Chương 1203: Mộng Tưởng
Chương 1203: Mộng TưởngChương 1203: Mộng Tưởng
Hoa Cẩu như phát điên, bóp lấy cổ Diệp Vinh Thiên.
Con ngươi Diệp Vinh Thiên trợn tròn, muốn giải thích... Hắn... Hắn vừa nấy không có nói gì!
Dù cho có ý định thay đổi Hoa Cẩu, để những tên đàn em khác lên thay, nhưng hắn không ngốc! Đương nhiên sẽ đợi đến khi người khác đi xa mới nói!
Tại sao người này sau khi ra ngoài lại đột nhiên biến thành người điên, còn một mặt như có mối thù không đội trời chung với hắn?!
Nhưng Diệp Vinh Thiên không còn cơ hội nói nữa, khuôn mặt hắn tím tái, thân thể không ngừng co giật, cố gắng hít thở một chút không khí, nhưng lại nhận ra đó là hy vọng xa vời...
Lúc này, chỉ còn cách liều mạng bấm nút báo động.
"Ngươi làm gì?”
"Mau buông ra Diệp tiên sinh
Y tá và bảo tiêu bên ngoài phòng vội vã xông vào, kéo Hoa Cẩu ra.
Hoa Cẩu với đôi mắt đỏ ngầu, đột nhiên rút một con dao nhỏ từ bên hông, điên cuồng đâm vào Diệp Vinh Thiên...
Rất nhanh, chiếc giường bệnh trắng tinh đã nhuộm đỏ bởi máu tươi...
Ngày hôm sau.
Aaron mở điện thoại di động, nhìn thấy một tin tức địa phương - "Đại gia bất động sản Diệp Vinh Thiên bị cướp bóc đột nhập và sát hại”.
Hắn cười lạnh, không quan tâm.
Ra ngoài ăn một bát tàu hũ, phát hiện hai chị em Mục Hinh Từ đi ra, hắn vừa định chào hỏi thì hai người lại không hẹn mà cùng bước nhanh đi.
Aaron sờ sờ mũi, tiếp tục đi đến quán Internet Lam Hải, khởi động máy, chơi gamel
Nữ nhân cũng không thể ngăn cản bước chân ta chơi gamel
Lần này, hắn chọn chơi "Quán quân vinh quang" ở chế độ 5V5.
Kết quả đồng đội của hắn lập tức nổ tung: "Lầu trên có biết chơi không? Hỏa Nam phiên bản cấp độ sử thi yếu thết"
"Bỏ qua bỏ qua..."
"Sáu phân thua rồi..."
Aaron không thèm nhìn, chọn tắt tiếng tất cả mọi người.
Chờ đến khi trò chơi bắt đầu, xạ thủ lập tức mở hack, không hề đi đánh quái rừng...
Còn lại Aaron đi đường đơn, cùng trợ thủ âm thầm quét dọn lính.
Aaron đi giữa đường, vừa đi vừa lật xem giới thiệu kỹ năng của nhân vật... Một nữ pháp sư đối diện lao đến, tung một đòn phép thuật khiến hắn mất hơn nửa thanh máu.
Aaron lắc lư vài cái, xoay người né tránh... Nữ pháp sư vui mừng, bám sát không rời... Aaron đột nhiên di chuyển linh hoạt, né tránh cầu lửa của nữ pháp sư, xoay người tung một đòn tấn công!
Nữ pháp sư trong nháy mắt bị khống chế, lại bị Aaron đánh thường giảm một nửa máu.
Nàng xoay người bỏ chạy, cố gắng né tránh.
Nhưng không ngờ Aaron dường như dự đoán được vị trí xuất hiện của nàng, sớm tung một đòn choáng váng, tiếp tục đánh thường... Nữ pháp sư uất ức ngã xuống.
First blood (Giết mạng đầu)!
Nữ pháp sư khóc lóc tìm đến bạn trai đánh quái rừng để báo thù...
Sau đó...
Giết cả hail...
Bên cạnh, Hổ Ca mở hộp thuốc lá đưa tới.
"Không hút thuốc lá, không uống rượu, cảm ơn." Aaron trả lời. Hắn phản ứng với người này không phải vì cảm thấy hắn ta có câu chuyện gì, mà là vì cảm thấy hắn ta có mối quan hệ rộng, có thể hữu ích.
"Xem tốc độ tay của cậu, lúc đỉnh cao có sáu, bảy trăm chứ? Thực sự là Lão thiên thưởng cho cậu chén cơm này, có hứng thú đổi nghề làm tuyển thủ thể thao điện tử không, tôi có thể giới thiệu cho cậu một câu lạc bộ, lương một năm trăm ngàn không thành vấn đề."
Hổ Ca hút thuốc, có chút ưu tư nói.
"Không được...
Aaron không thực sự đến đây để chơi game, đây chỉ là một cách để hắn câu mối quan hệ: "Ta vẫn thích chơi game giải trí hơn... Có hay không có trò chơi nào kích thích hơn một chút? Hổ Ca giới thiệu cho ta - à, ta thích chơi những trò chơi mới mẻ và kích thích."
Tỷ như 'Thượng cổ...
"Như vậy quá đáng tiếc... Trò chơi mới mẻ và kích thích? Gần đây không nghe tin tức gì, 'Hắc Tây Thiên lại tăng giá... Thật hố."
Hổ Ca im lặng hút xong một điếu thuốc: "Sau này cậu đến chỗ tôi chơi, miễn phít"
Aaron gật đầu, đi ra khỏi quán Internet.
Đi chưa được bao lâu, một bóng người đột nhiên nhào tới: "Súng Thần... Thu nhận tôi làm đồ đệ đi!"
Aaron nhìn kỹ, rõ ràng là một thanh niên nhuộm tóc vàng!
"Thu nhận ngươi làm đồ đệ?"
Aaron sờ cằm: "Ngươi tên là gì?"
"Tôi tên Dịch Tiểu Chuyên, cha tôi làm thợ mộc, tôi tốt nghiệp trung học liền đi làm công... Mẹ tôi là..."
Dịch Tiểu Chuyên nhanh chóng khai báo gia phả.
"Đủ rồi đủ rồi... Aaron vung tay: "Tại sao muốn bái ta làm thầy?"
"Bởi vì tôi muốn trở thành tuyển thủ chuyên nghiệp, tôi muốn kiếm tiền!" Dịch Tiểu Chuyên kiên định trả lời.
'Câu trả lời quen thuộc... '
Aaron thầm lắc đầu, lại hỏi một câu: "Ngươi biết tuyển thủ chuyên nghiệp khổ cực cỡ nào sao? Mỗi ngày huấn luyện đến sáng sớm, thời kỳ hoàng kim chỉ có vài năm ngắn ngủi, cả đời bị bệnh nghề nghiệp quấy rầy... Đồng thời bất kỳ ngành nghề nào, người có thể kiếm bộn tiền đều là số rất ít..."
"Tôi biết, nhưng đây là giấc mơ của tôi!"
Mộng tưởng không đáng tiền nhất.