Thần Chủ Ở Rể

Chương 844

CHƯƠNG 844

Lúc này, ông ta phát ra khí thế của người nắm quyền lực lớn lâu ngày mà hoàn toàn không che giấu, làm đám người Tưởng Mẫn không khỏi cảm thấy khủng hoảng.

“Tôi thật sự đã trúng độc, còn suýt chết nữa. Nếu không phải Bác Thần cho tôi uống canh tăng thọ , sợ rằng tôi đã không nhìn thấy được tâm địa xấu xa của các người!”

“Canh tăng thọ?”

Triệu Thanh Hà nhất thời sửng sốt.

Canh tăng thọ là thuốc nước do Vương Bác Thần điều chế cho Trần Quốc Vinh để chữa trị bệnh ung thư của ông ta.

Không ngờ nó còn có tác dụng giải độc, phát huy công dụng ở đây.

Hoa Mạnh Trường chấn động nói: “Canh tăng thọ? Không ngờ sư phụ có thể điều chế ra canh tăng thọ? Canh tăng thọ còn có tên là thuốc giải độc, có thể giải được tất cả các loại độc. Tôi nghe đồn nó là thuốc tốt giải độc do thần y Hoa Đà khổ sở nghiên cứu suốt mười năm, mới nghiên cứu ra được, có thể giải được tất cả thuốc độc trên đời. Nhưng nó đã sớm bị thất truyền. Không ngờ sư phụ tôi lại điều chế ra được thuốc này?”

“Nói linh tinh!”

Tưởng Mẫn căn bản không tin sẽ có loại thuốc thần này, thất vọng cười lạnh nói: “Chắc chắn là do con ăn cây táo, rào cây sung này không hạ độc! Cho dù là thuốc giải độc do Hoa Đà nghiên cứu ra thì sao chứ? Còn có thể giải được độc bây giờ sao? Cho nên rõ ràng là con chó Trần Hương Lan này không hạ độc!

“Trần Quốc Vinh, ông không chết thì có thể làm gì chứ? Ông tưởng ông vẫn còn là ông năm đó sao? Bây giờ cả nhà họ Trần đều bị tôi khống chế. Nếu ông không chết, vậy tôi sẽ gi3t chết ông một lần nữa! Hạ Thế Duệ đã trở về, nhà họ Trần nhất định sẽ nhà tan cửa nát! Nếu ông không chết, vậy tôi sẽ lần lượt giết từng người này ở ngay trước mặt ông!”

“Tưởng Mẫn, bà thật độc ác! Tôi nể tình là người một nhà, vẫn cho bà cơ hội, cho mấy người cơ hội! Bà tưởng tôi không biết bà và Hạ Thế Duệ có quan hệ mờ ám à? Chỉ là tôi già rồi, tôi chỉ muốn sống yên ổn lúc tuổi già thôi!”

Hai mắt Trần Quốc Vinh nheo lại, dường như đang cố nén giận, nói tiếp: “Tôi đã từng cho các người cơ hội, là các người không quý trọng! Lão Ngô, ra đi.”Đọc tại Truyenone.vn để ủng hộ chúng mình ra chương mới nhe

Theo Trần Quốc Vinh vừa dứt lời, một ông lão gầy gò cũng trạc tuổi Trần Quốc Vinh xuất hiện ở trước mặt mọi người.

“Lão Trần, ông quá yếu đuối. Tôi đã bảo ông xử lý từ lâu, ông thiếu quyết đoán, lòng dạ đàn bà, bây giờ mới bị thua thiệt đấy.”

Trên mặt lão Ngô lộ ra một nụ cười trêu tức, có thể nhìn ra được quan hệ giữa ông ta và Trần Quốc Vinh thật sự không tệ, bằng không sẽ không thể nói đùa vào lúc này.

“Trần Quốc Vinh, ông đúng là đủ ác độc. Lão cáo già nhà ông cuối cùng đã lòi đuôi cáo ra rồi!”

Tưởng Mẫn nhìn thấy ông già này thì giận dữ cười ngược, không hề cảm thấy mình sai, vẫn cho rằng tất cả đều là lỗi của Trần Quốc Vinh: “Nhìn đi, các người đều nhìn đi. Đây chính là Trần Quốc Vinh chủ nhà họ Trần đấy. Ông ta muốn hãm hại vợ và con gái của mình mới bày ra vụ này. Hôm nay, ông ta cuối cùng đã lộ ra bộ mặt thật rồi! Tôi đã biết mà, ông hận không thể gi3t chết chúng tôi!”

Hoa Mạnh Trường còn chưa từng thấy qua người nào vô sỉ như vậy, không nhịn được tức giận nói: “Bản thân bà lòng dạ rắn rết, không biết lễ nghĩa liêm sỉ, muốn hại chết người trong nhà, bây giờ còn đổ hết tất cả trách nhiệm lên đầu người khác? Bà lấy đâu là mặt mũi lớn như vậy chứ?”

Bình Luận (0)
Comment