Thần Bí Lão Công Không Thấy Mặt

Chương 153




"Chồng ta cũng quen không ít quỷ, chỉ là ngôn ngữ có chút không giống, nhưng không liên quan, chồng ta nói tiếng trung càng ngày càng tốt, có hắn phiên dịch chính xác không thành vấn đề."

"Chúng ta cũng không thể khiến người ta cho đến bặt nạt, quỷ không có quỷ quyền sao? Ở trong lỗ cũng có nhiều người như vậy đến cướp, thật là quá đáng!"

"Phụ cận đỉnh núi bắt chuyện được tất cả quỷ sao? Mau mau, cũng gọi đến, chúng ta quỷ nhiều sức mạnh lớn, bảo vệ quê hương người người có trách nhiệm!"

Quỷ phu nhân khá là cảm động, che mắt, trong mắt chảy ra lệ máu: "Thực sự là phiền phức các ngươi, ai, thật vất vả có một ngôi nhà, còn không ở bao nhiêu thời gian lại gặp phải chuyện kinh khủng như thế, cũng không biết cái nhà này còn bảo đảm giữ được không."

"Giữ được, làm sao không được! Tỷ tỷ chớ sợ, chúng ta nhất định phải đem những đạo sĩ thúi kia đánh đuổi!"

Tiểu Hỉ nói: "Không phải, ta nhìn thấy tóc đen dài và mấy đạo sĩ thúi cùng nhau, bọn họ như là một nhóm."

Quỷ phu nhân: "... Cái gì? !"

Đám vợ trước: "... A? !"

Vậy xong rồi, trời xanh không mở mắt huhuhuhu! !


...

Cố Phi Âm cũng trợn tròn mắt, cô không nghĩ tới trong miệng tiểu Trương nói cổ mộ kia cũng thật là cổ mộ cô cất giấu di sản, vậy phải làm sao bây giờ? Lẽ nào di sản của cô nhất định phải nộp hết lên sao?

Trương đạo trưởng chỉ thấy Cố đại sư sắc mặt càng âm trầm, nhìn nghiêm nghị lại đáng sợ, ông không khỏi khẩn trương theo "Cố đại sư, ma nữ trong này có phải là không dễ đối phó?"

Lý bộ trưởng cũng có chút lo lắng, không phải chứ, Cố đại sư đều cảm thấy con quỷ đó vướng tay chân vậy có thể là quỷ bình thường sao?

Cố đại sư sắc mặt nghiêm túc xem xét nhìn tiểu Trương và Tiểu Lý, tâm tình trầm trọng.

Bất quá ở đây trừ bọn họ ba người, còn có mười mấy vị đạo hữu thành phố E nhận được tin tức cố ý tới trợ trận, ngoài ra còn có rất nhiều thành viên nội bộ chi nhánh nhỏ thành phố E, gộp lại ước chừng có hai mươi mấy người.

Bọn họ nhìn thấy Trương đạo trưởng và Lý bộ trưởng còn đỡ, nhìn thấy cô gái âm trầm tóc dài kia, trong tay còn nắm một con quỷ, sắc mặt liền không tốt lắm.

"Chuyện gì thế này? Cô ta là ai?"

Trương đạo trưởng giải thích: "Vị này chính là Cố đại sư, Cố đại sư giải quyết nguy nan ở thành phố D, trong tay cô ấy cầm là Đại Long sơn trang Đại Vương, bởi vì còn có một số việc không xử lý, cho nên mới mang theo cùng đi."

Đối phương liền im lặng, bọn họ người nào không biết loạn Đại Long sơn? Mấy trăm con quỷ tụ hội Đại Long sơn, nguy hại khá lớn, nếu không phải là Cố đại sư ra tay, tiếp sau sẽ làm sao vẫn chưa biết được. Vào lúc này nhìn lại một chút Cố đại sư và trong tay cô cầm Đại Vương sơn trang, đừng nói nữa, thật là có chút một lời khó nói hết.

Mấy vị đạo trưởng cực lực làm lơ chỗ đặc biệt của Cố đại sư, thì thầm thương lượng.

"Các ngươi hiện tại có kế hoạch gì không?"

"Tạm thời không có kế hoạch khác, bên trong quỷ không ra, chỉ có thể để chúng ta tiến vào."

"Đúng, đồ đệ của ta còn ở bên trong, đã qua một ngày một đêm, cũng không biết bọn họ thế nào rồi, hi vọng không có chuyện gì."

"Lão Dương bọn họ ở bên trong ba ngày cũng không có chuyện , lệnh đồ là người tốt tự có trời giúp, sẽ không có chuyện gì."

