Chương 1297: Nỗi Sợ
Chương 1297: Nỗi SợChương 1297: Nỗi Sợ
Hàng rào vốn chỉ có thể phòng quân tử không thể đề phòng tiểu nhân, bị hắn dễ dàng lăn vào.
Tam Cẩu Tử đưa tay hái quả táo, vốn định chỉ hái một trái... Sau đó không biết tại sao lại hái rất nhiều, lại nhét một quả vào miệng mình, quả nhiên vị ngọt ngào, dư vị vô cùng.
Chẳng hay...
Lúc này Aaron đang đứng sau cửa sổ nhìn hắn, ánh mắt lấp lánh, khóe miệng mỉm cười: "Rốt cục cũng có kẻ ngu xuẩn đưa đến tận cửa..."
Từ xưa ân nghĩa khó lâu dài, chỉ có sáo lộ mới đắc nhân tâm!
Hắn đã biểu diễn một màn tiên thuật tuyệt diệu, sau đó ắt sẽ có người mất đi đạo đức.
Lúc này chính là lúc biểu diễn thủ đoạn lôi đình!. ..
Aaron xưa nay không ngại nhìn nhận người khác từ góc độ xấu nhất.
Đừng tưởng rằng hương dân chất phác, chuyện như ăn tuyệt hậu, đường bá cướp núi, tranh nước dùng binh khí đánh nhau, đạp cửa nhà quả phụ... Đầu là chuyện thường xảy ra ở đất quê này.
Nếu mặc kệ kẻ đầu tiên này, sau này cây táo sẽ bị hái sạch!
Lần này hiếm khi có vật thí nghiệm, hắn từ chối thì bất kính.
Khi Tam Cẩu Tử ăn táo, hắn đã âm thâm vận dụng "Thuật luyện đan”, độ nhập linh tính "Xích" vào một quả táo.
Ừm, khắp cây táo, kỳ thực chỉ có quả táo mà Vưu nhị thẩm lấy đi là hữu dụng, còn lại chỉ là trái cây bình thường.
Nhưng, quả mà Tam Cẩu Tử ăn lại không giống.
"Thật sự cho rằng linh tính Xích là loại hiền lành sao?"
Aaron cười ha ha một tiếng, cũng mặc kệ bên ngoài, vê đi ngủ. ...
Ngày hôm sau.
Cửa nhà Phương Tịch bị vây quanh bởi một vòng người, nhìn cây táo bị hái mất một nửa, chỉ chỉ chỏ chỏ: "Đây là bị trộm ư?”
"Ai nha, tiểu tử Phương gia cũng thực sự là không hiểu chuyện, cái cây táo tiên này cũng không coi chừng cho tốt..."
"Chỉ là, do ai làm đây?"
Các nông dân nghị luận sôi nổi, trao đổi ánh mắt với nhau.
Có mấy người đã chuẩn bị đi qua hái táo
"A a ah
Đúng lúc này, một tiếng kêu thảm thiết vang lên từ trong thôn.
Tam Cẩu Tử đầu quấn băng, tay cầm từng quả táo đỏ, đi đến trước cửa nhà Aaron, không nói nhiều, quỳ xuống dập đầu lạy.
"Người này... Ai vậy?”
"Không nhận ra...'
"Nhìn quần áo, thật giống là Tam Cẩu Tử!"
"Giỏi lắm, Tam Cẩu Tử, thì ra là ngươi trộm quả táo."
"Tam Cẩu Tử từ nhỏ tay chân đã không sạch sẽ, lớn lên trộm gà bắt chó... Bây giờ trộm táo ta thật ra không có chút kinh ngạc nào, chỉ là sao lại chạy đến trả?"...
Mọi người xung quanh bàn tán xôn xao.
Tam Cẩu Tử không nói nhiều, chỉ liên tục dập đầu lạy.
Aaron đợi đến khi mọi người đến gần đủ, mới mở cửa, chậm rãi xoay người: "Ngươi là ai?"
"Phương gia ca ca, ta là Tam Cẩu Tử, ta không nên bị ma quỷ ám ảnh, trộm táo của ngươi, cầu xin ngươi trị cho ta một chút..."
Tam Cẩu Tử nói lí nhí.
"Bệnh gì vậy? Ta xem một chút...'
Aaron cố ý nói.
Tam Cẩu Tử cắn răng, giật tung khăn trùm đầu bằng vải bố, người xem xung quanh nhất thời sợ hãi.
Chỉ thấy khuôn mặt vốn đã xấu xí của Tam Cẩu Tử lúc này lại mọc lên từng cục u thịt, to bằng hạt nho, gần như chiếm hết gò má của hắn.
Tên này đã không còn giống người, nhìn như một con yêu quái!
Có đứa trẻ sợ hãi khóc lên, bị người lớn kéo quay mặt đi, nhẹ giọng dỗ dành.
"Phương ca ca, ta không biết mặt mình bị sao, lại mọc ra những thứ này, đụng vào là đau... Ta còn chưa lấy vợ, ngài có thể cứu chữa cho ta không..."
Tam Cẩu Tử khóc lóc nức nở, nhìn khuôn mặt của hắn, quả thực ai nghe cũng thương tâm, ai nhìn cũng rơi lệ.
"Thì ra là ngươi trộm táo của ta?"
Aaron lắc đầu liên tục: "Quả táo này vốn là ta dùng để tạo phúc cho dân làng, nhưng tiên nhân dạy ta rằng, tâm thành thì linh, ngươi lòng mang ý xấu, dù là tiên dược cũng biến thành độc dược"
Lời vừa nói ra, những kẻ đang chuẩn bị trộm táo đều hít vào một ngụm khí lạnh, thầm mừng vì Tam Cẩu Tử đã gánh tội thay họ.
Nếu không, kẻ chịu tội sẽ là bọn họ.
Linh tính "Xích" vốn có năng lực vặn vẹo máu thịt và biến đổi kỳ dị, mọc ra những cục u thịt này là chuyện bình thường.
Tam Cẩu Tử liên tục rên rỉ: "Ta đau quá... Cứu ta, cứu ta..."
Aaron mặc kệ, trực tiếp biến hắn thành tài liệu giáo dục phản diện, để răn đe dân làng. Hắn nhìn về phía điểm khí số, một cảnh tượng kỳ quái xảy ra.
Rõ ràng là đang lập uy, nhưng điểm khí số lại tăng vọt lên đến 50 điểm, còn nhiêu hơn cả ngày hôm qua giả thần giả quỷ khiến cho cây táo chín!
'Rõ ràng là, phân lớn người đều nhớ đánh mà quên ăn... '
'So với bố thí ân huệ, bạo lực và sợ hãi còn có thể khiến họ phục tùng hơn... '
Aaron nhìn cảnh tượng này, không khỏi thở dài trong lòng. ...