Thần Bí Chi Kiếp (Bản Dịch)

Chương 382 - Chương 382: Thẳng Thắng Cương Nghị

Chương 382: Thẳng Thắng Cương Nghị Chương 382: Thẳng Thắng Cương NghịChương 382: Thẳng Thắng Cương Nghị

"Đầu đau quái"

William Charles mở hai mắt ra, nhìn thấy tâng hầm hẹp hòi bế tắc, đỉnh đầu đèn điện lập loè ra ánh sáng vàng rực, lúc sáng lúc tối.

Xung quanh là giá gỗ cao to, phía trên đó là những thùng rượu bằng gõ.

"Nơi này là. .. Hầm rượu trong lòng đất Quán bar? Tại sao ta lại ở chỗ này?"

William hoang mang, muốn sờ cái trán một chút, lại phát hiện mình thình lình bị trói trên một chiếc ghế dựa cao, không cách nào nhúc nhích.

"Cứu mạng!"

Hắn hô một câu, phát hiện bên ngoài không có ai trả lời.

"Chờ đã. . . Là Balkin, là Balkin!"

William nhớ lại trí nhớ trước khi hôn mê, tựa hồ là sau khi quán bar dừng buôn bán, hắn mới vừa kéo ghế xếp, sau đó Balkin mỉm cười đưa cho hắn một ly bia giải khát. ..

"Tại sao Balkin lại bỏ thuốc trong bia. .. Hắn chuốc mê ta vì cái gì?"

William càng nghĩ càng sợ.

Nếu như hắn vẻn vẹn chỉ là một người bình thường, như vậy trái lại cảm thấy bản thân nghèo rớt mồng tơi, không có gì có thể khiến người ta thương nhớ.

Nhưng hắn biết được một ít kiến thức thần bí, rõ ràng ở trong nghi thức, người sống là một loại tài liệu rất phổ biến!

"Balkin. .. Không phải cũng là một người đam mê tà thuật thân bí chứ?"

"Lẽ nào hắn muốn hiến tế ta?"

William bởi vì sợ, hàm răng đã bắt đầu run.

Hắn nắm giữ một chút sức mạnh thần bí, nhưng lại không có chút sức lực nào đối với tình cảnh trước mắt.

Ngay khi William tự mình doạ mình, cửa hầm rượu cọt kẹt một tiếng mở ra, Aaron chậm rãi đi vào.

"Tiên sinh Potter.. .'

Nhìn thấy người ngoài dự liệu, vẻ mặt của William cũng hơi hoang mang.

Nhưng đợi đến hắn nhìn thấy quyển ( đúng như trí giả Freud nói tới ) trên tay Aaron thì hắn lập tức kêu to lên, điên cuồng vặn vẹo thân thể: "Ngươi muốn làm gì? Đó là đồ vật của, của tai Trả lại cho tai"

"Tính tình táo bạo, đây chính là di chứng sau khi ngươi mở ra nguyên chất thứ nhất sao?"

Aaron mỉm cười khép lại quyển mật truyền tìm được ở chỗ William ở, lạnh nhạt nói:

"Không cần nỗ lực dùng võ lực giải quyết vấn đề, thật giống như một người man rợ. .. Tuy nhiên, Hành vi giết chết Hades của ngươi coi như không tệ, ít nhất không có lưu lại quá nhiều manh mối và vết tích." Vẻ mặt của William trong nháy mắt trở nên tái nhợt, môi hắn run cầm cập, giải thích:

"Tiên sinh Potter, ngươi nhất định đã nhầm rồi, ta không có. .. Ta không có giết người. . -

"Nói dối là không đún, ngươi cần chịu trừng phạt."

Aaron mỉm cười nhét một thanh tạo hình rất khác biệt vào cổ áo của hắn, để da thịt của William tiếp xúc với Dao Găm Gào Khóc'.

Sau đó, hắn hoạt động nắm đấm một chút, khớp xương nổ vang.

'Chỉ là đánh mấy quyền sao? Vậy ta hẳn là có thể chịu đựng... '

Tuy rằng William cảm giác thân thể hơi khác thường, nhưng thở dài một hơi, chuẩn bị đánh chết hắn cũng không nhận.

Đùng!

Sau một khắc, Aaron đi tới trước mặt William, tát hắn một bạt tai.

Nước mắt của William lập tức rơi xuống: "Mẹ. .. Đau quái !!"

William xin thê, mình là một nam tử hán, tuyệt đối sẽ không làm ra hành vi bị người dùng một bạt tai đánh khóc.

Nhưng cái bạt tai này. .. Chết tiệt quá đau rồi!

Quả thực thật giống như đem xé khuôn mặt của hắn ra, dùng que sắt đốt đỏ trực tiếp đâm từ lỗ mũi vào đầu vậy!

Đau đớn kịch liệt, thậm chí làm tư duy của hắn đều xuất hiện sự mơ hồ nhất định, suýt chút nữa đau đến bất tỉnh đi.

'Lợi dụng hiệu quả mặt trái của Dao Găm Gào Khóc, đúng là một lợi khí bức cung không tệ, ừm, không thẹn với cái tên Dao Găm Gào Khóc, bất luận nam hay nữ, đụng tới cũng phải khóc cho tat'

Aaron hài lòng trở tay lại tát William một bạt tay:

"Nói cho ta, ngươi có giết người hay không?”

“Ta nhận tội! Tha. .. Tha ta! Xin tha thứ cho tal"

Nước mắt và nước mũi trên mặt William hỗn hợp lại cùng nhau, khóc ròng ròng lớn tiếng trả lời.

Vì để không chịu sự đau khổ này, dù là bị phán quyết vì tội giết người hắn cũng nhận!

"Rất tốt, tiếp theo ta hỏi ngươi vấn đề, ngươi trả lời, nếu như đáp không được, ta sẽ đánh ngươi!"

Aaron thoả mãn gật đầu nói:

"Tên của ngươi?"

"William! William Charles!"

Phốc!

Aaron đánh một quyền ở trên bụng William, khiến hắn cảm giác nội tạng của mình đều vặn vẹo thành một đoàn: "Ta xin thề. .. Lấy danh nghĩa mẹ ta xin thề, đây là sự thật! ! !"

"Rất tốt, xem ra ngươi đã nắm giữ quy tắc trò chơi."

Trên mặt Aaron hiện ra một nụ cười, tiếp tục hỏi một vài vấn đề, đến cả chuyện William mấy tuổi đái dâm, mối tình đầu là ai, thậm chí việc riêng tư càng xấu hổ hơn cũng không có buông tha.

Dùng vấn đề thế này, không ngừng đánh đổ phòng tuyến trong tâm lý đối phương, có thể thu được nhiều bí mật hơn.

"Tại sao tới Pulmaus?'"

"Vì... Vì phá giải quyển sách kia, thu được sức mạnh thần bí. . "

"Ngươi ý kiến gì về chuyện cha mẹ ngươi chết không? Biết ẩn tình gì không?"
Bình Luận (0)
Comment