Chương 237: Lửa Giận
Chương 237: Lửa GiậnChương 237: Lửa Giận
Dưới sự thao túng của Aaron, Liliat kinh ngạc nhìn nguồn sáng lấm ta lấm tấm hiện lên, óng ánh nhưng cũng không chói mắt, giống như đom đóm trong đêm, vờn quanh lão phu nhân.
Kết hợp dược tề trước đó, đối phương bỗng nhiên nằm trên mặt đất, từng ngụm từng ngụm nôn mửa ra lượng lớn chất bẩn, trong đó còn có rất nhiều trứng trùng trắng toát.
"Tốt rồi."
Aaron kiểm tra một chút, đeo găng tay vào nắm lên một viên trứng trùng, để vào bên trong bình thủy tinh, gật gù.
Liliat lập tức nâng lão phu nhân đi ra ngoài.
Lúc này đối phương biểu hiện trở nên hoang mang, nhưng phân bụng phồng lên đã xẹp xuống.
"Ta... Đây là làm sao?" Trong ánh mắt bà lão khôi phục thần thái, phát ra câu hỏi nghi hoặc.
"Bà lão, xin hỏi bà là?"
Aaron khách khí hỏi.
"Gọi ta Dorora là được." Bà lão lập tức vội vàng nói: "Hình như ta ngất đi, là các ngươi cứu ta sao?"
"Đúng rồi, bà biết chứng hạ đường huyết không? Đường máu của bà quá thấp, bởi vậy ngất đi.. "
Con mắt Aaron cũng không nháy một cái trả lời, đỡ đối phương đến dưới đèn đường tỏa ra ánh sáng ấm áp, móc ra một tấm tiền giấy 1 đồng vàng: "Sau khi trở về nghỉ ngơi nhiều chút, ăn đủ một chút. .
"Cảm tạ ngài, tiên sinh tốt bụng! Nhưng tiên ta không thể. . "
Dorora còn muốn nói gì, lại phát hiện hai người hảo tâm kia đã nhanh chóng đi xa.
"Vù vù. .. Thật kích thích, ta thật lo lắng đụng phải người của cục điều trat"
Liliat chạy qua hai con đường, mới thở dài một hơi, bàn tay khẽ vuốt lồng ngực của mình, lại nhìn mũ của mình một cái: "Ta chuyên môn chọn chọn mũ có màn che, sẽ không có người có thể nhìn thấy hình dáng ta chứ?"
"Vấn đề không lớn."
Aaron toàn bộ hành trình mang mặt nạ da người quăng một viên tiền xu, trả lời như vậy.
"Tiên sinh Cambiasso ngài thực sự là một cái người tốt bụng, bà Dorora rất may mắn, gặp được ngài. . " Liliat tiếp tục nói một câu, biểu hiện bỗng nhiên trở nên hơi thương cảm: "Nhưng ở trong khu dân nghèo, chuyện như vậy có người nói gần đây đã có vài lần... “
Dừng một chút, nàng đột nhiên hỏi: "Roberts có phải là trốn ở trong khu dân nghèo? Có người nói hiện tại cục điều tra chủ yếu đặt tinh lực ở bên kia... “
"Không biết, nhưng hắn hẳn là sẽ không ngu xuẩn như vậy, ô nhiễm người chung quanh, bại lộ hành tung của mình, trừ phi hắn đã nửa điên... “ Vẻ mặt Aaron khó coi, trên thực tế, lửa giận đáy lòng hắn đã bắt đầu cháy hừng hực.
Nguyên bản, bất luận cục điều tra và Roberts, thậm chí Thực Liên nhân có xung đột gì, tử thương bao nhiêu, hắn đều chỉ xem cuộc vui.
Nhưng hiện tại, Roberts thế mà ra tay với lượng lớn bình dân, như vậy đã quá phận quá đáng!
"Tên khốn kiếp này, muốn làm cái gì với thành thị của ta, lĩnh dân của ta, tài sản của ta?'
'Hắn muốn chết sao?'
Tuy rằng thành phố Lotson thuộc về vương quốc Invensys, nhưng ở trong tiêm thức, Aaron vẫn coi nơi này là địa bàn của mình.
Còn đối với một lãnh chúa mà nói, có thể tâng tầng bóc lột lĩnh dân của mình, có thể tiến hành thống trị tàn khốc, cũng có thể hoang dâm vô độ, nhưng dù là lãnh chúa lại mục nát mềm yếu, gặp phải người ngoại lai dám cướp địa bàn, cũng muốn liều mạng!
"Tiên sinh Cambiasso, ngài đang suy nghĩ gì?"
Liliat nhìn Aaron, bỗng nhiên rùng mình một cái.
"Liliat, ngươi muốn khiến cho vị Đại giáo chủ này lập tức bị trừng phạt không?" Aaron cười nhẹ một tiếng, bình tĩnh hỏi.
"Đương nhiên! Thế nhưng. . . Ngay cả cục điều tra cũng không tìm được hắn...
Liliat bất đắc dĩ nói, chợt tựa hồ nghĩ đến chuyện gì, chờ mong nhìn về phía Thần sứ đại nhân.
Theo nàng biết, vị tin tức của Thần sứ đại nhân này phi thường linh thông!
"Trước tiên ta cân tìm một hoàn cảnh an toàn, sẽ không bị người quấy rối."
Aaron suy nghĩ một chút, tùy ý chỉ vào một nơi: "Hừm, đi khách sạn thuê một phòng đi."
"Được rồi."
Liliat không hề nghĩ ngợi gì lập tức đồng ý, mãi đến tận khi hai người tiến vào một khách sạn gần nhất, nhìn thấy nụ cười bỉ ổi của ông chủ phía sau quầy, vẻ mặt của nàng bỗng nhiên cứng ngắc: 'Trời ạ... Ta thế mà buổi tối đi khách sạn mướn phòng cùng một người đàn ông, nếu như bị người nhận ra. .. Ta sẽ bị người đàm tiếu đến xong đời. '
Nghĩ tới đây, Liliat đè ép ép mũ, che lấp hơn nửa khuôn mặt ở phía dưới màn che.
"Tầng hai, phòng số 209, ta bảo đảm nơi đó yên tĩnh nhất, bất luận làm gì cũng sẽ không bị người quấy rối!"
Ông chủ đầu hói nở nụ cười, đưa một chiếc chìa khóa đồng thau cho Aaron.
"Cảm tạ."
Aaron tiếp nhận, tiện tay đưa tới mấy viên tiền đồng: "Còn lại chính là tiên boa cho ngươi"...
Tầng hai khách sạn, phòng số 209.
Lạch cạch!
Sau khi cửa phòng đóng lại, Liliat nhìn cái giường lớn bên trong, nhịp tim đập bỗng nhiên gia tốc. Lúc này, nàng mới phát hiện mình tựa hồ cách Thần sứ đại nhân quá gần rồi, tiếng đối phương hít thở, tựa hồ trực tiếp đánh trên khuôn mặt nàng.