Chương 366: Thợ Săn Tiên Thưởng
Chương 366: Thợ Săn Tiên ThưởngChương 366: Thợ Săn Tiên Thưởng
"Ông chủ.. "
Balkin tự mình bưng khay, mang lên một xấp bánh xốp cho Aaron: "Thoạt nhìn hai tên người làm việc cũng được... .
Đối với chuyện như vậy, hắn đã tập mãi thành quen.
Trên thực tế, nữ nhân viên chiêu đãi của đại đa số quán bar chung quanh đây, đều có kiêm chức công việc nữ lang đứng đường, chỉ cần cam lòng chỉ đầy đủ tiền, là có thể mang đi.
Isabeth lựa chọn tới chỗ như thế đi làm, nói vậy trong lòng cũng có một chút giác ngộ.
Đương nhiên, ở quán bar Thợ săn này, tuy rằng Aaron không quan tâm những chuyện đó, nhưng cũng quy định nhất định phải là sau khi tan tâm mới được, còn có, cũng không thể là ép buộc.
Ài... Tố chất nhân khẩu này cần phải tăng lên. .. Tuy nhiên cũng không đúng, nam nhân uống rượu, cơ bản đều là loại đạo đức này... '
Kiếp trước, Aaron là không quá tán thành với câu nói bất luận nam nhân độ tuổi nào đều yêu thích nữ nhân mười tám tuổi.
Rõ ràng là tuyệt đại đa số nam nhân đều chỉ thích một loại nữ nhân —— đó chính là đẹp đẽ!
Lúc này, cửa quán rượu bỗng nhiên bị đẩy ra, một đại hán đầu tóc ngắn, trong tay mang theo một người khác, thật giống xách một con gà con, đi tới trước quây bar.
Quán bar nhất thời trở nên yên tĩnh, đám ma men chắn trước đường đi của ở đại hán đều vội vội vã vã chạy đi, còn có người thấp giọng đọc tên đại hán kia: "Là Người điên Karl. .. Có người nói hắn bị 'Huyết Xà bang truy sát, lại còn chưa bị ném vào sông Dosom sao."
"Không chỉ có như vậy, ngươi xem trên tay hắn, là 'Dã nhân Baffir giá trị 15 poundl"
Mấy thợ săn tiên thưởng rõ ràng tháo vát hơn nhiều, trên người cũng không có bao nhiêu mùi rượu dùng ánh mắt thâm thúy nhìn Arron đang đứng lên đi tới phía sau quầy bar.
Lần này vừa vặn có thể để cho bọn họ nghiệm chứng một thoáng quán bar Thợ săn có còn như trước kia hay không!
"Vị tiên sinh này. .. Chỗ chúng ta.. -
William Charles tiến lên trước một bước, trên mặt mang theo nụ cười, nhưng vẫn chưa nói hết đã bị thô bạo đẩy ra.
Phịch một tiếng, đầu của Baffir bị đập ở trên quầy bar, từng giọt từng giọt máu tươi nhỏ xuống dọc theo mép bàn.
"Đến một chén Wales thêm đái"
Âm thanh của Karl trầm thấp, hắn có ngũ quan thâm thúy, sống mũi rất cao, cá tính, trong con ngươi xanh thắm tựa hồ bao hàm ý chí điên cuồng.
'Quả nhiên là người điên... Tuy rằng quán bar cũng tiếp nhận loại việc này, nhưng bình thường đều là trước tiên ra ám hiệu, sau đó ở phía sau hẻm lén lút làm việc, nào có ai trực tiếp như vậy? Aaron đã có chút hiểu rõ độ điên cuồng của tên thợ săn tiền thưởng tên tên là 'Karl' này, vẻ mặt không đổi nói: "Bản điếm đã không bán 'Wales thêm đá, sau đó mời nói Đến một chén Mojito' ! Về phần tỉ lệ giao dịch, chúng ta tiện nghi hơn trước đây một phần ba...
Căn cứ lời Balkin từng nói, nghiệp vụ thay mặt nhận tiên thưởng, trước kia 'Kên kên' sẽ thu ba phần mười làm phí thủ tục.
Sau khi Aaron làm chủ liền hạ thấp hơn, một phần năm là đủ rồi.
Karl nhìn chằm chằm Aaron, giống như một con ác lang.
Loại cảm giác bị người đi săn nhìn kỹ kia không có doạ được Aaron, trái lại để Isabeth bên cạnh che miệng lại, giống như sau một khắc sẽ lập tức khóc lên vậy.
Giằng co không tới mười giây, Karl gật gù, bình tĩnh nói: "Như vậy cho ta đến một chén Mojitol"
Aaron tùy ý đổ một chén nước sôi, đặt ở trước mặt Karl, đồng thời rút ra 12 tấm tiền giấy mệnh giá 1 pound, đặt ở phía dưới cái chén.
"Trước đây ông chủ ít nhất sẽ đưa một chén Wales."
Karl lầm bầm, giơ chén nước lên uống một hơi cạn sạch, thu tiền dưới cái chén vào túi áo.
"Trước đây là trước đây, hiện tại, quy củ đã thay đổi."
Vẻ mỉm cười trên mặt Aaron không đổi, ra hiệu với Balkin.
Balkin lập tức tiến lên, để William giúp đỡ, kéo Baffir đã hôn mê bất tỉnh đi tới sau bếp.
Không đến bao lâu, Aaron cũng tiến vào, nhìn 'Con mồi' trên đất, nói với Balkin: "Đưa hắn đến địa phương hắn nên đến, sau đó lấy tiền. .. Nếu như bị quyt nợ, không cần dây dưa, trở vê nói cho taU"
Hắn không thu thuế là tốt lắm rồi, ở thế giới này, không người nào có thể lấy tiền của hắn!
"Vâng, ông chủi"
Balkin không biết tại sao, thân thể bỗng nhiên run lên, cảm giác ngày hôm nay nhiệt độ tựa hồ càng thấp hơn một chút, vội vã lớn tiếng đồng ý.
"Ài... Thời đại đáng chết này, làm cho ta không thể không trở thành một người tầng lớp trung sản."
Aaron giống như đùa giỡn, thở dài nói.
Ở thời đại này, hoàn toàn không làm bất kỳ lao động nào, chỉ dựa vào thổ địa hoặc là lợi nhuận đầu tư, mới được xã hội và tạp chí phổ biến coi là người thượng đẳng.
Mà dựa vào lao động trí óc thu được thù lao, quý tộc vẫn coi là hành vi bán đi sức lao động, vì lẽ đó không thể vào xã hội thượng lưu!
Về phần bán đi thể lực duy trì kế sinh nhai, thì càng kém hơn thế nữa, là hàng ngũ công nhân nông phu.
Cuối cùng là hàng ngũ công việc còn không có, chỉ có thể dựa vào ăn xin cùng cứu tế, quả thực như là sắp bị khai trừ ra khỏi thế giới.
Ở trong hàng ngũ bị khai trừ, cũng không phải là chuyện tốt đẹp gì. So với nho sinh cổ đại phương đông kiếp trước, Người' trong mắt họ thấp nhất chỉ tới tiểu dân, cũng chính là cấp bậc trung nông.
Về phần lại xuống hàng ngũ tá điền, người hầu, đã bị khai trừ ra hàng ngũ 'Dân, bởi vậy có thể đối xử như là chó lợn dê bò, tùy ý ngược đãi đánh giết đều không phải chuyện gì lớn, càng sẽ không bởi vậy làm hỏng danh tiếng, gây nên chê trách!