Thần Cấp Ở Rể

Chương 584

Chương 584:

Giống như chuyện ngày hôm qua, những người đó rõ ràng không phải là sát thủ mà càng giống như những thế lực nhỏ ở Liêu Đông này hơn.

“Vậy cậu đã biết hiện giờ Hồ Quý đang ở đâu chưa? Diệp Vô Phong điềm nhiên hỏi.

Đường Trảm gãi đầu ngại ngùng: “Tôi đã cho người đi theo rồi nhưng cần một chút thời gian. Gã khốn Hồ Qúy đó là một người rất giảo hoạt, hắn toàn đi những con đường mà chúng tôi không thể dò ra được.”

Diệp Vô Phong gật đầu.

Anh cũng hiểu vì sao Đường Trảm vẫn chưa tìm được Hồ Quý, dù sao Hồ Quý cũng sống trên giang hồ lâu năm, là một trùm ma túy, có thể thực lực của anh ta cũng không quá mạnh nhưng khả năng chạy trốn và bảo vệ tính mạng cho bản thân tuyệt đối vượt xa người khác.

Vậy nên đối phương có thể thoát khỏi được sự tìm kiếm của Đường Trảm cũng là chuyện hết sức bình thường, dù sao đây cũng là một trùm ma túy dày dặn kinh nghiệm.

“Chuyện của Hồ Quý chúng ta có thể tạm thời gác lại, nhưng chuyện giải thưởng 300 tỷ kia bắt buộc phải gỡ xuống. Nếu cứ treo mãi ở đó sẽ tạo ra một sự uy hiếp rất lớn đối với vợ tôi.” Diệp Vô Phong biết hiện giờ chuyện quan trọng nhất là phải gỡ được giải thưởng kia xuống trước, còn về chuyện của Hồ Quý có thể để nói sau.

Nhất định sẽ có ngày Hồ Quý bị bắt.

Đường Trảm mỉm cười: “Thực ra cậu cũng biết trang web đó là do ai lập nên, muốn gỡ được giải thưởng đó xuống bắt buộc phải cần cậu ra mặt.”.

Diệp Vô Phong vô cùng bất đắc dĩ, đương nhiên anh cũng biết, trước khi đối phương lập ra trang web này có tới tìm anh hỏi ý kiến, lúc đó quan hệ của hai người vẫn còn khá tốt.

Nhưng về sau do quan hệ lợi ích với Long Môn mà hai bên dần dần trở nên xa cách. Nhưng Diệp Vô Phong cũng biết, chỉ cần anh lên tiếng, đối phương nhất định sẽ làm theo những gì anh nói.

Nhưng nhiều phiền phức cũng sẽ ập đến hơn.

“Thôi bỏ đi, xem ra phải tìm cách khác thôi.” Diệp Vô Phong bất lực lắc đầu.

Không ngờ đến giây phút cuối cùng anh vẫn không đi tìm người kia.

“Vậy phải tìm nhiều vệ sĩ hơn nữa để bảo vệ chị dâu, dù sao với 300 tỷ đó sát thủ được mời tới thực lực cũng có hạn, ít nhất thì cũng không thể đạt được cấp bậc như Tứ Đại Thiên Vương chúng tôi.”

Nhưng Diệp Vô Phong biết rõ, thực lực của những sát thủ đã từng đến trước đây cho dù không bằng thực lực của Đường Trảm thì cũng ngang ngang tầm đó, sát thủ được thuê với giá 300 tỷ nhất định thực lực cũng không đơn giản.

“Xem ra đúng là cần phải tìm người tới giúp đỡ mới được.” Diệp Vô Phong hiểu rõ, với địa vị hiện giờ của anh ở Trung Quốc, anh không thể giải quyết được triệt để loại rắc rối này.

Vậy nên vẫn cần tìm người giúp đỡ.

Diệp Vô Phong biết rõ những chuyện quốc tế thế này, nếu như anh ra mặt, cuối cùng để lộ ra thân phận anh từng là Long Môn Tư lệnh, thì đến lúc đó những sát thủ vào Trung Quốc không chỉ có những người này.

Vậy nên anh không thể để lộ thân phận của mình, ít nhất là trước khi anh trở thành người mạnh nhất ở Trung Quốc thì tuyệt đối không thể để lộ.

Anh vẫn cần ẩn mình thêm một khoảng thời gian nữa.

