Thần Bí Chi Kiếp (Bản Dịch)

Chương 1325 - Chương 1325: Làm Sao Phân Cách?

Chương 1325: Làm Sao Phân Cách? Chương 1325: Làm Sao Phân Cách?Chương 1325: Làm Sao Phân Cách?

Kinh thành cũng có Đạo hội ty.

Chủ quản là Đạo chính ngũ phẩm, thuộc Hồng Lư tự, nắm giữ chức trách quản lý việc độ điệp của đạo sĩ thiên hạ.

Hôm nay.

Một đạo sĩ đến cửa Đạo hội ty.

Hai nha dịch trông cửa nhìn thấy một con hổ trắng to lớn đi đến, nhất thời sợ hãi.

Aaron nghiêng người đi xuống từ trên lưng hổ, nói với hai nha dịch: "Bần đạo Hư Linh tử, cầu kiến đạo nhân chủ sự của bản ty..."

"Vị đạo trưởng này, xin ngài chờ một chút..."

Một nha dịch nhận lấy bái thiếp, nhìn con hổ trắng, không dám nói gì, liền vội vàng đi vào trong ty bẩm báo.

Chẳng mấy chốc, một đạo nhân mặc áo choàng đi ra, nhìn thấy hổ trắng, hơi kinh ngạc, liền chắp tay: "Bần đạo Ngũ Minh tử, chào đạo hữu, xin mời đạo hữu vào!"

Aaron để Tiểu Ngọc chờ ở cửa, đi vào trong nha môn.

Đạo hội ty có nhiều kiến trúc, lối vào xây dựng một khu vườn không nhỏ, có nước chảy, cầu nhỏ, lầu cao... Tuy không hoa lệ nhưng vô cùng tinh xảo.

Điều quan trọng hơn là, vừa bước vào, Aaron cảm thấy một luồng thanh khí xộc vào mặt, cả người sảng khoái, nhất thời biết người chủ trì xây dựng Đạo hội ty hẳn là một người có tu vi.

"Xin mời Đạo hữu!"

Ngũ Minh tử mời Aaron đến một phòng công, hai người ngồi xuống, có đạo đồng đến dâng trà.

Hắn nhấp một ngụm trà thơm, mới hỏi: "Đạo hữu đến đây, không biết vì chuyện gì?"

Aaron khẽ mỉm cười: "Bần đạo trước đây đi nhầm vào thâm sơn, gặp được dị nhân, tu thành đạo pháp... Nhưng cũng muốn góp sức cho triều đình, tiện thể phát dương đạo môn, nhân dịp Thiên thu yến của Quan gia, không thể không đến..."

Ngũ Minh tử vuốt ve chòm râu.

Yêu cầu này cũng không ngoài dự liệu của hắn: "Các Đạo hội ty địa phương đều có quyền tiến cử, tổng ty ở kinh thành đương nhiên cũng có, đạo hữu nếu có thể hàng phục hổ trắng, đương nhiên là có đạo pháp thật sự... Chỉ là..."

Aaron thầm hiểu, không dấu vết nhét một tấm ngân phiếu: "Bần đạo đương ự nhiên hiểu quy củ, sẽ không làm đạo trưởng khó xử..."

"Trước đây Quan gia có lời, muốn các nơi tuyển hiền nâng tài, không thể để minh châu lọt ngoài tâm mắt... Như vậy xem ra, các nơi có chút sơ hở, cũng là có thể. Cũng may tổng ty ta đều có thể bù đắp..."

Ngũ Minh tử cười híp mắt cùng Aaron uống trà một hồi, mới đưa Aaron ra ngoài. Phải nói rằng thái độ này làm cho Aaron rất hài lòng.

'Dù sao không có quan chức nào làm việc không bảo đảm, chỉ cần không từ chối, mọi chuyện coi như đã xong sáu phần!”

Bước ra khỏi nha môn Đạo hội ty, một đạo nhân áo đỏ vội vã đi vào, nhìn thấy Aaron, đầu tiên là ngẩn ra.

