Chương 655: Trang Viên
Chương 655: Trang ViênChương 655: Trang Viên
"Daisy nữ sĩ, đến nơi này, hẳn là ngươi có thể liên lạc với học sinh của ngươi chứ?"
Hắn nhìn về phía Daisy, mỉm cười hỏi.
"Đúng vậy, tiên sinh Aaron.'
Daisy mỉm cười thừa nhận, lấy ra một mặt nắp hộp trang điểm màu bạc, bôi máu tươi của mình lên gương. Mặt ngoài của Gương đột nhiên trở nên u ám, giống như đang liên thông với một không gian nào đó.
Không lâu sau, ở mặt ngoài gương xuất hiện mấy bóng người.
'Lão sư?”
"Thật là lão sư!"
Mấy người nam nữ trẻ tuổi khắp khuôn mặt đều là vẻ mặt vui mừng: "Lão sư, ngài trốn ra được?"
"Trước nghe đồn thành phố Lotson gặp phải tập kích đáng sợ, ngay cả tháp trắng cũng hóa thành tro tàn, chúng ta sợ hãi ngài cũng không còn, hu hư...'
"Các ngươi chết rôi ta còn chưa có chết đâu." Daisy nghiêm mặt: "Còn có, lập tức đình chỉ hành vi kêu cứu trong phát thanh, các ngươi là muốn tìm cái chết sao?"
Mấy canh giờ sau đó, dựa theo sự chỉ dẫn của Daisy, ba vị học sinh hai nam một nữ hội ngộ với lão sư của mình ở một bờ sông.
Aaron cảm thấy rất hứng thú với một chiếc xe ngựa bên cạnh.
Hắn nhìn vào bên trong xe ngựa, phát hiện bên trong đã được cải tạo, có một chiếc radio công suất lớn và một chiếc ăng-ten có thể kéo dài đến rất cao.
Có thể thấy, ba học trò này đã lợi dụng xe ngựa để ngụy trang thành một dàn nhạc lang thang hoặc đoàn xiếc thú, vừa di chuyển vừa tiến hành phát thanh vô tuyến.
"Thật thông minh... Đồng thời tay nghề cũng không tồi."
Hắn gật gù khen ngợi.
"Tiên sinh Aaron, để ta giới thiệu một chút, đây là ba vị học sinh của ta, Richmond, Yaan và Lamore....
Daisy nói cũng có chút thở dài: "Lamore rất có thiên phú 'thợ thủ công, nhưng đáng tiếc cô ấy đã chọn con đường của ta... Chiếc radio di động này chính là do cô ấy cải tạo ra."
Aaron nhìn về phía Lamore, phát hiện cô gái này buộc hai bím tóc to, trên mặt còn có chút tàn nhang, vóc người đây đà mà tràn đầy sức sống, đang đỏ mặt nhìn trộm mình.
Richmond và Yaan thì một mặt căng thẳng, sợ rằng hoa hồng trong lòng họ sẽ bị Aaron câu đi mất......
Dưới ánh trăng, trên một con đường nhỏ lát đá cuội, hai người khách đang đi xuyên qua khu rừng rậm.
Một người mặc váy múa, trang phục của một quý cô thượng lưu, khuôn mặt nửa che bởi chiếc mặt nạ lông chim. Người còn lại đội mũ cao, bộ vest hoa lệ nhưng có một chút quá lố, giống như người làm ảo thuật trong đoàn xiếc.
"Ta không ngờ rằng... địa điểm hội họp cao cấp lại ở đế quốc Tiesago."
Người làm ảo thuật Aaron mang mặt nạ bạc chậm rãi mở miệng.
"Tiesago đã không còn nữa... Ky binh Tiesago vốn được mệnh danh là mạnh nhất lục địa, đã bị quân đội Invensys đánh bại trong một trận chiến, đế quốc cũng theo đó diệt vong, ngay cả danh hiệu hoàng đế cũng bị tước đoạt..."
Daisy dùng giọng nói bình tĩnh như dòng suối kể lại đoạn lịch sử cổ xưa nhưng đẫm máu: "Bởi vì người Tiesago có tinh thân chống đối mãnh liệt, sau khi quốc gia thất bại vẫn ngoan cường kháng cự, lập ra các đội du kích khắp nơi. Invensys đối với chuyện này thi hành chính sách trấn áp cứng rắn, cuộc chiến an ninh kéo dài ba mươi năm, dân số Tiesago giảm xuống còn một phần ba so với trước chiến tranh..."
"Nhiều tế phẩm như vậy... Quả nhiên là chiến tranh là tế lễ tuyệt vời nhất." Aaron thở dài không rõ nguyên nhân: "Có lẽ... đây là nhu cầu của một nghi lễ nào đó?”
"Ta không biết, nhưng ta biết một điều, đó là người Tiesago tuyệt không khuất phục!" Daisy nói: "Tính ra... tổ tiên ta cũng là quý tộc trong đế quốc Tiesago."
", Vậy sao.
Aaron bước ra khỏi rừng cây, nhìn thấy một tòa trang viên bỏ hoang.
Dưới ánh trăng, trên lan can sắt mọc đầy dây leo xanh biếc, trông vô cùng yên tĩnh và rùng rợn.
"Hừm, lạc đề rồi... Chính vì Tiesago hoang vắng, có không ít trang viên và pháo đài bỏ hoang, nơi này mới được chọn làm địa điểm hội họp này thôi. Ít nhất... đủ bí mật!" Giọng nói của Daisy bình tĩnh, không thể nghe ra chút cảm xúc nào.
Nhưng Aaron lại cảm thấy có chút thương cảm.
Hắn vận dụng linh cảm, thời gian bỗng nhiên như chảy ngược, nhìn thấy một tòa trang viên dưới ánh mặt trời rực rỡ, kiến trúc mới tinh, cửa sổ sáng ngời, trong hoa viên có một đôi vợ chồng đang vui vẻ chơi đùa cùng con gái của họ.
Bé gái đó có dáng dấp mơ hồ giống Daisy.
"Trực giác của ta... Bói toán được hình ảnh này?'
'Vừa rồi bé gái đó, chính là Daisy ư? Tòa trang viên này vốn được xây dựng ở trong núi thắm, vị trí vốn là có chút kỳ lạ, nhưng nếu như là để trốn tránh sự truy bắt của Invensys thì việc chọn nơi này làm nơi ẩn cư cũng có thể lý giải được... '