Chương 295: Dũng Cảm
Chương 295: Dũng CảmChương 295: Dũng Cảm
Tất cả tồn tại có linh cảm siêu phàm, thời khắc này đều cảm nhận được điềm xấu nồng nặc trên cây cầu người chết đã bị áp chế, xua tan bộ phận!
"Hữu hiệu! Cách này có hiệu quải"
Spet cảm giác hơi hưng phấn.
"Không hổ là chủ nhân của tầng ba lăng mộ... “
Nữ vu ánh trăng lạnh lùng nói: "Nếu như lấy ra sớm một chút, có lẽ ở tâng thứ nhất đã có thể áp chế nguyên rủa, sẽ không hại chết nhiêu người như vậy!"
"HừiI”
Kycatiro cũng không phản bác, chỉ là lại cầm lấy xương đùi của di hài, lặp lại chuyện lúc trước.
"Đi thôi, hiện tại Cây cầu người chết hẳn là an toàn... "
Clark thở dài một tiếng, tựa hồ cảm thấy tiếc nuối vì không cách nào đụng vào di hài của Oaklyle.
Aaron an ủi vỗ vỗ vai Liliat, hai người cùng đi trên cây cầu lớn trách xám.
Cây cầu người chết này ít nhất rộng năm mươi mét, cất bước ở phía trên, giống như cất bước trên quảng trường một xương trắng cực lớn.
"Quá đáng quá phận. . . Dù cho vị kia tuyển đế hầu đã từng làm ra nhiều chuyện sai trái, thi thể chết rồi cũng không nên bị khinh nhờn như vậy!"
Trong tiếng nói của Liliat mang theo tiếng khóc nức nở, tựa hồ còn có sợ sệt và sợ hãi mãnh liệt.
Aaron cất bước đi, nói nhỏ một câu: 'Ừm, Liliat, ngươi nên tự lộ ra thân phận, chờ sau khi ta rời đi, thân phận huyết duệ Sothoth, ngược lại sẽ trở thành bùa hộ mệnh của ngươi. '
Hắn lặng yên không một tiếng động lại lần nữa triển khai ám chỉ tâm linh.
Liliat bỗng nhiên giật mình một cái, nói với Aaron: "Ta cảm giác thật không tốt. .. Nếu như tổ tiên Oaklyle thật sự hóa thành Ác Linh. .. Ngươi biết đó, Ác Linh thích nuốt huyết duệ nhất, nếu như nó thật sự xuất hiện, nhất định trước tiên sẽ đến tập kích tal"
"Này này. .. Hiện tại ngươi tự lộ ra thân phận được chứ?”
Aaron có vẻ như không nói nên lời, liếc mắt nhìn mọi người yên lặng giữ một khoảng cách với nhóm người của mình, ngay cả Clark cũng cố ý xa ra mấy bước.
"Hơn nữa. . . Kiến thức thần bí của những đại nhân vật kia nhiều hơn ngươi, lịch duyệt phong phú hơn ngươi, đã sớm nghĩ đến chỗ này. .. Chỉ là trước đó, bọn họ đại khái là bắt ta làm mồi dụ đúng chứ?”
"Gieo rắc xương phấn, cố nhiên có thể áp chế tà dị và điềm xấu trên cầu nối, nhưng cũng có khả năng càng to lớn hơn sẽ hấp dẫn Ác Linh kia tới! Mà Ác Linh vừa xuất hiện, nhất định sẽ tìm tới người có Huyết mạch gần gũi trước tiên!"
"Tuy rằng nghe dồi Ác Linh đã biến mất rồi, nhưng nó cũng có khả năng đã đi tới lăng mộ của bá tước Lục sâm ở tầng càng sâu hơ. . . Có khả năng rất lớn sẽ xuất hiện lần nữa!"
"Chỉ là... Ác Linh dù có mạnh mẽ hơn cũng chỉ là nguyên chất thứ tư, chỉ cần nó xuất hiện, rơi vào cạm bấy, e là cũng sẽ bị giải quyết thôi. . -
Aaron quét mắt chỗ đứng của những Tồn Tại Phi Nhân kia, mơ hồ có ý tứ bao vây lấy mình, không khỏi xì cười một tiếng, nói ra dự định của bọn họ.
"Là hậu duệ Sothoth, ngươi rất có kiến thức...
Sasrofi cười lạnh nói: "Thế nhưng như vậy cũng không có tác dụng gì. .. Ngươi là mồi nhử của chúng ta. .. À, nguyên lai vị nữ sĩ bên cạnh ngươi cũng là hậu duệ Sothoth. . . Rất tốt, sau khi ngươi tử vong, chúng ta đã có vật thay thế. Không cần lo lắng tiêu hao hết ngươi. . "
"Xin lỗi... "
Liliat cảm giác mình giống như là thỏ trắng nhỏ bị vô số mãnh thú vây xem, lôi kéo góc áo Aaron nói: "Ta không nên bại lộ bản thân. .. Nhưng ngươi yên tâm, ta là huyết mạch Sothoth trực hệ, Ác Linh nhất định sẽ đi tới tìm ta, đến thời điểm đó ngươi nhanh chóng chạy!"
Dưới cái nhìn của nàng, mình thuộc về dòng chính của gia tộc Sothoth, mà Aaron tuy rằng cũng có một đôi mắt màu tím, nhưng không biết là bàng chỉ bao xa.
Từ liên hệ máu mủ xa gần mà nói, Ác Linh nhất định sẽ tìm tới mình trước tiên!
Đấn lúc đó, Aaron sẽ có cơ hội chạy trốn.
"Ngươi thực sự dũng cảm!"
Aaron khích lệ một câu, trong lòng lại nhổ nước bọt: Nhưng tại sao ta cảm giác ngươi sắp sợ phát khóc? Tuy rằng. .. Đây cũng là do ta hạ ám chỉ tâm lý, để ngươi tự lộ, dù sao chờ sau khi ta rời đi, thân phận huyết duệ Sothoth ít nhất có thể khiến cho những người kia tận lực bảo vệ ngươi đến tầng cuối cùng... '
"Thực sự là tình thân khiến người cảm động."
Sasrofi xì cười một tiếng, còn định tiếp tục mở miệng, đột nhiên vẻ mặt biến đổi.
Âm ầm!
Trên cây cầu người chết cực lớn, từng đường từng đường vết rách hiện lên.
"Chuyện gì xảy ra?"
Jacob kinh nộ nhìn Kycatiro đi phía trước nhất.
"Ta không biết. .
Vẻ mặt của Kycatiro cũng mờ mịt, mặc cho phấn xương trong tay rơi xuống mặt đất.
Răng rắc!
Những bột phấn này tiếp xúc với mặt cầu, trong nháy mắt khiến thân cầu hiện ra vết rách to lớn.
Mà lúc này, mọi người vừa vặn đang ở giữa cầu nối!
"Cầu nối sắp sụp. .. Chạy mau!"
Tiếng nói của Kasero thoáng biến đổi. "Chuyện này. .. Đây là cạm bấy! Tro xương của Oaklyle vậy mà sẽ trực tiếp khiến cây cầu người chết tan vỡ?"
Kycatiro gào thét một tiếng.
Nhưng lúc này đã không kịp.
Răng rắc!
Răng rắc!
Bên trên mặt cầu trắng xám hiện lên vô số vết rách giống như mạng nhện, kéo dài vê phía hai bên xa xôi vô cùng.
Rốt cục, cầu nối cực lớn ầm ầm sụp đổ, nổ tung giống như bọt biển!