Thần Chủ Ở Rể

Chương 1295

CHƯƠNG 1295

Nhà họ Tần rốt cuộc đã làm gì? Lại khiến Vương Bác Thần chọn cách này?

“Anh Vương, nếu cần tôi phối hợp, tôi có thể phối hợp.”

Trần Tiểu Băng nghiến răng, tuy bây giờ cô ta và Triệu Thanh Hà tình như chị em, nhưng giữa cô và Vương Bác Thần vẫn có khoảng cách rất lớn.

Cô ta muốn từ từ lại gần Vương Bác Thần.

Cho dù không thể trở thành người phụ nữ của Vương Bác Thần, chỉ cần có thể ở bên cạnh anh, hoặc có thể trở thành bạn với anh, cô ta cũng biết đủ rồi.

Cô ta không khát vọng gì cả.

Cô ta biết, thân phận của mình không xứng với Vương Bác Thần.

Nếu có thể nhìn từ xa, cô ta cũng bằng lòng.

Vương Bác Thần nghĩ rồi nói: “Cũng được.”

Trong lòng Trần Tiểu Băng chợt vui mừng, chỉ cần có thể giúp được Vương Bác Thần thì cô ta rất vui.

Vương Bác Thần xách Tần Hồ lên xe, sau đó ngồi ở ghế lái, xoa mặt của mình, chỉ thấy phần mặt của anh bắt đầu xuất hiện sự thay đổi, biến thành một gương mặt hoàn toàn xa lạ, giống với tiểu thịt tươi lưu lượng của giới giải trí.

Trần Tiểu Băng nhìn đơ luôn, lần đầu tiên cô ta nhìn thấy còn có thể như này.

Đây thật sự là 72 phép biến hóa của Tôn Ngộ Không.

Trên thế giới này, vậy mà thật sự tồn tại loại pháp thuật này!

“Anh Vương, anh vừa rồi thi triển pháp thuật sao? Không những gương mặt thay đổi, giọng nói cũng thay đổi.”

Vương Bác Thần giải thích: “Thuật dịch dung đơn giản mà thôi, chỉ là thay đổi cơ ở phần mặt, thủ đoạn rất bình thường.”

Trần Tiểu Băng lập tức không biết nên nói gì nữa.

Lúc này Tần Hồ mới thật sự ý thức được mình đã đắc tội với một tồn tại như nào.

Anh ta bị dọa không dám nói một câu.

Là cậu cả của nhà họ Tần – gia tộc đứng đầu trong bảy đại thế gia, Tần Hồ vậy mà ngay cả loại thủ đoạn này cũng không biết, nói ra thì cũng khá bi ai.

Anh ta là người thừa kế ngoài mặt mà nhà họ Tần đẩy ra, căn bản không biết nội tình của nhà họ Tần, cũng không biết địa vị thật sự của nhà họ Tần.

Nếu không phải là anh ta, thế gia hào tộc cũng sẽ đẩy ra một người thừa kế ở bề ngoài, dùng người có tướng tá ăn chơi, mê hoặc ánh mắt của người đời.

Mà người thừa kế thật sự đều là thiên tài hiếm có, sẽ không để người đời biết.

“Anh Vương, cách này tôi có thể học không?”

Trần Tiểu Băng vừa dứt lời mới ý thức được có hơi mạo muội, nói xin lỗi: “Anh Vương, xin lỗi, là tôi đường đột.”

Vương Bác Thần không để tâm mà nói: “Đợi sau này có thời gian, cô muốn học tôi có thể dạy cô, cũng không khó.”

Trong lòng Trần Tiểu Băng rất vui sướng.

Rất nhanh thì đã tới khu biệt thự của nhà họ Tần.

Bình Luận (0)
Comment