Chương 1188: Quá Thảm
Chương 1188: Quá ThảmChương 1188: Quá Thảm
"Có thể bói toán bị nói dối? Không đúng... điêu này không có nghĩa lý gì...'
Aaron nhắm mắt lại, cảm nhận ngón tay vàng của mình.
Đúng vậy!
Hắn cũng có ngón tay vàng!
Mỗi phân thân đều có thể nhận được một ít đầu tư từ bản thể, coi như là một ngón tay vàng nhỏ bé. Ngón tay vàng đời này là "Máy mô phỏng!"
Hắn thầm thở dài trong lòng, một dòng chữ hiện lên trước mắt: (Có tiêu hao 1 điểm 'Tháp, 1 điểm 'Diệu, khởi động máy mô phỏng hay không?)
Trong hệ thống linh tính, Tháp' đại biểu cho trí tuệ, 'Diệu' là ánh sáng của tạo vật, đồng thời cũng là linh tính bói toán mạnh nhất!
Lấy trí tuệ và khả năng tính toán vô cùng to lớn kết hợp với bói toán tương lai, tạo thành 'năng lực dự đoán tương lai, hay cũng có thể gọi là - máy mô phỏng tương lail
Aaron tiến vào trạng thái minh tưởng, phát hiện chỉ có 4 điểm linh tính 'Tháp' và 3 điểm linh tính 'Diệu' đi theo hắn sau khi xuyên qua.
"Cảm giác... Thế giới này tuy miễn cưỡng mở ra một khe hở, nhưng không ổn định để hình thành toàn bộ... Việc ta có thể nhận được hỗ trợ và tiếp viện là đứt quãng. Đại khái cách mỗi bảy ngày, ta mới có thể thu được 1 điểm 'Tháp' và 1 điểm 'Diệu' từ bản thểt"
Về việc minh tưởng và thu thập tài liệu linh tính từ thế giới này là điều không thể...
Trước khi bản thể bắt đầu ô nhiễm thế giới này, thế giới này sẽ không có linh tính!
"Tuy nhiên... Có thể tiếp thu khái niệm Linh tính... Nói rõ thế giới này cũng là tồn tại có hệ thống siêu phàm chứ?"
"Tại sao bây giờ không nhìn thấy một chút dấu hiệu nòa, chỉ có khoa học kỹ thuật chứ?"
"Chẳng lẽ là... Bị thượng tầng Đại Tân phong tỏa tin tức?"
"Hay hoặc là... Truyền thừa lực lượng siêu phàm xuất hiện đứt đoạn, tỷ như nguyên khí suy yếu gì đó..."
"Vậy yếu tố thế giới này rất phù hợp với yêu cầu nghi thức khắc ấn đại diện cho cái gì đây?"
"Miễn cưỡng chỉ đủ khởi động máy mô phỏng ba lần thôi... Còn có thể dư thừa lại một điểm linh tính “Tháp...
"Vậy lập tức bắt đầu đi!...' Khởi động máy mô phỏng!"
Đã có ngón tay vàng, vậy khẳng định là phải dùng một lát.
Aaron hơi chuyển động ý nghĩ một chút.
Ngay trước mắt, trên màn ánh sáng chỉ có mình có thể nhìn thấy, vô số văn tự tuôn trào như thác nước......
Ngày thứ nhất: Aaron đòi tiền từ streamer Ma Âm nhưng không được đáp ứng.
Ngày thứ hai: Hắn ăn một gói khoai tây chiên, ba gói mì, bốn chai Fat Nerd Merry Drink... tận hưởng cuộc sống hiện đại.
Ngày thứ ba: Bà chủ nhà trọ đến đòi tiền thuê nhà và dọa ném đồ đạc của Aaron đi. Hắn quyết định đi làm, ngày mai sẽ đi chuyển gạch.
Ngày thứ tư: Chơi game.
Ngày thứ năm: Xem tiểu thuyết.
Ngày thứ sáu: Nhận được tin nhắn thu hồi nợ, Aaron quyết định ngày mai sẽ đi công tác.
Ngày thứ bảy: Khi đi ngang qua quầy bán vé số dưới lầu, Aaron bỗng dưng có ý tưởng, sử dụng bói toán để liên tục bóc được mười tấm vé số trúng thưởng hạng nhất.
Tối ngày thứ bảy: Aaron bị cướp, cố gắng chống trả, đánh chết hai tên cướp nhưng cuối cùng không địch nổi, trúng bảy nhát dao mà chất... ...
"Cái máy mô phỏng này... nó có ổn không vậy?" Aaron nhìn kết cục của mình, miệng run run: "Giờ trả hàng được không?"
Hắn cũng biết, nếu trả lại rồi không thể nhận lại ngón tay vàng nào khác từ bản thể thì cũng tương đương với việc chính mình tự hại mình.
Aaron nheo mắt nhìn kết cục bị cướp mà chết.
Hiện tại hắn vẫn là người bình thường, 'Tháp' và 'Diệu' đều mỏng manh, không thể thực hiện siêu phàm.
Dù có thể dựa vào kinh nghiệm phong phú để đánh nhau một chọi với năm sáu bảy, nhưng bị vây đánh, nhất là khi đối phương có vũ khí, thì vô cùng nguy hiểm.
'Có phải ta bị đánh lén?'
Khi mua vé số cào quá lộ liễu, mà khu vực này an ninh không tốt, một khi biết hắn có tiền, sẽ có người cướp đoạt...
Nhìn 3 điểm 'Tháp' và 2 điểm 'Diệu' còn lại, Aaron nghiến răng: "Trở lại!"
Ngày thứ nhất: Aaron đòi tiền từ streamer Ma Âm nhưng không được đáp ứng.
Ngày thứ hai: Rút kinh nghiệm, hắn quyết định không mua vé số cào mà mua vé số truyền thống, đồng thời bói toán ra dãy số cho kỳ mở thưởng tiếp theo!
Ngày thứ ba: Bà chủ nhà trọ đến đòi tiên thuê nhà và dọa ném đồ đạc của Aaron. Hắn trả lời: "Đừng khinh thường thiếu niên nghèo!"
Ngày thứ tư: Chơi game.
Ngày thứ năm: Xem tiểu thuyết.
Ngày thứ sáu: Vé xổ số mở thưởng, không phải dãy số mà Aaron bói toán. Hắn phun máu ba lần, gào thét: "Có gian lận!"
Ngày thứ bảy: Bị tin nhắn đòi nợ oanh tạc, Aaron không coi là chuyện to tát.
Ngày thứ tám: Có người đến đòi nợ, Aaron quyết định dọn nhà.
Ngày thứ chín: Aaron bị bắt cóc bí ẩn. Khi tỉnh lại, hắn phát hiện mình đang ở trên bàn mổ của một phòng khám dởm. Kẻ chủ nợ muốn cắt thận của hắn để bán lấy tiền. Aaron đã chết!
"Thế giới này độc ác quá!" Aaron nhổ nước bọt, không thể tin nổi: "Mẹ kiếp, ta lại thảm đến mức bị bắt cóc cắt thận?"