Thần Chủ Ở Rể

Chương 1097

Chương 1097

“Nếu như anh từ bây giờ bỏ sắc giới, hơn nữa làm nhiều việc thiện tích đức, nói không chừng có thể thoát được kiếp này, nếu không anh sẽ chết.”

Vương Bác Thần ngước mắt liếc nhìn anh ta, hờ hững nói.

“Yo, nhìn không ra, anh còn là một tên lừa đảo. Đệch, anh còn là người đầu tiên dám nói chuyện với tôi như vậy. Anh còn là con người không? Mẹ kiếp tôi nghèo tới mức chỉ còn 900 triệu, anh ngay cả chút tiền này của tôi cũng lừa?”

Bao Chức cười lạnh nói: “Tôi nhìn không quen nhất loại lừa đảo như anh, tôi buộc phải trừ hại cho dân tích chút công đức, lười tới tận trên đầu của tôi rồi. Vừa hay hai ngày nay tôi rất bực tức, anh còn dám lừa tôi, xem tôi xử lý anh như nào, cũng coi như trừ hại cho dân. Oắt con, xuống máy bay đừng có đi, tôi buộc phải xử lý anh một trận.”

Nể tình của Bao Đình Cẩn – ba của anh ta, Vương Bác Thần lười đếm xỉa tới anh ta.

“Oắt con, biết sợ rồi à? Chỉ cần anh bán chiếc nhẫn đó cho tôi thì tôi cho anh đi được không? Nếu không tới địa giới của núi Trường Bạch, chỉ cần tôi gầm lên một tiếng thì anh không đi được đâu.”

Ninh Danh ngồi ở đằng sau lộ ra sát khí, tam thế tổ này thật là to gan bằng trời, dám nói chuyện với Thiên chủ như thế.

Nếu không phải Thiên chủ không chấp thì ông ta đã giải quyết tên oắt này từ lâu rồi.

Vương Bác Thần liếc nhìn anh ta: “Quản cái miệng này của anh đi, nếu không họa từ miệng mà ra.”

Bao Chức hùng hổ nói: “Ha, oắt con, tôi nói cho anh biết, anh chọc vào người anh không chọc nổi rồi! Còn chưa có ai dám uy hiếp Bao Chức tôi vậy đâu. Không được. Không được, hôm nay tôi phải dạy cho anh bài học. Tôi sao nhìn anh ngứa mắt thế không biết? Lát nữa xuống máy bay, anh gọi người anh quen tới, tránh nói tôi bắt nạt anh. Tên lừa đảo như anh, tôi xem thường nhất là loại người như anh đấy.”

“Oắt con, đừng được nước làm tới, làm phiền người khác nghỉ ngơi.”

Ninh Danh ở đằng sau đặt tay lên vai của Bao Chức, Bao Chức lập tức cảm thấy giống như bị một cái kìm lớn kẹp chặt, anh ta hít ngược một ngụm khí lạnh, trong lòng nói tôi đàn ông tránh voi chẳng xấu mặt nào, đợi xuống máy rồi nói, vì thế đã cười khan nói: “Xin lỗi, xin lỗi.”

Trong lòng lại ghi hận Vương Bác Thần và Ninh Danh.

Vương Bác Thần cũng không để lời uy hiếp của Bao Chức ở trong lòng, dù sao con người của Bao Đình Cẩn không tệ.

Nhà họ Bao ba đời phú thương, không ngờ lại cho ra một tam thế tổ như này.

Miếng ngọc bội tùy thân trên người Bao Chức đã xuất hiện vết nứt, trong thời gian sắp tới nhất định sẽ có một hung kiếp, hơn nữa còn có liên quan tới phụ nữ.

Nếu bây giờ Bao Chức bắt đầu bỏ sắc giới một năm, còn có thể tránh được một kiếp này.

Đợi khi miếng ngọc bội tùy thân kia hoàn toàn vỡ tan, Bao Chức khó thoát kiếp nạn.

Nể mặt của Bao Đình Cẩn, anh đã nhắc nhở, có tin hay không thì không liên quan tới anh.

Đợi bay máy hạ cánh, Bao Chức tháo dây an toàn ra, cách xa Vương Bác Thần mấy bước, hùng hồn nói: “Đồ lừa đảo, có bản lĩnh thì anh đợi đấy cho tôi, hôm nay không cho anh thấy thực lực của tôi thì thật sự coi như tôi là thằng ngốc đúng không? Lừa tới đầu của tôi rồi, tôi có đại kiếp không tôi không biết, nhưng anh chắc chắn hôm nay sẽ có một đại kiếp, tôi nói đấy!”

Nói xong thì chuồn xuống máy bay, nóng lòng gọi điện cho người tới.

“Thiên chủ, có cần thuộc hạ giải quyết không?”

Ninh Danh thấp giọng nói, dám uy hiếp chủ của Thiên Tuyệt bọn họ, thật sự tìm chết.

Bình Luận (0)
Comment