Thần Cấp Anh Hùng

Chương 72

Đại Phi lúc này đang rất mâu thuẫn.

Đầu tiên muốn làm rõ 100 triệu có ý nghĩa gì? Tạm thời bỏ qua tỷ giá các Studio đang quy ước, dùng ngôn ngữ trờ chơi đi. Thiên sứ 5000 vàng 1 cháu, 100 triệu mua được 20.000 con! 20.000! Coi là 20.000 con ruồi cũng đủ để che kín bầu trời, huống chi đây là thiên sứ! Đây là muốn đánh thần chiến phải không? Hủy thiên diệt địa? Thôi được rồi, thật ra sản lượng thiên sứ trong thành là cố định, có tiền cũng chưa chắc mua được hàng, không có khả năng có nhiều như vậy.

Nói chuyện lãnh địa đi. 100 triệu vàng có thể xây 100 thôn ở thế giới mới! 100 cái thôn xếp cùng nhau, chính là một cái đất nước! Có nghĩa là ca muốn trả góp tiền dựng một quốc gia ư?

Cái lão già khốn kiếp này dùng tiền nhà nước trợ cấp mờ mờ mịt mịt giúp đỡ ca, sau đó khiến ca liều chết đi lòng đất khô máu. Đánh thắng, hắn có công đề cử, chiến tích phóng đại. Nếu thua, hắn cũng có mất cái quái gì đâu. Kiểu gì hắn cũng được lợi hết. Hiện tại ca ra yêu cầu, hắn còn đòi tiền ca, mà lại còn chém tới bay đầu 100 triệu!!!

Cho dù ca có thuyền lớn vượt thời đại, cứ coi như đặc sản Enroth có vô hạn, mỗi lần chở đều kín kho, cộng thêm ca chạy thuyền nhanh, một ngày rưỡi thực tế kiếm được 1 triệu vàng, cả đi cả về là 3 ngày, muốn đủ 100 triệu cũng không có gì khó, 100 lần thôi, tức là 300 ngày, gần một năm.

Nhưng thực tế chắc chắn không có chuyện 1 năm? Ít cũng 2 năm? Đời người có mấy cái 2 năm?

Một chiếc thuyền đáng giá ca đầu tư như vậy sao? Nhiệm vụ này đáng giá ca đầu tư như vậy sao? Succubus quý như vậy sao? Thắng, có lẽ có thể có chút phụ cấp, thế nhưng thua thì sao? Thua thì tạm biệt thuyền, như vậy thì giáo quan với trại lính cũng vứt, sau đó ca dùng hai bàn tay trắng, mua thuyền nhỏ chạy thương, mà còn phải trả 100 triệu? Sau đó vừa chạy thương vừa cùng kẻ thù chém giết?

Bùng nợ? Vãi xoài, hệ thống sẽ cưỡng chế trừ tiền đó! Chơi trò chơi mà đòi qua mặt hệ thống? Trừ phi lập tài khoản mới. Đúng vậy, một khi thất bại thì chỉ có thể từ bỏ tài khoản này thôi!

Nói cho cùng cũng không phải là lỗi ở thị trưởng, mà là hệ thống cố tình lừa người! Mà ca sâu trong lòng cũng hiểu được trại lính di động không lãnh địa không dân cư quả thật là quá viển vông rồi. Hệ thống sao có thể chấp nhận một lỗi lớn như vậy?

Đang phân vân, Orser Reman lại thở dài.

- Kỳ thuật ta tin tưởng với thực lực của tiên sinh, trại lính cũng chỉ là dệt hoa trên gấm mà thôi. Dù sao lần này chúng ta dự toán cũng không tính tới viện quân. Hiện tại chúng ta nói về nghề nghiệp ẩn của tiên sinh nhé.

Nghề nghiệp ẩn! Đại Phi cả kinh! Không thể nào, đây là ca rao giá trên trời để đàm phán mà, NPC sao có thể hào phóng như vậy? Đáng lí phải như Markal "tiễn khách" mới đúng chứ!

