Thần Bí Chi Kiếp (Bản Dịch)

Chương 162 - Chương 162: Tiệc Rượu

Chương 162: Tiệc Rượu Chương 162: Tiệc RượuChương 162: Tiệc Rượu

Ngày mùng 8 tháng 8, thứ bảy.

Tám giờ lẻ năm phút tối.

Aaron cưỡi xe ngựa, dừng ở trước một biệt thự trang trí xa hoa, hoa viên rất lớn, ở giữa có một toà kiến trúc suối phun cá heo.

"Hoan nghênh ngươi, bằng hữu của tai"

Chủ nhân Biệt thự, đổng sự công ty William Mark một thân chính trang màu đen, áo sơ mịi, vest, quần dài đều ủi thẳng chỉnh tề.

Vóc dáng hắn rất cao, hình thể thoáng phát tướng, nhưng ngũ quan nhu hòa, mang kính mắt một tròng, cho người ta một loại cảm giác mâu thuẫn trong sự khôn khéo mang theo sự hàm hậu.

Lúc này, nhìn thấy Aaron xuống xe ngựa, không khỏi tiến lên vài bước, cười bắt tay chào Aaron.

"Chào ngài!"

Aaron cười nhạt, đưa qua một bình Champagne.

Lần đầu tới cửa, không biết mang lễ vật gì, đưa một bình rượu ngon đều là không có tồi.

"Đến, lữ hành gia của chúng ta, đêm nay ngươi có thể phải giảng giải cho chúng ta một chút hiểu biết lữ hành của ngươi... “

William Mark đưa Aaron vào phòng khách tiệc rượu, đèn bân-sân cao cao chiếu xạ qua pha lê, lưu lại ánh sáng trong vắt.

Tiếng nhạc du dương, trên bàn tiệc đứng xếp đầy con hào, tôm hùm, thịt bê, thịt gà, đậu phụ hâm thịt dê, salad, Souffle bánh xốp, cùng với rượu đỏ và Champagne. . .

Aaron cầm lấy một ly rượu, trong đầu không khỏi hồi tưởng lại cảnh tượng chứng kiến lúc mặc đồng phục lao công trà trộn vào quảng trường hạ tầng.

Sắc mặt công nhân bình thường trắng bệch, giống như xác chết di động. ... ngoài sân Tế bần đứng đầy từng hàng thật dài. .. Mỗi ngày đều có thi thể ngã lăn. .. Ở trong gầm cầu tràn đầy người lang thang dùng tờ báo che kín người và ngủ trong thùng giấy các-tông vứt bỏ. ..

Cùng lúc đó, ở bên trong nhạc khúc tiết tấu rõ ràng, điệu nhảy thứ nhất của tiệc rượu mở ra.

Là chủ nhân William Mark kéo tay của vợ mình, trước tiên dẫn đầu tiến vào sàn nhảy múa.

Thê tử của hắn ăn mặc áo múa phức tạp hoa lệ, trước ngực mang một chuỗi dây chuyền do các loại đá quý như ru-bi, ngọc thạch, kim cương, ngọc lục bảo tạo thành, lấp loé ánh sáng ở dưới ngọn đèn.

Thân sĩ và tiểu thư sắc mặt hồng hào, hoa lệ quần áo, uyển chuyển nhảy múa. . . Dục vọng lên men, dây dưa ở trong không khí vi diệu này.

Mà ở ngoài đường cách mấy con phố, có lẽ thì có một cô bé bởi vì diêm bán không được mà bệnh đói bụng chất. ..

'Một thế giới dị dạng... ' 'Có lẽ bởi vì thần bí tôn tại, trình độ của loại dị dạng này càng sâu sắc hơn. '

Aaron tự nói trong lòng.

Vào lúc này trên thế giới, kiến thức cũng không phải chuyển hóa thành tiền tài, ảnh hưởng, sau đó mới mang đến lực lượng, mà là trực tiếp là có thể thu hoạch được lực lượng!

Kết quả mang đến, chính là quý tộc và thế gia càng cổ lão, liền càng có khả năng truyền thừa 'Thần bí, nắm giữ vài món 'di vật Tổ tiên ' quỷ dị nhưng cường đại và rất nhiều Phi phàm giả, dù cho quốc vương bệ hạ, muốn động vào quý tộc như vậy, cũng nhất định phải suy nghĩ thật tốt lợi và hại một phen.

Có nhiều ích lợi giai tâng như thế, tất nhiên khóa kín phương pháp hạ tầng thu hoạch được lực lượng, dùng đó để củng cố quyền vị của mình.

Chuyện này từ việc cục điều tra điên cuồng hãm hại, chèn ép Phi phàm giả hoang dại, liền có thể thấy được một, hai. .. Mặc dù có một số tà tín đồ xác thực không đáng đồng tình.

Giai tâng cố hóa tới cực điểm, lượng lớn quần chúng tầng dưới chót cũng chỉ có vĩnh viễn tuyệt vọng.

Aaron chậm rãi thưởng thức Champagne, tựa hồ không có chút sốt ruột nào, càng không để ý có tham gia khiêu vũ hay không.

Ở bên kia khu nữ sĩ, đã có không ít tiểu thư chỉ chỉ chỏ chỏ, thấp tiếng trò chuyện gì đó.

Bất quá, các nàng có thể sử dụng một cây quạt tay nói ra một bộ ám hiệu có thể so với mật mã xã giao, mỗi lần gặp gỡ quét nhìn một cái liền có thể tính toán ra tất cả gia sản trên người đồng bạn, nói với nhau lời nói thân thiết nhất, lại tranh giành tình nhân của nhau trong bóng tối, mỗi một buổi tiệc rượu đều giống như là chiến trường tràn đầy khói thuốc súng đối với những tiểu thư phu nhân quý tộc kia, mà đẳng cấp còn chênh lệch nhau không chỉ một chút.

"Ha ha, Aaron. .. Thẹn thùng cũng không phải là phẩm cách mà một thân sĩ nên là có."

Một khúc múa hoàn tất, William Mark đi tới bên người Aaron, mỉm cười nói.

Không thể lạnh nhạt mỗi một vị khách nhân, cũng là chức trách của chủ nhân tiệc rượu.

"Không không. .. Ta chỉ là nhất thời không cách nào lựa chọn mà thôi, các nàng mỗi một vị đều là mê người như vậy... “

Aaron khẽ cười một tiếng trả lời.

"Vậy ta đề cử vị ăn mặc váy màu xanh lá kia, tiểu thư Liliat Doren. .. Cha của nàng là một giám đốc ngân hàng."

William Mark thấp giọng chỉ vào một tiểu thư mỹ lệ đang ngồi tại chỗ, chờ đợi bạn nam mời múa.

Nàng có một đầu tóc dài mượt mà như mây, vóc người khéo léo tinh xảo, mang một chiếc kính mắt thanh tú, có vẻ rất có hơi thở sách vở.
Bình Luận (0)
Comment