Chương 401: An Ủi
Chương 401: An ỦiChương 401: An Ủi
William thở dài một hơi, khi thấy Aaron uống là ca-cao nóng, trên mặt không khỏi hiện ra vẻ tươi cười.
—— không phải cà phê, ngày hôm nay rốt cục không cần làm cà phê bói toán, giải thích những phù hiệu tượng trưng kỳ kỳ quái quái kia.
Hắn thuận theo đi vào quây bar, bắt đầu bận rộn.
Về phần chương trình học ở trường học ngữ pháp?
Mạng đều sắp không còn, đương nhiên là làm việc trước, lấy lòng ông chủ lại nói!
Khi William ân cần cầm cây lau nhà, kéo rửa sàn nhà, Aaron mới chậm rãi uống xong ca-cao nóng, mở miệng nói:
"Câu lạc bộ kia, sau này ngươi không nên đi tới đó nữa, bọn họ hẳn là cũng sẽ không trở lại chọc giận ngươi. .. Còn 'Suy vong chi huyết, đại khái sẽ yên tĩnh một hồi lâu.
Câu lạc bộ Huyết Y chỉ là một câu lạc bộ mà thôi, tuy rằng Quentin có thể là người của 'Hiệp hội Mỹ thực gia, nhưng trạng thái trước mắt chỉ là 'Mất tích, đến khi xác thực hắn tử vong, phát hiện kẻ địch, ước định thực lực kẻ địch, còn không biết phải tốn bao lâu.
Thậm chí, đến khi phát hiện kẻ địch là Tôn Tại Phi Nhân, có khai chiến vì một thành viên bình thường hay không cũng là chuyện không cần nghĩ, Quentin không đáng giá như vậy.
Về phân 'Suy vong chi huyết, vô duyên vô cớ tổn thất hết một Tồn Tại Phi Nhân, cũng phải đau thịt hồi lâu.
Mấu chốt nhất chính là, bởi vì Aaron ra tay gọn gàng, giết rất sạch sẽ, thậm chí còn không có lưu lại manh mối có thể cung cấp để bói toán nào, bọn họ cả hung thủ là ai cũng không tìm tới được!
"Dù sao ta đi khu Hoàng Hậu Đen đều mang mặt nạ, mấy người Halsey và Giáo Sư biết thân phận của ta cũng sẽ không chủ động tiết lộ tình báo. .. Mà William là người phát ngôn của một vị thợ thủ công, có quan hệ gì với ông chủ quán bar chứ? Đương nhiên. .. Nhất định cũng sẽ có hoài nghi, sau đó có lẽ còn có thăm dò, nhưng ta còn đang lo không có rau hẹ để cắt đây. Aaron hơi chờ mong trong lòng.
"Thì ra tổ chức có huyết cừu với gia tộc ta gọi là Suy vong chi huyết' sao? .... Có ông chủ ở đây, ta cũng yên tâm.”
William tâm tình phức tạp không nói ra được, nhìn xung quanh một chút, bỗng dưng nghĩ đến Isabeth.
Lúc này, hắn mới rõ ràng ý nghĩ muốn thành lập giáo đoàn, phát triển thành viên của mình lúc trước là ngu ngốc và buồn cười cỡ nào.
'Nhưng vóc người Isabeth rất tuyệt, đặc biệt mông to... '
William nuốt nước miếng một cái:
'Ừm... Truyền giáo gì đó coi như xong, nhưng Isabeth vẫn có thể làm bạn tốt mà, phát triển trở thành bạn tình càng tốt hơn rồi. .. ' Là một người trẻ tuổi, hơn nữa còn là người trẻ tuổi sinh lý khỏe mạnh, suy nghĩ những chuyện này là hành vi rất bình thường.
Trên thực tế William sớm đã có loại ý nghĩ này, đương nhiên, hắn không nghĩ tới phương diện hôn nhân.
Nam nữ khổ cực dốc sức làm việc ở Pulmaus, an ủi sưởi ấm lẫn nhau cũng là chuyện rất bình thường.
Ngay khi William khổ cực làm việc.
Ban ngày Isabeth vẫn đang làm công, có thể kiếm thêm một phần tiền lương sẽ tốt hơn.
Ngoài nội thành, đường Mary.
Phòng ốc rách nát, đường phố dơ bẩn... So sánh với những quảng trường khác của Pulmaus hoàn toàn là hai thế giới.
Đương nhiên, so với phế thành mà hắc bang chiếm giữ, hâu như mỗi ngày đều có người dùng binh khí đánh nhau thì đường Mary đã coi như không tệ.
Isabeth chính là hài tử lớn lên ở trên đường Mary.
Hài tử lớn lên ở đây, căn bản không có cơ hội được giáo dục, thậm chí nhiều người chết trẻ từ khi rất nhỏ.
Có hài tử bởi vì cha mẹ làm việc không có cách nào chăm sóc, thậm chí sẽ mua một loại chất lỏng từ hoa Mạn Đà La đút cho hài tử, nó có hiệu quả gây mê, có thể làm hài nhi an ổn ngủ cả ngày, như vậy thì sẽ không quấy rối cha mẹ đến uể oải.
Dị dạng, bệnh tật, đói bụng, lạnh lẽo. . . Giống như vô số ác ma, cướp đi sinh mệnh của rất nhiều trẻ sơ sinh.
Mà dù bọn họ có thể trưởng thành, lúc mười một mười hai tuổi, sẽ bị đưa đến nhà xưởng sử dụng công nhân nhỏ tuổi, trở thành tiêu hao phẩm trong quá trình lao động nặng nà.
Chính là bởi vì như vậy, Isabeth mới biết công việc ở quán bar quý giá cỡ nào, dù là chịu đựng mỗi ngày bị quấy rối, cũng yên lặng tiếp tục kiên trì.
Đến gần đây, vận may của nàng tựa hồ chậm rãi trở nên tốt hơn rồi.
Không chỉ có tìm được công việc có thù lao hậu hĩnh, đồng thời khách nhân buồn nôn kia cũng chết ở trong rãnh nước bẩn, tựa hồ còn có khả năng phát triển quan hệ với William?
Tuy rằng William là một tiểu tử nghèo, nhưng đối với rất nhiều cô nương ngoại thành, đã là một đối tượng luyến ái không tôi.
Nghĩ tới đây, trên mặt của Isabeth đang cất bước không khỏi hiện ra một nụ cười.
"Này, Isabeth, nghe nói gần đây ngươi tìm được việc làm chính thức ở quán bar, thực sự là quá tốt rồi."
Trên đường Mary ,, một lão phụ tóc trắng mỉm cười chào hỏi.
"Một ngày tốt lành, bà Xiuge."
Isabeth mỉm cười trả lời.