Orser Reman hít sâu một hơi, nhìn đăm đăm về nơi xa xăm.

- Trong lịch sử tộc Tiên có nhắc tới một vị anh hùng truyền thuyết. Tên ngài gọi là Gelu, kỹ năng đặc biệt là có khả năng huấn luyện cung thủ tộc Tiên và cung thủ loài Người trở thành xạ thủ huyền ảo. Xạ thủ huyền ảo sở hữu khả năng bắn siêu xa, siêu chuẩn, không nhìn chướng ngại vật. Điều này đã vượt quá tầm hiểu biết của bọn ta, thậm chí hoàn toàn vi phạm quy luật phát triển của sinh mạng. Cho tới tận hôm nay vẫn không có ai tin tưởng năng lực này là có thật, mọi người vẫn cho rằng đó chỉ là truyền thuyết đồn thổi mà thôi!

Đại Phi nhướn cao lông mày! Xạ thủ huyền ảo? Trong nhật ký của Markal có nhắc tới? Sau đó lão ta nhắc tới Cung tên huyền ảo? Rồi thì xe tên huyền ảo?

- Nhưng chiến tích của ngài rạng rỡ sử sách, cái này không ai dám nghi vấn! Một nghìn năm trước, lục địa anh hùng bị ác ma xâm lược, gần như thất thủ, lực lượng chính nghĩa bị áp chế tại thành lũy cuối cùng chờ chết. Đúng vào thời khắc nguy cấp đó, anh hùng Gelu bước ra từ rừng rậm cổ đại, dẫn dắt quân đội đánh đâu thắng đó, không thể cản phá, đánh lén sĩ quan cấp cao của địch, giải cứu liên quân khỏi tình thế bao vây. Dưới tài thống lĩnh của ngài, lực lượng chính nghĩa tập trung lại thành một thế lực bất khả chiến bại, chém tận giết tuyệt hơn triệu ác ma. Sau khi đẩy lùi kẻ thù, ngài lui trở lại rừng rậm. Kể từ đó đến nay ác ma không còn dám đặt chân lần nữa lên lục địa rồi.

- Rồi sao?

- Sau đó... sau đó vương quốc Gryphon của loài Người ghen tị với danh tiếng của Gelu, muốn tranh giành danh tiếng để trở thành minh chủ Liên minh, cho nên bọn họ bỏ qua Liên minh can ngăn, dùng lý do nhổ cỏ nhổ tận gốc, mang theo đại quân viễn chinh địa ngục, thế rồi... chấm hết. Toàn bộ quân viễn chinh bị đồ sát, vương triều Gryphon tan rã, vương triều Lionheart nổi lên. Aizz, đúng là loài Người ngu xuẩn, cả tính mạng lẫn triều đại đều ngắn ngủi...

Đại Phi liên tục gật gù, hóa ra đấy là cốt truyện cụ thể về xx vương đi viễn chinh địa ngục.

Vãi xoài! Lảm nhảm cả buổi, rốt cuộc vẫn là đề cao chủng tộc ưu việt! Nói điểm chính xem nào!

- Thế nghề nghiệp ẩn đâu?

- Trước khi Gelu quy ẩn, đã đưa cho vương quốc tộc Tiên, loài Người, người Lùn ba cuộn giấy, chính là ba phần truyền thừa. Chỉ có anh hùng được ba quốc gia tán thành mới có thể nhậm chức, mặc dù ta không biết nghề nghiệp của ngài là gì, nhưng có việc không cần phải nghi ngờ!

- Là?

- Là vô cùng vô cùng mạnh mẽ!

Vãi! Ca đương nhiên biết rõ là mạnh! Lão đang nói nhảm cái gì thế?

- Hệ thống nhắc nhở: Bạn thu được tin tức về truyền thừa của Gelu.

