Thần Bí Chi Kiếp (Bản Dịch)

Chương 594 - Chương 594: Sự Cố

Chương 594: Sự Cố Chương 594: Sự CốChương 594: Sự Cố

"Trung thành với ta? Trung thành bằng cách nghe theo sắp xếp của người khác, ép ta đi gả cho một người xa lạ sao?”

Helen nhìn kỹ Kent, ánh mắt rực lửa: "Tối qua ta và .Jack uống rượu, ta đã nhìn thấy ánh mắt của ngươi, ngươi đang lo lắng, ngươi đang ghen ty, ngươi không thể đối mặt với nội tâm thật sự của mình?"

"Khục khục!"

Tiếng ho khan kịch liệt vang lên từ ngoài cửa, là hai ma ma kia.

"Không có...

Kent mặt lạnh đáp lại.

"Nhìn vào mắt ta!" Helen kiên trì nói.

Thân thể Kent run rẩy, chỉ có thể chạy trối chết.

Sau lưng hắn, Helen phát ra tiếng cười không rõ là cười trên sự đau khổ của người khác hay là tiếng cười bi thương. ...

Ngày hôm sau.

Trên boong thuyên của tàu Thánh Margare.

Aaron nhắm mắt tận hưởng làn gió biển mát rượi, thâm nghĩ: "Tối hôm qua không có chuyện gì xảy ra, vận mệnh sóng lớn ư? Chắc cần thêm thời gian ấp ủ."

Nhìn thoáng qua, Aaron liền thấy Brits đang đứng ở một góc, sắc mặt khó coi.

Trời xanh mây trắng, ánh nắng vàng rực như rót xuống. Đây là một ngày thời tiết đẹp hiếm có, đặc biệt đối với cư dân ở Invensys, nơi quanh năm lạnh lẽo, thiếu ánh mặt trời.

Không ít hành khách khoang hạng nhất cùng gia đình đi lên boong thuyền, trẻ con nô đùa vui vẻ, chạy nhảy giữa đám người.

Bất chợt, có vài người bảo vệ và thám tử đi lên boong thuyền, chiếm một khu vực rộng rãi.

Một người đàn ông trung niên bụng phệ, nhưng rất có khí chất, dẫn theo một đôi con trai, con gái khoảng bảy, tám tuổi đi lên boong thuyền. Bên cạnh ông ta cũng có rất nhiều bảo vệ.

“Tiên sinh Aigue, ta...

Brits vội vàng đi lên, định nói gì đó, nhưng bị một người bảo vệ đẩy ra, rồi đi tới chỗ Aaron.

"Tên kia là ai?" Aaron nhìn người đàn ông trung niên bụng phệ, cảm thấy hình như đã từng thấy trên báo chí tài chính.

"Là Aigues Feller, ông trùm ngành thép!" Helen đi tới từ bên cạnh, sau lưng có Kent mặc áo Sơ mi trắng, vest đen."Ông ta là đại phú hào nổi tiếng của vương quốc, lần này có lẽ là đi khảo sát mỏ ở thuộc địa.. “...

"Ông trùm sắt thép?"

Aaron gật gù, hiểu rõ phần nào.

Thân phận của đối phương chắc chắn cao hơn những người cầm đầu hội nghị của đại lý ở Lục Sâm, thậm chí có thể nói nắm giữ mạch máu của vương quốc, kẻ thù cũng không ít, nên dẫn theo nhiều vệ sĩ như vậy.

Còn Brits, thì chỉ là muốn lợi dụng cơ hội, có lẽ đã từng thử rồi, nhưng bị vệ sĩ của đối phương đuổi đi.

Brits nhìn Aaron và Helen, mặt đầy khó chịu.

"Tiên sinh Brits, bao giờ ngài mới trả tiền?" Helen nhìn Aaron, lại liếc nhìn Brits, nở nụ cười như hồ ly.

"Ta nói rồi, không có nợ, đó là lừa đảo!"

Brits tức giận đến mặt trắng bệch, chỉnh sửa lại cổ áo, chuẩn bị rời đi boong tàu.

Lúc này, một đứa trẻ ăn mặc rách rưới bỗng nhảy qua vòng bảo vệ của Aigues, trêu chọc đứa trẻ trai trong cặp đôi kia, rồi chui vào đám người.

Con trai nhỏ của Aigues lập tức nhảy nhót xông vê phía đám người, trên mặt vẫn nở nụ cười.

Vệ sĩ bên cạnh vội vàng ngăn cản.

Nhưng ngay lúc đó, một người đàn ông đội mũ lưỡi trai trong đám người bỗng nhiên rút súng lục ra khỏi ngực.

Âm!

Vệ sĩ kia trúng đạn, ngã xuống đất, máu chảy đầm đìa.

Boong tàu bỗng chốc yên tĩnh, sau đó là tiếng la hét của phụ nữ, tiếng khóc của trẻ con, tiếng gào thét của đàn ông...

Boong tàu khổng lồ lập tức rơi vào hỗn loạn.

Kent bước lên một bước, đứng chắn trước mặt Helen, nhìn kỹ kẻ ám sát.

Hắn ta có trực giác rằng đối phương cũng không phải là người thường, nhưng cũng không quá lo lắng.

Aaron càng không lo lắng, hắn chỉ bình tĩnh quan sát từng diễn biến xảy ra giống như đang xem kịch trong rạp hát.

Những gương mặt vặn vẹo, sợ hãi của những hành khách ấy giống như một vở kịch tuyệt vời nhất.

Cùng lúc đó, Aaron chú ý thấy Brits bị bây người đẩy ra bên cạnh mình, còn cậu con trai nhỏ của Aigues cũng đang chạy loạn hướng về phía đó.

Khi cuộc đấu súng xảy ra, lập tức có bảo vệ đẩy Aigues ngã xuống, cô bé đi cùng cũng được ôm đi nhanh chóng.

"Cứu... cứu tiểu Louis!"

Aigues hét lớn, mắt như sắp rơi ra khi thấy con trai mình bị bầy người xô đẩy về một hướng khác.

Ánh mắt của một vị phi phàm giả trong số vệ sĩ của Aigues chợt lóe sáng, vung mạnh một tấm bài giấy. Ở trong tay phi phàm giả, bài cũng là một loại vũ khí có sát thương mạnh mẽ!

Nhưng ngay lúc đó, một sự cố bất ngờ xảy ral Boong tàu rung lắc, khiến chân hắn ta đột ngột trượt đi.

Tấm bài xẹt qua một quỹ đạo kỳ diệu trong không trung, vẫn chưa trực tiếp cắt cổ họng kẻ tập kích, mà đâm vào ngực hắn ta.

Người đàn ông đội mũ lưỡi trai ngã xuống đất, ánh mắt tràn đầy điên cuồng, tay run rẩy giơ súng lên, nhắm vào cậu bé Louis đang chạy trốn.
Bình Luận (0)
Comment