Chương 1393: Tù Binh
Chương 1393: Tù BinhChương 1393: Tù Binh
"Tra được nguyên nhân hắn ngoan cường chống lại, trước đây người phụ trách chủ trì phòng ngự trong thành là Doanh trưởng Trân Tử Thông, sau khi binh bại đã mang người cùng tri phủ trốn đến đây, còn muốn tiếp tục chống lại."
Hắc Nhị nói.
"Vậy mà là Trân Tử Thông!"
Độc Long tử trợn mắt lên: "Hư Linh tử đạo trưởng, đây là tiềm long do phái Ngũ Tiêu đầu tư... Không ngờ hôm nay có thể chém giết ở đây!"
"Lại là một tiềm long?”
Aaron hứng thú: "Vậy thì gặp gỡ, còn sống sót không?”
Hắc Nhị ảm đạm trả lời: 'Chúng ta dùng Thái thượng thần lôi, người bị nổ chết rất nhiều, không bị nổ chết thì cũng đều trọng thương, đều nhấc đến bên trong sân vườn."
Aaron gật đầu, liền đi thăm dò xem, chỉ thấy một mảnh máu thịt tàn tạ.
Lại có mấy tên trọng thương, bị nổ thương, nện thương... Gãy tay gãy chân, ngã trên mặt đất kêu rên.
Độc Long tử dù là đạo nhân, lúc này cũng run sợ trong lòng, lại tìm tới một bộ thi thể, kinh hô: “Quả là Trân Tử Thông!"
Cẩn thận kiểm tra xong thủ cấp, lại có chút thổn thức.
Chính mình muốn sớm chém giết tiềm long, xuất ra tất cả, ngàn tính vạn tính, lại vẫn để tiềm long chạy mất, sắp thành lại bại!
Làm sao Hư Linh tử vừa ra tay, đã dễ dàng thành công như thế?
Chẳng lẽ... hắn có đại khí số khắc chế tiềm long hay sao?
"Kẻ này quả thực lợi hại."
Hắc Nhị quan sát, lại nói: "Sau khi hắn chết, còn có mấy tên thân binh chủ động tự vẫn theo chủ..."
"Đúng vậy, còn thiếu vài tên nữa..."
Độc Long tử gật đầu liên tục, lại thất mấy tên tù binh bị cột lại, bên đi qua nhìn từng người từng người, suy tư, đi tới bên cạnh Aaron, hạ giọng: "Tên Trân Tử Thông này mang long khí, mấy tên võ tướng phụ tá bên cạnh cũng đều là nhân tài tế thế, nếu có thể khiến họ thực lòng quy thuận, tất nhiên khí số sẽ tăng nhiều!"
Aaron nở nụ cười.
Cái gọi là khí số, kỳ thực chính là lực lượng, của cải là lực lượng, địa bàn là lực lượng, nhân tài đương nhiên cũng là lực lượng!
Muốn chân chính cướp đi khí số của Trân Tử Thông, vẫn phải là đoạt những thứ này!
"Hừm, vậy thì hỏi một chút."
Aaron vốn cũng không quan tâm, sau đó nghĩ đến dưới trướng mình quả thực thiếu người, đặc biệt là phương diện đại tướng thống soái, hắn chỉ vào một tên tù binh, hỏi: "Có nguyện ý quy hàng không?”
Người bị chỉ vào chính là Khương Thối, hắn hừ một tiếng: "Loạn thần tặc tử, cũng xứng?”
"Giết!"
Aaron vung tay, Hắc Nhị liên đi qua chặt đầu.
Sau đó nhìn về phía tên tiếp theo, lần này là một tên võ tướng, nhưng mặt mày xám xịt, trên mặt trên người đều là máu.
Độc Long tử trong lòng hơi động, tên này có số mệnh tướng tài.
Nhưng mà Aaron hỏi, tên này cũng lắc đầu.
"Quản ngươi là nhân tài gì, không làm việc cho ta thì chết đi, giết!"
Aaron cũng cười găn, Hắc Nhị lại bù một đao, chặt đầu tên này xuống.
"Ài... Đáng tiếc, đáng tiếc..."
Độc Long tử liên tục thở dài, vừa nhìn về phía hai tên cuối cùng.
Hai người này là người hắn coi trọng nhất, một tên là Phạm Kim, một tên là Thang Tấn, một văn một võ, tướng mạo đều rất bất phàm.
Nhưng nếu như không muốn quy hàng theo giặc, như vầy dù là tài cao hơn nữa, cũng chỉ có thể giết.
Độc Long tử đi ra phù long, chút việc ấy vẫn là thấy rõ.
Nhìn thấy Aaron đưa mắt nhìn lại, Phạm Kim cười khổ một tiếng: "Phạm Kim bất tài, đồng ý làm việc cho đạo trưởng! Chỉ cầu có thể cho phép ta thu lại hài cốt công tử, bảo toàn tộc nhân còn sót lại của công tử!"
Thang Tấn vốn muốn thà chết chứ không chịu khuất phục, chết theo Trân Tử Thông, lúc này viên mắt đỏ hoe, cũng trâm mặc không nói, như ngầm thừa nhận.
Độc Long tử khẽ gật đầu, đi tới bên Aaron: "Lời ấy hẳn là chân tâm!"
Thế giới này có thuật Vọng Khí, phàm là đại tài nương nhờ vào, khí số tất có sóng chấn động, quả thực khó mà nói dối che giấu.
Đương nhiên, có lúc Vọng khí sĩ cũng chỉ có thể nhìn thấy sương mù hoặc là mặt ngoài, đây chính là thiên ý mênh mông.
"Đã như vậy, sẽ tha cho hai người các ngươi, trước tiên hãy đi thu lại hài cốt, dàn xếp gia tộc, sau đó lại đến phủ nha nghe lệnh."
Aaron vung tay, Hắc Nhị lập tức cắt đứt dây thừng cho hai người.
Độc Long tử mừng rỡ xoa xoa tay: "Tên văn sĩ kia khí chất bất phàm, ta thấy có thể làm tể phụ...
Aaron im lặng một lúc: "Ta nếu nói hắn có số mệnh đột tử, sau đó sai người chém một đao, ngươi lại nói thế nào?"
Độc Long tử ngẩn người.
Aaron cười ha ha, không quan tâm đến sự lúng túng của hắn, hỏi: "Bên trong huyện nha còn người nào có thể dùng không?”
"Không có... Quan chức thì chạy trốn, tự sát, chỉ có vài tên sai dịch nguyện ý phục tùng!"
Hắc Nhị lắc đầu.
"Cũng tốt, bọn họ dù ở lại ta cũng không muốn dùng.' Aaron gật đầu: "Chúng ta vào Giang Châu phủ, thành lập chính quyền, việc dùng người là chuyện quan trọng nhất. Quan lại cũ có thể không dùng thì không cần, dù là chủ động quy thuận, đồng sinh là tối đa, còn tú tài và cử nhân tuyệt đối không thể dùng!"
Đọc sách đến mức đồng sinh còn có thể, đến độ của tú tài cử nhân, đã là kẻ đọc sách đến ngon miệng, có nhân sinh quan, thế giới quan, giá trị quan của riêng mình, tâm bất chính, lại khó có thể xoay chuyển.