Đường Trảm cảm khái một câu: “Nếu là trước đây, những chuyện này đối với cậu không là gì cả, ai động vào cậu thì cứ giết chết ngay là được. Nếu so sánh về số lượng người, số lượng thành viên của Long Môn cũng không hề ít, nếu như so sánh về thực lực, những người có thể trở thành thành viên của Long Môn nhất định thực lực cũng không hề yếu.”

“Vậy mà cậu xem, ở Trung Quốc, đến một tên Hồ Quý nhỏ bé mà cậu cũng phải dè chừng. Anh ta làm ra một chút chuyện mà cũng khiến cậu vò đầu bứt tai, lại còn không thể đích thân ra tay xử lý.”

“Thế nên lão đại, nếu cậu trở lại Long Môn, tên Hồ Qúy kia chẳng là cái gì cả, anh ta chỉ có thể ngoan ngoãn tìm đến Long Môn, quỳ trước mặt cậu nhận tội.”

Diệp Vô Phong chau mày: “Bỏ qua những chuyện trước đây đi, cậu đi tìm Hồ Quý đi, nếu như tìm được thì giải quyết luôn ngay tại chỗ, loại người này giữ lại cũng chỉ là tai họa.”

Đường Trảm gật đầu, anh ta phủi mông rồi mới rời đi.

Sau khi Bạch Tinh Đồng biết những chuyện Lâm Thư Âm đã trải qua, cô ta vô cùng tức giận, lập tức thẩm vấn ngay những phạm nhân đó. Chỉ có điều những tên này chỉ có vai trò nhỏ, không hề hay biết kẻ đứng đằng sau chỉ đạo là ai, thậm chí bọn chúng còn không biết người mình muốn giết là ai.

 

Những tên lưu manh đó chỉ biết, nếu giết được người đó, bọn chúng sẽ có được 150 tỷ.

Bởi vì số tiền đó quá hấp dẫn, bọn chúng không thể cưỡng lại được nên mới lựa chọn Lâm Thư Âm để ra tay, còn đại ca tìm ra được lộ trình của Lâm Thư Âm, chỉ đạo trận đánh hiện giờ đã là người thực vật đang nằm trong bệnh viện, Triệu Đào Chí.

Bạch Tinh Đồng thẩm vấn cả một ngày cũng không lấy được manh mối gì có ích nên cũng hơi thất vọng. Nhưng Bạch Tinh Đồng nhanh chóng động viên mình: “Chỉ cần cẩn thận hơn một chút, nhất định có thể tìm được kẻ địch, lần này chị Thư Âm gặp nguy hiểm, mình nhất định không thể ngồi không không quan tâm.”

Nhưng lúc Bạch Tinh Đồng trở lại phòng thẩm vấn, những người kia đã ngã hết ra đất, khuôn mặt cô ta biến sắc. Lúc quay đầu lại nhìn những đồng nghiệp đứng canh gác ở bốn phía, cô ta mới phát hiện ra những người đó cũng đã ngất cả đi.

“Có chuyện gì vậy?” Sau khi Bạch Tinh Đồng xác nhận những đồng nghiệp của mình không gặp chuyện gì quá nguy hiểm thì vội vàng chạy vào phòng thẩm vấn. Bạch Tinh Đồng nhanh chóng nhận ra những thanh niên này đều đã chết. Đọc truyện tại == ТгumTruуe n. mE ==

Hơn bốn mươi thanh niên này đều chết trong trại tạm giam.

“Vừa nãy có người vào đây không? Vì sao tôi đứng ở cửa mà không nhìn thấy có người vào đây?” Bạch Tinh Đồng hoàn toàn không biết rốt cuộc chuyện này xảy ra như thế nào.

Nếu như có người giết người diệt khẩu, hẳn sẽ bị bọn họ phát hiện ra mới đúng.

Ai lại to gan đến mức dám đến đồn cảnh sát để làm những chuyện như thế này?

Bạch Tinh Đồng nghiến răng, rồi kiểm tra từng thanh niên đang nằm trên đất một. Cuối cùng cô ta phát hiện ra không ai may mắn thoát được, khuôn mặt trở nên vô cùng phẫn nộ.

Bạch Tinh Đồng hiểu rõ tính nghiêm trọng của vấn đề nên vội vàng liên hệ với Cục trưởng Lạc.

Bình Luận (0)
Comment