.
Vợ và con trai Trần Tam vừa thức dậy vào sáng sớm đã ngửi thấy một mùi hương mê người.
Đi vào bếp, họ nhìn thấy Trân Tam đang cầm một cái muôi lớn, đang nấu thịt lợn.
Nhìn thấy vợ mình đến, hắn há miệng ra: "Các ngươi dậy rồi à? Hôm nay... Nhà chúng ta ăn thịt kho!"
"Ăn thịt lợn! Ăn thịt lợn!"
Con trai Trân Tam vui vẻ nhảy nhót...