Chương 392: Cạm Bẫãy
Chương 392: Cạm BẫãyChương 392: Cạm Bẫãy
"Ta đã tìm được con đường giao dịch ở khu Hoàng Hậu Đen thông qua ông chủ. . .. Nơi này không thích hợp ta, ừm, lần này phải nói rõ ràng với tiên sinh Quentin. . “
William vẫn là rất cảm kích tiên sinh 'Quentin, đối phương nhiệt tình mà giàu có mị lực, lúc hắn còn gà mờ đã dẫn dắt hắn nhập môn, gia nhập câu lạc bộ này, để cho hắn thực sự tiếp xúc thần bí, lãnh hội được mị lực của thần bí.
Hắn đi vào câu lạc bộ, tráng hán trông cửa nhìn thấy trang phục của hắn, cũng không ngăn cản.
Sau khi tiến vào câu lạc bộ, một mùi thơm ngào ngạt tràn ngập bốn phía.
Nó không phải mùi hươn nước hoa, mà là mùi thơm của đồ ăn, khiến cho người ngửi được chảy cả dãi.
“Ta tìm tiên sinh QuentinI"
William nói với người hâu một câu.
Chợt, hắn được đẫn tới một căn phòng âm tường, nhìn thấy một nam nhân mặc âu phục màu trắng, trên mặt đeo nửa tấm mặt nạ màu vàng, đang tại tao nhã thưởng thức Champagne.
“Tiên sinh Quentin.'
William vội vàng khom người thi lễ.
“Hoan nghênh ngươi, William. . .
Quentin tuổi không lớn lắm, tiếng nói giàu có từ tính:
"Làm sao? Sương mù máu lần trước có khiến ngươi dư vị vô cùng hay không?"
Ùng uc!
Nhắc tới thứ này, William không khỏi nghĩ đến loại rượu vang đỏ đặc thù nào đó mà mình được thưởng thức lần trước, loại tư vị ngọt ngào kia, quả thực sâu tận xương tủy, mà cảm giác linh tính nhảy nhót kéo theo khiến cho linh hồn của hắn giống như thăng lên thiên đường.
"Ta...
Hắn mới vừa muốn mở miệng, đã bị Quentin kéo lên ghế sa-lông, chỉ vào trung tâm sân khấu của câu lạc bộ nói:
"Tối nay có 'Tiết mục bảo lưư, trước tiên xem xong lại nói."
William một bụng lời nói bị ép nuốt trở vào, nói thật, hắn cũng rất chờ mong nguyên liệu nấu ăn đêm nay.
Là Sinh vật Linh giới đặc thù nào đó sao?
Hay là loại đồ uống mùi vị đặc biệt lần trước?
Bốn phía truyền ra tiếng huyên náo và tiếng võ tay, ở trên đài cao được đèn tụ quang chiếu rọi, một lão thân sĩ đầu đầy tóc bạc, nho nhã lễ độ đang nắm một thiếu nữ tựa hồ chỉ có mười sáu, mười bảy tuổi lên sân khấu. William nhận ra, lão tiên sinh kia rất thân với Quentin, mà cô gái kia thì lại là Đồng bạn mà đối phương mang đến gần đây.
Nhưng lúc này, nhìn hai người này lên đài, một loại suy đoán đáng sợ nào đó hiện lên trên đầu, khiến tay chân của William không khỏi lạnh lẽo.
Trên sân khấu.
Lão thân sĩ nắm tay của thiếu nữ giống như mang theo bạn nhảy tiến vào sàn nhảy, khom mình hành lễ bốn phía.
"Vanella Salibator. .. Mười tám tuổi, thân thể khỏe mạnh, không có bệnh tật... Nắm giữ dòng máu quý tộc. .. Là bàng chi của gia tộc tử tước Salibator.. -"
"Tự nguyện trở thành trợ thủ, trợ giúp Lão bá tước' chế tác hoa quả."
Người chủ trì khuấy động không khí.
Tay chân William lạnh lẽo, nhìn cô gái kia nằm ở trên bình đài, trong mắt tràn đầy kính dâng và chờ mong mỉm cười.
'Lão bá tước' lại lần nữa cúi người hành lễ bốn phía, niệm tụng Chú thuật vô hình.
Sương mù đỏ thẫm bao vây thiếu nữ, có tiếng nói vang lên.
Ở bên trên sương mù đỏ như máu, một thực vật quỷ dị đang nhanh chóng trưởng thành, đầu cành cây treo lơ lửng một. . . quả lựu khổng lồ?
Tình cảnh này, khiến William trợn mắt lên.
'Nàng. .. Nàng điên rồi sao?"
'Là ta điên rồi? Hay là thế giới này điên rồi? Tại sao có người đồng ý như vậy?'
"Mỹ thực tốt đẹp nhất phải cho mỹ thực gia ưu tú nhất hưởng dụng."
Quentin mỉm cười nói một câu, nhìn William:
"Một thiếu nữ tự nguyện hiến thân, thuần khiết cùng sa đọa, tàn nhẫn cùng thiện lương, hoàn mỹ dung hợp làm một, kết tinh ra trái cây. . . y, không thể không nói, Lão bá tước' thực sự đã tìm được một nguyên liệu nấu ăn hoàn mỹ"
Con ngươi của Hắn hơi đỏ lên:
"Đây chính là báu vật khó gặp. ... Khi hàm răng ngươi cắn vào quả lựu, cảm thụ loại cảm giác kia, đầu lưỡi giống như có thể chạm đến sâu trong linh hồn đối phương... -"
“Ua ụa. .. Đừng nói nữa."
Bên cạnh, William đã quỳ một chân trên đất, bưng miệng mình.
Ở trong lòng của hắn đã vô cùng hối hận.
Thậm chí, một vài mơ hồ suy đoán đã bị William liên kết lại.
Tỷ như... Tại sao Quentin đối xử với hắn tốt như vậy? Còn giới thiệu hắn nhập hội. .. Hắn chỉ là một tiểu tử nghèo không xu dính túi!
Hắn tựa hồ cũng giống như thiếu nữ ngu ngốc kial
"Ngươi nhìn ra rồi?" Lúc này, Quentin nhẹ nhàng nói ở bên tai William: "Mỗi một vị mỹ thực gia chân chính, đều cần kính dâng một loại nguyên liệu nấu ăn. .. Mà món ngon ta chuẩn bị cho lần tụ hội sau, là một loại canh hoa quả, tên là —— 'Súp đặc óc trí giả... . Khi ta lần đầu tiên nhìn thấy ngươi, liên giống như phát hiện một con dê con, đây là 'Mẫu Thần Bóng Đêm ban ân! Nhưng ngươi còn quá ngây ngô, cần trải qua Nấu nướng'.. -
"AI"
William quát to một tiếng, một quyên nện ở trên khuôn mặt của Quentin, khiến vị thân sĩ mặc âu phục trắng này ngã trên mặt đất.
Bản thân thì nhảy lên, lảo đảo chạy ra khỏi câu lạc bộ.
Ngoài dự liệu, người và bảo vệ bên trong câu lạc bộ cũng không ngăn cản, bọn họ chỉ là gào thét, huýt sáo, xoi mói bình phẩm, chỉ chỉ chỏ chỏ William. .. giống như đang xem một con lợn đợi làm thịt, chọn tuyển vị trí ngon miệng.