"Chỉ mong là vậy."

"Đúng rồi! Cố đại sư, cô có ý kiến gì hay không?"

Ý kiến? Cố Phi Âm động não, ý kiến của cô chính là để cô đi vào trước, rồi cố gắng bàn bạc với phu nhân quỷ, bà ấy nhất định là không bỏ qua, chuyện làm ăn cũng phải bàn tới, nhưng mà " Vì sao mấy người lại đến khu mộ cổ này? Phu nhân quỷ ở bên trong, hiện tại chỗ này chính là nhà của bà ấy, mấy người không mời mà tới, bà ta giận là đúng rồi."

Các đạo trưởng ở đây: "... ? ?"


Trương đạo trưởng giải thích: "Nơi này là khu mộ cổ mới được phát hiện, bởi vì bị trộm mộ làm tổn hại, nên phía trên đã phê chuẩn có thể tiến hành nghiên cứu khảo cổ, thiết bị cũng vận chuyển đến dưới chân núi, chỉ chờ đi vào chính thức. Ai ngờ bên trong là ổ quỷ, bọn nó bắt tất cả nhân viên khảo cổ đem đi nhốt vài ngày, thật vất vả mới trở về từ cõi chết. Chúng tôi nhận được tin tức, lúc này mới tới bắt quỷ, nhưng không nghĩ phu nhân quỷ đó có chút thủ đoạn, trái lại bắt mất mấy vị đạo trưởng của chúng tôi."

Cố Phi Âm cũng hơi hoang mang, nghiên cứu khảo cổ là cái gì? Có phải đập nát mộ, sau đó lấy đồ vật ở trong ra nghiên cứu? !

Trời ạ, đây đích thực là cướp của giết cả nhà rồi, đáng sợ quá đi! Khó trách bên phu nhân quỷ phản ứng kịch liệt như vậy, nếu là cô thì cô cũng phải cố sống cố chết giữ nhà cửa, kiên quyết không cho kẻ ngoại lai cơ hội xét nhà.

"Ở trong đó quỷ ở hết rồi, bà ấy lại không đồng ý chuyển chỗ, mấy người vẫn muốn tiếp tục nghiên cứu khảo cổ gì đó ư?"

"Chuyện này chúng tôi cũng không làm chủ được, phải xin chỉ thị phía trên mới biết."

Cố Phi Âm nghiêm túc nghĩ ngợi, nói: "Xem ra chuyện này cần đàm phán, tôi thử đi hỏi phu nhân quỷ, để coi bà ta dự định thế nào, có đồng ý giảng hòa hay không nhé."

... ? ? Đàm phán với quỷ? Làm thế cũng được à?

Mọi người còn đang nghi hoặc, thì đã thấy Cố đại sư đạp lên họ Trang bay vào mộ cổ, bây giờ cô gái hàng xóm và nữ quỷ áo đỏ không có ở đây, đệm bay duy nhất chỉ có thể là họ Trang. Tuy họ Trang tứ chi không đầy đủ, lưng thì không cõng được, nhưng mà có thể đạp, giống như đạp lên một cái thảm bay thần kỳ, vẫn vô cùng thoải mái.

Các đạo trưởng ở đây: ... ...
Cảm thấy sau lưng không có động tĩnh nào, Cố đại sư đi nửa đường quay đầu lại nói: "Mọi người không cùng đi vào hả?"
Các đạo trưởng: Vào vào vào, đương nhiên vào, sao lại không vào?

Thế những mấy lão muốn qua đó, thì không thể thiếu bùa hoặc kiếm gỗ, bọn họ đã dự liệu được lát nữa sẽ có trận ác chiến phải đánh, còn sống để ra hay không vẫn là một vấn đề. Chà, dù gì sớm muộn cũng phải vào, thực sự không thể kéo dài thời gian thêm được nữa.

"Nên cẩn thận một chút, nhất là cái âm khí kia, tuyệt đối đừng bị nó cuốn lấy!"

"Yên tâm!"

Các đạo trưởng làm xong xuôi hết các công tác chuẩn bị, nhưng bọn họ không ngờ rằng, lần đầu tiên tới chỉ có mấy chục con quỷ nữ mà thôi, lần này đến, ít nhất trên trăm con, ngay cả nam quỷ ngoại quốc đầu vàng mắt xanh cũng có, còn học lỏm một câu tiếng Trung nói không lưu loát: "Những đạo sĩ thúi này, vậy mà lập nhóm đi bắt nạt phụ nữ, thật sự không có chút phong độ."

Các đạo trưởng: "... Anh là? ?"