Ối vãi xoài! Ra tin tức rồi! Hóa ra không phải là nói nhảm! Thứ gì có thể ra tin tức đều là trâu bò đến hư cấu nha!

- Thế tôi phải làm gì mới có thể nhậm chức?

- Chỉ cần cậu có thể hoàn thành mỹ mãn sứ mạng gian khổ này thì tự khắc có thể nhậm chức, chí ít, là hai phần ba!

Vãi đái! Xong rồi mới được chuyển thì có cái củ cải gì! Ca muốn là hiện tại đây này! Có điều ngẫm lại cũng đúng thôi, ca không có một điểm công huân, lấy gì ra trao đổi? Cơ mà...

- Nghề nghiệp có thể chuyển hai phần ba sao?

- Tất nhiên rồi. Cậu vì vương quốc tộc Tiên cống hiến nhiều như vậy, chúng ta không có lý do gì không thừa nhận cậu. Một phần ba của tộc Tiên là OK rồi. Sau đó cậu vốn là loài Người, chúng ta đi bên kia dàn xếp một tí, loài Người chắc chắn sẽ dùng cậu làm linh vật, thế là lại OK một phần. Cuối cùng là đám người Lùn. Hừ, bọn chúng ngoan cố bảo thủ, cái này thì cậu phải đi bên đó giúp đỡ bọn họ ít chuyện mới được. Kỳ thật cũng không có gì to tát, cậu chỉ cần học hai phần ba là đủ hoành hành... ặc nhầm, rực rỡ sử sách rồi!

- Tức là tôi phải dùng trạng thái nhân vật mới đi chiến đấu hả?

Có nghĩa là ca chấp bọn họ ít nhất 30 điểm thuộc tính đó!

- Thế mới nói, chuyện này không nên cưỡng cầu, dù sao nghề nghiệp truyền thuyết cũng phải dễ lấy như vậy. Cho nên ta cá nhân đề nghị cậu cứ an ổn làm kị sĩ đi.

Đại Phi nhướn mày! Vãi xoài! Lão già khuyên ta an ổn mà tiến? Vãi xoài đem nghề nghiệp truyền thuyết bày trước mặt ca, sau đó khuyên ca một đời thần thánh hai năng khiếu đi làm kỵ sĩ? Ca bị nhốt trên đào cướp biển vẫn liều mạng giữ trinh tiết, tí nữa thì mất cả tài khoản, sau đó nhịn tới 25 cấp còn không đổi nghề, vậy mà giờ lão bảo ca đi làm kỵ sĩ? Có thể sao? Hài hước vãi!

Trong nháy mắt đó, Đại Phi quyết định! Làm!

Không đổi nghề đúng không, vậy thì ca xây trại lính bù vào! Chỉ 100 triệu thôi đúng không? Đợi ca xưng bá một phương, khải hoàn trở lại, còn cần phải đần đần độn độn đi chạy thương sao? Còn thất bại? Oa ha ha ha, vậy thì coi như ca bị báo ứng, là đáng đời! Là trời phạt! Ca đời này đã đủ thất bại, còn sợ thất bại nữa sao?

- Thị trưởng, tôi xác định lấy cái truyền thừa này rồi, chuyện trại lính cũng mong cả vào ngài vậy!

Thị trưởng vui mừng vỗ vai Đại Phi.

- Quả nhiên có quyết đoán! Có quyết đoán thế này thì có tư cách kế thừa Gelu, chuyện này cứ giao cho ta. Bởi vì có chút chuyện, nên lần này chúng ta có thể phải lùi thời gian khởi hành lại 2 ngày, như vậy mới đủ thời gian an bài. Hiện tại chúng ta đi Ranger Guild giải quyết cây sáo thần này. Chúng ta dùng trang bị cũng đủ nghiền ép đám ác ma ô hợp!

Đại Phi cười ha ha. Kèo này ca xuống, đời này không hối!
Bình Luận (0)
Comment