Chợt, nhìn thấy hắn cưỡi hổ đi, càng thấy kỳ lạ, không nhịn được trâm ngâm.

Một lát sau, nhìn bóng lưng Aaron biến mất, hắn mới xoay người, vội vã đi vào Đạo hội ty.

Chủ quan Đạo hội ty là ngũ phẩm, do quan văn đảm nhiệm, thực tế dưới quyền có mấy chấp sự, tuy cấp bậc thấp nhưng đều là tu sĩ có chút đạo hạnh.

Ngũ Minh tử là một trong số đó.

Đạo nhân áo đỏ đi vào phòng công, nhìn thấy Ngũ Minh tử đang làm việc, không khỏi nở nụ cười: "Ngũ Long sư đệ...'

"Bái kiến Hỏa Vân sư huynh!"

Ngũ Minh tử nhìn thấy người đến, vội vàng đứng lên hành lễ, đây là chân truyền của Sùng Minh đạo, tu vi vượt xa hắn: "Sư huynh, việc của sư huynh đã làm xong chưa?"

"Trước đây nghe tin từ phía Nam, lại là hữu kinh vô hiểm..."

Hỏa Vân tử ung dung ngồi xuống, đối với cách làm việc bị tục vụ trì hoãn tu hành của Ngũ Minh tử, hắn thực ra cũng không đồng ý.

Thậm chí, cảm thấy đối phương quá mức cổ hủ, không phải là đạo nhân chân chính.

Lúc này liên suy tư hỏi: "đạo nhân vừa mới đi ra ngoài là ai? Đến làm chuyện gì?"

"Hư Linh tử từ Giang Châu... Không biết làm sao hàng phục một con hổ trắng, muốn đi Thiên thu yến, coi như là kẻ thức thời."

Ngũ Minh tử nói ra tình huống, Hỏa Vân tử liên mắng một tiếng: 'Sư đệ... Ngươi hồ đồ rồi! Người này làm sao có thể gặp Quan gia?"

Lời răn dạy không chút khách khí này khiến Ngũ Minh tử ngẩn người.

Hỏa Vân tử lắc đầu: "Ngươi đạo pháp thô thiển, lại không tu thuật xem tướng mò xương, nên không nhìn ra được... Hư Linh tử kia có khí số trong người, sợ là nhân vật then chốt, nếu nuông chiều sẽ tranh thủ danh tiếng... Nếu để người này gần gũi long khí, e rằng sẽ gặp đại họal"

Ngũ Minh tử sợ hãi, mồ hôi lạnh chảy ròng ròng: "Ta quả thực hồ đồ... Nhưng một số trưởng bối trong đạo môn ta vẫn cảm thấy việc quá mức thân cận long khí là không nên, cho nên cũng âm thầm thúc đẩy Thiên thu yến, cũng có ý là biết thời biết thế, muốn âm thầm phân cách rat"

"Ha... Chỉ cân bước vào cánh cửa tu chân, thì sẽ có cảm ứng thiên cơ, phàm nhân có thể cắt đứt sạch sẽ, nhưng chúng ta làm sao phân cách?”

Hỏa Vân tử cười lạnh nói: "Thiên cơ phản phệ, chỉ cần có tu vi, liền là nhân quả... Phàm nhân lại không sợ cái này, cần phải chờ chết mới có báo ứng, đây chính là quy tắc thiên địa, nếu có thể phân cách trước thời gian... Đại tông sư và chân nhân vì sao không làm?” "Như vậy... Chúng ta nên làm gì?"

Ngũ Minh tử nhìn xung quanh, hạ giọng hỏi.

"Trong môn phái đương nhiên sớm có kế hoạch..." Hỏa Vân tử thở dài một tiếng, hồ Huyền Vũ ở phía nam, chỉ là dự phòng cho trường hợp xấu nhất.

Phương án tốt đẹp nhất chính là tiếp tục duy trì mạng sống cho chân long Đại Tùng!
Bình Luận (0)
Comment