"Tôi là người đàn ông tốt gặp chuyện bất bình rút đao tương trợ, mọi người có thể gọi tôi là Mark, cảm ơn."

Dứt lời, còn cúi đầu làm một cái chào quý tộc.

Các đạo trưởng: "..."


Cố Phi Âm: "Tiểu Mã, nhóm phu nhân quỷ đâu rồi? Sao chưa ra nữa? Làm phiền anh đi mời các nàng ra, chúng tôi có chuyện bàn bạc."

Mark: "..." Khả năng người này chính là cô gái tóc dài buôn quỷ độc ác trong truyền thuyết, nghe nói cô ta rất là nguy hiểm, họ Trang cũng bị cô ta giày vò đến không còn hình người, không thể lấy đá chọi đá với cô ấy. Huống chi cô gái tóc dài này nhìn rất là kinh khủng.

Mark: "Tốt thôi, tôi đi hỏi một chút."
Mark lập tức mang theo bầy quỷ rời đi, các đạo trưởng hai mặt nhìn nhau, tay bỏ kiếm gỗ xuống, thế cũng được?
Cố Phi Âm đi thẳng tới phòng khách và ngồi xuống, họ Trang ngược lại là rất tự giác co lại dưới đáy bàn, dù sao nơi này có rất nhiều đạo sĩ,bây giờ gã lại suy yếu như vậy, tùy tiện một tên đạo sĩ nhỏ cũng có thể đánh gã cho hồn phi phách tán, gã nào dám đi làm con chim đầu đàn gì đâu! Với lại nhìn tên Mark đấy hình như hơi quen mắt nhỉ? Gã cố gắng nhớ lại, chẳng phải chính là chồng ngoại quốc của vợ trước sao? Hóa ra hắn cũng đến? Đáng sợ hơn dáng vẻ bẩn bực của mình vậy mà bị hắn nhìn thấy, chỉ hi vọng hắn coi gã là một tấm thảm bay không có tri giác huhu... 0-0

Các đạo trưởng nhìn Cố đại sư tự giác như thế, cũng tìm một vị trí ngồi xuống, Trương đạo trưởng và Lý bộ trưởng ngồi xuống cạnh Cố đại sư, nói: "Cái tên Mark đó sẽ không chơi khăm đâu nhỉ?"

"Đúng, có lẽ đây chính là cái bẫy, nên cẩn thận vẫn tốt hơn."

Cố đại sư chớp chớp đôi mắt bị cận nặng nói: "Chơi khăm? Không sao, nếu bọn họ không ra thì tôi vô trong tìm là xong, à mà, nhà sắp bị tịch thu hết, chắc bị dọa sợ lắm rồi, không muốn nhìn thấy mấy người cũng bình thường à."

Đổi lại là cô, cũng sẽ bị dọa sốt vó, lúc trước hòa thượng xinh đẹp thường xuyên đến đỉnh núi của cô, thì cô cũng có dám ra ngoài đâu chứ?

Nhớ ngày đó, sự uy hiếp của hòa thượng xinh đẹp thực tế rất lớn, anh ta thích nhất niệm kinh trên núi, làm cô sợ lắm luôn, đến nỗi muốn triệu tập những đại quỷ lợi hại đuổi hòa thượng xinh đẹp đi. Đáng tiếc, những đại quỷ cũng không có biện pháp gì, nhất là ả diễm quỷ, vừa nhìn thấy hòa thượng xinh đẹp đã nhấc không nổi chân, mắt trắng dã chớp chớp mấy cái, tròng mắt cũng sắp lòi ra, xuất ra tử chiêu bạch cốt trảo, thì lại giống như bị rút gân…

Một trận chiến đấu bảo vệ nhà cửa oanh oanh liệt liệt còn chưa bắt đầu đã bị dập tắt, cô kệ bà ả diễm quỷ rồi bỏ chạy, thứ quỷ cực kỳ không có tiền đồ, cô hổ thẹn làm bạn với cô ta!

Trương đạo trưởng: "..."

Lý bộ trưởng: "..."

Đến cùng là ai bị ai dọa sợ hả?

Hai người lau mồ hôi, được rồi, Cố đại sư nói cái gì chính là cái đó thôi.

Nói đến tình huống bên phu nhân quỷ, nhóm vợ trước và bọn nha hoàn lúc này thật giống xoay như chong chóng, bọn họ biết cô gái tóc dài lợi hại, nếu là đánh nhau, bị thua chả phải bọn họ ư? Bọn họ cũng không muốn bị xuyên thành chuỗi đi bán Nhưng bây giờ người ta tìm tới cửa rồi, lại không thể không đi ra được, cái này nên làm sao đây?



Bình Luận (0)
Comment