Thần Đạo Đan Tôn

Chương 1109 - Cửu Sát Kiếm

Hắn dừng một chút, lại nói:

- Cho ngươi một cơ hội, tự mình hiện thân, Bản Vương có thể tha cho ngươi khỏi chết, thậm chí thu ngươi làm thị vệ cũng không phải là không được.

Đối với cường giả như hắn, thu người làm thị vệ cũng không phải một loại nhục nhã, mà là vinh quang vô thượng.

Nói như vậy, cũng chỉ có cường giả Nhật Nguyệt Cảnh Đại viên mãn mới có tư cách, còn phải là thiên phú kinh người, có tư cách trùng kích Tinh Thần cảnh.

Lăng Hàn tự nhiên sẽ không nghía tới hắn.

Cửu Diễm Thiên Vương lộ ra vẻ giận dử, lãnh đạm nói:

- Ngươi đã rượu mời không uống muốn uống rượu phạt, Bản Vương sẽ thanh toàn ngươi!

Oanh!

Chín đạo hỏa diễm phía sau hắn bỗng nhiên bùng cháy, tạo thành một mảnh thần diễm, đốt cả khu vực phụ cận, đá phiến bị đốt đến đỏ bừng, bắt đầu hòa tan.

Nhưng không có người hiện thân.

Cửu Diễm Thiên Vương không khỏi khiếp sợ, phải biết từ khi phát sinh động tĩnh đến lúc hắn xuất hiện, trước sau còn chưa tới một cái nháy mắt, hắn có thể kết luận, đối phương tuyệt đối không thể đào tẩu, nhất định là lợi dụng bí pháp nào đó giấu ở phụ cận.

Nhưng ở dưới cửu diễm của hắn đốt cháy, cư nhiên không ai hiện thân?

Này thật bất khả tư nghị!

Dù đối phương cũng là Tinh Thần cảnh, ở dưới cửu diễm của hắn thiêu đốt cũng phải vận chuyển toàn lực đối kháng, bằng không chính là tìm chết. Nhưng chỉ cần chống lại, tất nhiên có nguyên lực ba động, hắn có thể lập tức phát hiện.

Gặp quỷ sao?

Thi thể nhất định là từ trong Không Gian Linh Khí vứt ra! Chờ một chút, hắn tỉ mỉ tìm tòi, nhưng làm sao cũng không phát hiện phụ cận có vật gì đó như Không Gian Thần khí, tuy hắn chưa từng thấy qua chí bảo như vậy, nhưng nghĩ đến hẳn không khác Không Gian Linh Khí, chế thành nhẫn, dây chuyền, bình ngọc...

Nhưng trong này, ngay cả viên thạch cũng không có.

Cửu Diễm Thiên Vương muốn điên, đời hắn đánh qua vô số trận chiến ác liệt, cũng từng xuất nhập di tích nguy hiểm, thực lực hoàn toàn là mài luyện ra được, nhưng tình huống bây giờ lại để hắn phát mộng.

- Hừ, bất quá chí ít có thể chứng minh được một điểm, thực lực của người này rất thấp, không phải ngụy trang thành Sơn Hà Cảnh, mới không dám giao thủ với Bản Vương, thậm chí ngay cả mặt cũng không dám lộ, bởi vì hắn biết, vừa xuất hiện sẽ bị Bản Vương trấn áp.

- Bất kể, chỉ cần ngày mai hoàng huynh đến, thu Cửu Sát Kiếm, bí mật nơi này bị thiên hạ biết thì như thế nào?

- Chúng ta, đã định trước sẽ vô địch!

Hắn tựa hồ có ý định để Lăng Hàn nghe được, lần này tự nói cũng không nhỏ, hơn nữa cũng không có dùng nguyên lực áp chế, bằng không người thực lực thấp rõ ràng có thể nghe được thanh âm, nhưng một chữ cũng nghe không rõ.

Cửu Sát Kiếm?

Lăng Hàn kinh ngạc, đây chính là bảo vật mà bọn họ mưu đồ sao?

Hắn hỏi Tu La Ma Đế, Tu La Ma Đế tự nhiên chỉ có lắc đầu, hắn căn bản không phải người giới này, ngược lại lúc nói cho con tiểu cẩu kia, nó lại uông uông uông kêu lên, có vẻ hết sức kích động.

- Ngươi biết?

Lăng Hàn có chút ngoài ý muốn, không nghĩ tới một con chó cũng biết.

- Biết! Biết!

Dáng dấp của tiểu cẩu vô cùng khiếp sợ.

- Vậy ngươi còn không mau nói!

Tu La Ma Đế lộ ra vẻ dử tợn, hắn rất ghét con chó này, cư nhiên cùng một “tộc” với hắn, để hắn lúc nịnh nọt không được tự nhiên.

Tiểu cẩu vội chạy trốn tới phía sau Lăng Hàn, dùng móng vuốt chỉ Tu La Ma Đế nói:

- Ca, hắn hung ta!

