Chương 1193: Trả Tiền
Chương 1193: Trả TiềnChương 1193: Trả Tiền
Mười lăm phút sau.
Văn phòng.
Hà tỷ trang điểm đậm đà, cười rạng rỡ như hoa.
Cô mặc một bộ vest công sở màu đen bó sát, vòng một đầy đặn, phối hợp với tất đen, toát lên vẻ quyến rũ của phụ nữ nơi công sở.
"Tiểu Aaron à, chị biết ngay em là người có trách nhiệm mài!"
Đếm xong tiền, Hà tỷ cười tủm tỉm đưa hợp đồng vay tiên và một phong thư cho Aaron: "Chị cũng là người tận tâm, phim của em đều ở đây..."
Aaron mở phong thư, nhìn thấy cuộn phim bên trong, im lặng gật đầu.
Vài ngày qua, hắn đã tuân theo kế hoạch ban đầu, tiêu hao điểm Linh tính "Tháp" cuối cùng để chứng minh một giả thuyết, đồng thời tìm kiếm một nhà toán học có uy tín để bán nó đi, sau đó dùng số tiền thu được để đầu tư một vòng nhanh chóng.
Về lý thuyết, trả hết nợ không phải là vấn đề lớn, nếu như đối thủ không chơi trò bẩn.
Nhìn Aaron cất hợp đồng vào túi, Hà tỷ đứng dậy bắt tay hắn, còn dùng ngón tay nhẹ nhàng khâu vào lòng bàn tay Aaron: "Tưởng không tới nhỉ... Tiểu tử có vốn liếng kha khá, đáng tiếc... Nếu như em không trả nổi tiền, chị vốn còn muốn giới thiệu việc làm cho em..."
"Mấy người các ngươi đều không phải người tốt, đều ghi nhớ chuyện ta bán thận... Đáng tiếc, đại gia ta chỉ bán trí tuệ, không bán sức lao động."
Aaron lườm một cái, đứng dậy chuẩn bị rời đi.
"Tiểu đệ đệ..."
Sau lưng hắn, giọng điệu yểu điệu của Hà tỷ truyền đến: "Chị là người chính phái, công ty cũng là công ty chính phái, nhưng những người khác thì không giống nhau, Hoa Cẩu' gần đây liên tục theo dõi ngươi đấy, hắn có tiếng tăm không tốt lắm... Nếu như tiên không thuận lợi, có thể quay lại mượn chị, dù sao... có vay có trả, mượn thêm cũng không khó mài"
"Cảm ơn""
Aaron trong lòng chùng xuống, biết màn kịch chính thức còn ở phía sau.
Hắn đi ra khỏi công ty đầu tư Kimrisa, mua một cốc trà sữa, tiện thể lên phương tiện công cộng, đi đến quảng trường trung tâm thành phố. Ngôi trên ghế dài, nhìn dòng người qua lại không ngừng, Aaron thích ý nheo mắt lại.
"Thật tuyệt vời... Thế giới hiện đại như vậy...
Ném cốc trà sữa vào thùng rác bên cạnh, hắn lấy điện thoại di động ra, khởi động máy, gọi điện thoại cho "Hoa Cẩu”.
"Ai Vậy...
Đầu bên kia điện thoại có chút ồn ào, xen lẫn tiếng kêu thảm thiết của cả nam và nữ.
"Cẩu ca, ta là Aaron đây..." Aaron nở một nụ cười. "Tiểu tử ngươi ở đâu? Tao cho mày biết, tao quen biết hết anh em trên đường, mày đừng hòng chạy!" Cẩu ca dường như mắng một câu, bên kia liên trở nên yên tĩnh hơn nhiều.
"Sao ta lại chạy chứ? Giờ ta đã chuẩn bị trả hết tiền, cả gốc lẫn lãi, trả một lần..." Aaron nhanh chóng báo vị trí của mình: "Ta chờ ở đây..."
Sau khi cúp điện thoại, hắn lại nhìn thành phố hiện đại, cảm giác như thế nào cũng không thể nhìn đủ.
"Tiểu tử ngươi, chết tiệt có thể chọn địa điểm khác được không?”
Sau một giờ, một tên ăn mặc áo sơ mi hoa hòe, nhuộm tóc màu lưu ly, đi cùng hai tên đàn em, miệng còn lẩm bẩm chửi tục, tiến đến.
Mọi người xung quanh lập tức tránh ra một khoảng cách, tách biệt ba tên côn đồ này.
"Cẩu ca."
Aaron đứng dậy, cười híp mắt chào hỏi. Miệng ngọt nhưng trong lòng nhận định tên này chắc chắn phải chết, hắn vẫn giữ thái độ rất tốt.
"Tiểu tử ngươi thật sự có tiền?"
Cẩu ca nghi ngờ nhìn Aaron, ai mà không biết tên này chứ?
Tên nhóc nghèo đến mức chỉ ăn mì gói mỗi ngày này, làm sao có thể có nhiều tiên như vậy?
Bất quá hắn cũng không phải vì chút tiền này mà đến, phất tay một cái, tên đàn em bên cạnh lập tức đưa ra một bản hợp đồng: "Tiểu tử này gặp may mắn, chỉ cần ký vào bản thỏa thuận này, chuyện còn lại dễ bàn..."
Aaron nhìn lướt qua, vẻ mặt chìm xuống.
Bên ngoài hợp đồng ghi 'bản cam kết tự nguyện hiến tạng. .
'Chết tiệt, đây là đã sớm nhắm vào quả thận của ta rồi... '
Hắn lắc đầu, kéo ra ba lô, để lộ ra một sấp tiền mặt màu xanh lá bên trong: "Tiền ở đây, hợp đồng nợ của ta đâu?"
"Ngươi thật sự có tiên?"
Cẩu ca hết sức kinh ngạc, đưa tay muốn cầm lấy, nhưng bị Aaron ngăn lại: "Một tay giao tiền, một tay giao hợp đồng... Cẩu ca ngươi đến quy củ ấy cũng không hiểu sao."
"Mẹ nó..." Cẩu ca giơ tay lên, dường như muốn đánh người.
"Cẩu ca, ngươi nghĩ cho rõ ràng, nơi này chính là trung tâm thành phố...' Aaron chỉ chỉ đám người xung quanh, còn có mấy người đang livestream: "Ngược lại, ta khẳng định không sợ, ngươi dám đánh ta, ta liền dám làm lớn chuyện, đến lúc đó ta không sợ mất mặt, bất quá Cẩu ca ngươi thì sẽ nổi danh..."
Mặt Cẩu ca lúc xanh lúc đỏ.
Đánh nhau trên đường thì hắn không sợ, sống trong nghề này, hắn coi việc vào đồn cảnh sát như là về nhà, ra ngoài chém người còn chẳng ngại ngần!
Nhưng gần đây hắn đang thực hiện một phi vụ lớn, lúc này vào đồn cảnh sát sẽ ảnh hưởng không tốt, đại ca nhìn thấy tin tức, có lẽ ấn tượng sẽ giảm nhiều, như vậy sẽ toi mạng...