Thần Chủ Ở Rể

Chương 1534

CHƯƠNG 1534

Dạ Thư Linh tức tối nói: ‘Ông nội, vấn không có.”

Dạ Mặc cười nói: “Bình thường, Vương Bác Thần cũng là người tài, sao lại cam tâm bị cháu tính kế chứ? Nếu cậu ta không có suy nghĩ của mình, vậy thì không phải Vương Bác Thần. Người có thể trở thành thần chủ ở giới thế tục, chắc chắn không đơn giản.”

Dạ Thư Linh không phục nói: “Ông nội, lẽ nào cháu thật sự không bằng anh ta? Cháu cảm thấy cháu ở giới thế tục cũng có thể lấy được thành tích như anh ta.”

Dạ Mặc lắc đầu nói: “Khó, đừng nói là cháu, cho dù là ông, nếu đổi chỗ với Vương í Bác Thần, sợ rằng cũng không kiên trì được. Bây giờ chúng ta thấy thành tích Vương Bác Thần giành được, cho rằng chúng ta cũng được, nhưng trên thực tế chẳng qua chỉ là Gia Cát Lượng biết trước mọi chuyện mà thôi. Cháu phải biết, cậu ta không có bối cảnh như cháu.”

Dạ Mặc cũng không tiếp tục đả kích cháu gái của mình, mà an ủi: “Đối với loại người như Vương Bác Thần, muốn bắt cậu ta thực hiện kế hoạch của cháu thì không cần nghĩ khống chế cậu ta ở mọi chuyện, như thế sẽ phản ngược. Chỉ cần kết quả cuối cùng đạt được như trong dự tính của cháu, vậy là được.”

“Có một số người sinh ra thì không phải người có thể bị người khác khống chế.

Ngoài ra, nếu cháu muốn khiến Vương Bác Thần để ý cháu, vậy cháu càng không nên khống chế cậu ta. Suy nghĩ trước đó của cháu không sai, bây giờ cháu đối xử với cậu ta càng tốt, giúp đỡ cậu ta càng nhiều, sau này đợi cậu ta biết sự thật thì sẽ càng áy náy với cháu. Lúc đó, cháu mới có thể có cơ hội thăng Triệu Thanh Hà.”

“Cháu cho rằng tại sao Vương Bác Thần để tâm tới Triệu Thanh Hà như vậy? Bởi vì Triệu Thanh Hà trước giờ không có yêu cầu gì với cậu ta, luôn bỏ ra. Trước giờ không cầu báo đáp, vậy nên trong lòng Vương Bác Thần có áy náy, trong lòng có ràng buộc, đời này cậu ta đều sẽ không phụ Triệu Thanh Hà.”

Dạ Thư Linh khổ não nói: “Thật đáng hận, sao lại có loại phụ nữ vô dục vô cầu như Triệu Thanh Hà chứ, nhãn nhục chịu đựng, giống như thánh nhân. Nếu đổi lại là cháu, lúc đầu bị nhà họ Triệu đối xử như vậy, khi Vương Bác Thần quay về thì cháu đã tiêu diệt nhà họ Triệu rồi.”

Mặc Dạ cười nói: “Vậy nên cháu không phải Triệu Thanh Hà, gia đình của Triệu Thanh Hà đã rèn cho nó tính cách nhãn nhục chịu đựng. Cháu là một tiểu ma nữ, sao có thể giống được? Nếu hôm nay người đứng ở đây là Triệu Thanh Hà, cô ta sẽ không lo lắng Vương Bác Thần liệu có thoát khỏi tâm kiểm soát hay không, chỉ sẽ lo lắng cho sự an nguy của Vương Bác Thần.”

Nói đến đây, Dạ Mặc khựng lại rồi nói: ‘Ông nói những điều này, không phải bảo cháu học theo Triệu Thanh Hà, mà là cháu là cháu, cháu là cháu gái tiểu ma nữ của Dạ Mặc ông, nên làm cái gì thì làm cái đó, cái gì là của cháu thì không ai cướp đi được, không phải của cháu mặc kệ cháu làm như nào cũng không giữ được. Cháu hiểu không?”

Dạ Thư Linh nghiến răng nói: ‘Nhưng cháu vẫn muốn cướp lấy anh ta thì phải làm sao?”

Dạ Mặc lạnh nhạt nói: ‘Có thể cướp, đó cũng là bản lĩnh của cháu, nhưng đừng biến khéo thành vụng. Loại người như Vương Bác Thần, sau này hồng nhan tri kỷ bên cạnh sẽ không ít, cháu không cần đi cướp với Triệu Thanh Hà, cháu chỉ cần có thể cướp hơn người khác là được. Đương nhiên, nếu Vương Bác Thần chết, vậy coi như ông không nói gì.”

Tuy Dạ Mặc đã khai thông, nhưng Dạ Thư Linh vẫn chưa thể thoát ra khỏi sự khổ naø.

Thời gian tròn 1 tháng tiếp theo, cô ta cũng không thể liên lạc với Vương Bác Thần, cũng không nghe thấy bên ngoài có động tĩnh gì.

Thời gian 1 tháng này, Vương Bác Thần giống như mất tích.

Bên phía nhà họ Chung mãi không thể †ìm được thần y Lâm, Lâm Thiên Thành đã mắng Chung Vũ thậm tệ, không hề nể mặt.

Lâm Thiên Thành lại không biết, Thần y Lâm mà ông ta muốn tìm, 1 tháng nay ở nhà họ Lâm bọn họ, không ngừng dùng tài nguyên của nhà họ Lâm bọn họ tăng cường thực lực của mình.

Đồng thời, trong 1 tháng nay, Vương Bác _ ‘ Thần từ tài nguyên mà nhà họ Lâm sắp xếp, đó là một con số trên trời, khiến trái tim của Lâm Thiên Thành đều đang nhỏ máu.

Bình Luận (0)
Comment