Tu La Ma Đế tức đến oa oa kêu to, lão tử xưng Lăng Hàn là chủ nhân, ngươi lại gọi ca, đây không phải là chiếm tiện nghi của lão tử sao?

Lăng Hàn mỉm cười, tại sao người bên cạnh hắn không đáng tin cậy nhiều như vậy?

Hắn ngồi xếp bằng nói:

- Không nên úp úp mở mở, nói Cửu Sát Kiếm đi.

- Vâng!

Tiểu cẩu không dám trái ý Lăng Hàn, sửa sang tâm tư một chút mới nói.

- Có truyền thuyết lâu đời nói, tổ tiên Viễn Cổ của Trụ Thiên Hoàng Triều, cách hiện tại có vài ức năm, từng ra một vị cường giả vô thượng, hắn chế tạo ra một thanh Thần kiếm, tên là Cửu Sát Kiếm.

- Vị cường giả này cầm Cửu Sát Kiếm quét ngang thiên hạ, có danh xưng vô địch.

- Nhưng sau đó, có một cường giả ngoại vực đột nhiên đến nơi này, cùng cường giả của Thường gia bạo phát đại chiến, kết quả, cường giả Thường gia thất bại, Cửu Sát Kiếm từ nay về sau đã không thấy hạ lạc.

- Có người nói, thanh Cửu Sát Kiếm này, chính là Thần khí cấp bậc Hằng Hà Cảnh!

Phốc!

Tu La Ma Đế nhất thời phun ra, với hắn mà nói, Nhật Nguyệt Cảnh đã cao cao tại thượng, Tinh Thần cảnh là vô địch, hiện tại lại xuất hiện một Thần khí cấp bậc Hằng Hà Cảnh, làm sao có thể để hắn không sợ hãi.

Lăng Hàn cũng hiếu kỳ với lai lịch của con tiểu cẩu này, nói:

- Ngươi biết thật rất nhiều nha.

- Hắc hắc, tuy tệ gia không tính cường đại, nhưng rất thích thu thập tư liệu lịch sử, huống chi là sự kiện trọng đại như vậy.

Tiểu cẩu nói.

- Đáng tiếc ta còn quá nhỏ, tiếp xúc được tư liệu hữu hạn.

Sách, còn là một con chó thức học uyên bác.

Lăng Hàn thôi trắc nói:

- Thường gia hẳn là bị mất Cửu Sát Kiếm, nhưng trải qua vô số năm tìm kiếm, bọn họ rốt cuộc tìm được chỗ của Cửu Sát Kiếm. Nhưng bởi vì cấp bậc của Cửu Sát Kiếm là Hằng Hà Cảnh, chí ít là Thần khí cấp mười ba, bọn họ không thể lập tức thu, phải lấy phương thức Huyết Tế đánh tan sát khí.

Lần này, chân tướng rõ ràng rồi.

Tất cả mọi chuyện đều có thể xâu chuỗi lại, có giải thích hoàn mỹ. Nhưng vấn đề vẫn nghiêm trọng như cũ, bởi vì Lăng Hàn không thể ngăn cản tiến trình Huyết Tế, Thường gia vẫn đang theo kế hoạch hành sự.

Ngày mai, Trụ Thiên hoàng sẽ đích thân tới, lấy Cửu Sát Kiếm đi.

Đây chí ít là Thần khí cấp mười ba, một khi bạo phát uy năng mà nói, chém Tinh Thần cảnh như chém rau, Trụ Thiên Hoàng Triều nhất thống Hợp Ninh Tinh đã không phải ngoài tầm tay với.

Khó trách bọn hắn phát rồ như thế, triển khai Huyết Tế đại quy mô, là bởi vì sau khi đạt được Cửu Sát Kiếm liền vô địch thiên hạ, như vậy cần gì phải để ý người khác chỉ trích?

Lăng Hàn có chút cấp bách, nhưng hắn không có biện pháp gì.

Hiện tại có Cửu Diễm Thiên Vương tọa trấn, hắn đi ra ngoài là chịu chết, hoàn toàn không có loại khả năng thứ hai.

- Duy nhất trông cậy vào, chính là Loạn Tinh Nữ Hoàng còn có Thái Sơ Thạch, có thể hấp thu tất cả công kích, ngay cả Thần kiếm cấp bậc Hằng Hà Cảnh cũng có thể đối kháng. Nhưng Thái Sơ Thạch chỉ lớn như vậy, bảo vệ hữu hạn, vẫn bị thua thiệt a.

- Làm sao bây giờ?

Lăng Hàn vắt hết óc, nhưng ở trước mặt lực lượng tuyệt đối, bất kỳ mưu kế nào cũng có vẻ vô lực, chỉ cần Cửu Diễm Thiên Vương vung tay, hết thảy đều kết thúc.

---------------

Bình Luận (0)
Comment