Thần Đạo Đan Tôn

Chương 1140 - Vô Khuyết Công Tử

Lăng Hàn lắc đầu, bại hoại thực sự là nơi nào cũng có, mới vừa vào mộ lớn liền gặp phải bốn con sắc lang.

- Còn chưa cút!

- Con mẹ nó, ở trên thuyền nín mấy ngày, bây giờ nhìn đến mỹ nữ này, lão tử làm sao cũng nhẫn không được!

- Khà khà, tật xấu này của lão tam ngươi vẫn không sửa được! Thật muốn gấp, ngươi làm cái mông của tiểu tử này đi, nếu không lượt của ngươi tới thứ ba, nhìn thấy đại ca cùng nhị ca ta khoái hoạt, ngươi không phải sẽ căng nứt?

- Lăn, lão tử không làm chuyện gay!

Bốn tên đại hán không kiêng dè chút nào, miệng đầy lời xấu xa, dưới cái nhìn của bọn họ, hai người Lăng Hàn một cái là Sơn Hà cảnh đại cực vị, một cái khác chỉ là trung cực vị, bọn họ tùy tiện ai ra tay đều có thể ung dung trấn áp.

- Lão đại, tựa hồ tiểu tử này không chịu đi vào khuôn phép?

- Vậy thì giết, dáng dấp của cô nàng này thực tao, lão tử không nhịn được!

Bốn tên đại hán kia dồn dập ra tay, rõ ràng cảnh giới chiếm ưu nhưng còn muốn quần ẩu, hiển nhiên, bọn họ đã quen như vậy, quy củ gì đó đều là ngu ngốc, cấp tốc giết chết đối thủ mới là vương đạo.

Lăng Hàn hừ một tiếng, lấy ra Tiên Ma Kiếm, Kiếm Mang dương động, chém về phía bốn người.

- Ồ!

- Ừm!

- Nha!

Bốn tên đại hán đều kinh ngạc thốt lên, không nghĩ tới thực lực của Lăng Hàn mạnh như vậy, vừa ra tay liền để bọn họ cảm giác được không dễ trêu.

Có điều, cũng chỉ như vậy, dù sao chỉ là đại cực vị mà thôi.

- Hừ, cảnh giới cao nhiều như vậy, còn muốn ỷ đa số thắng, các ngươi còn biết xấu hổ hay không?

Thanh âm tràn ngập ngạo khí vang lên, chỉ thấy một thanh niên đi nhanh tới, mái tóc dài màu xanh lục, trên người có thần quang đan dệt.

Ở sau người hắn, còn theo chừng mười người trẻ tuổi, đều toát ra vẻ cung kính với hắn, hiển nhiên, người trẻ tuổi tóc xanh này là thủ lĩnh.

- Món đồ gì, dám quản chuyện của đại gia ngươi!

Một gã đại hán xoay người lại, nhìn thanh niên tóc xanh quát lên.

- Lớn mật, dám nói chuyện với Vô Khuyết công tử như thế!

Trong những người trẻ tuổi này, một thanh niên mang trường thương nhảy ra.

- Tiễn ngươi lên đường!

Hắn vung thương công kích.

Đại hán kia vội tế đao chống đỡ, leng keng keng, chỉ giao thủ mấy hiệp, hắn liền ngơ ngác biến sắc.

Tuy song phương đều là Sơn Hà cảnh đại viên mãn đỉnh cao, nhưng sức chiến đấu của hắn kém đối phương một đoạn dài, ngay lập tức rơi xuống hạ phong. Mà đối phương lại thương thương đoạt mệnh, sát ý sôi trào, để hắn rõ ràng cảm nhận được uy hiếp của tử vong.

Thật mạnh!

Trong lòng hắn khiếp sợ, vội vã hét lớn một tiếng, bắt đầu liều mạng, từng đạo từng đạo thần quang từ trong cơ thể bắn ra, thân thể của hắn đột nhiên bành trướng gấp mấy lần, hóa thành một người khổng lồ cao ba trượng.

Phốc, bàn tay của hắn bị một thương đâm thủng, nhưng trong cơ thể hắn giống như không có máu, một thương này xuống ngay cả một chút xíu máu tươi cũng không có chảy ra.

Mà hắn thì như không có cảm giác đau, một tay khác vung đại đao, chém tới nam tử dùng thương.

nam tử dùng thương không khỏi kinh ngạc, trường thương vội vẩy một cái, chấn đối phương ra xa, hóa giải uy lực đòn đánh này, sau đó lộ ra vẻ bừng tỉnh nói:

- Ngươi không phải phóng to thân thể, mà chỉ là da phồng lên, xem như lớn, kỳ thực cũng không phải là thân thể lớn, vì lẽ đó ăn ta một thương cũng không ảnh hưởng, ngay cả máu cũng không có chảy ra.

- Coi như ngươi biết, vậy thì như thế nào?

Đại hán cười gằn.

- Hiện tại thân thể của ta khổng lồ như vậy, ngươi còn muốn bắn trúng chỗ yếu hại của ta? Ngươi biết chỗ yếu hại của ta ở đâu sao?

- Ha ha, ta không cần biết chỗ yếu hại của ngươi ở đâu, ở dưới Hàn Sương Thương của ta, ngươi chỉ có một con đường chết!

Nam tử dùng thương kích phát thương trong tay, nhất thời, từng đạo từng đạo thần văn tỏa ra, hàn khí vô tận lưu chuyển, thật giống như muốn chém nát hư không.

Hàm răng của đại hán kia không khỏi run lên, trong mắt toát ra vẻ khiếp sợ:

- Thần khí cấp bốn!

Nam tử dùng thương này rõ ràng nghe lệnh của thanh niên tóc xanh, nhưng một "hạ nhân" liền có thể nắm giữ Thần khí cấp bốn, khái niệm này nghĩa là gì? Đám người tuổi trẻ này... không thể nào, bối cảnh khẳng định lớn kinh người.

- Ha ha, một chuyện hiểu lầm mà thôi!

Lại một đại hán mở miệng.

- Nếu hai người này là bằng hữu của các vị, thứ cho chúng ta lỗ mãng!

Nam tử dùng thương quay đầu nhìn về phía thanh niên tóc xanh, đối phương chỉ nở nụ cười lạnh lẽo nói:

- Dám mạo phạm người ngọc, còn muốn mạng sống?

Hắn nhất thời hiểu ý, trường thương phát uy, đồng thời quét tới bốn tên đại hán này.

Hiện tại hắn cực kỳ hung hăng, trường thương phát uy, biến bốn phía thành một mảnh Băng Thiên Tuyết Địa, uy năng thậm chí siêu việt Sơn Hà cảnh đại viên mãn đỉnh cao, lại thêm sức chiến đấu bản thân hắn, tương đương với hai cường giả liên thủ.

Cho dù lấy một địch bốn, hắn vẫn chiếm hết thượng phong, nhìn dáng dấp kia không cần mấy chiêu liền có thể diệt sạch bốn tên đại hán này.

Lăng Hàn không khỏi gật đầu, võ giả muốn nắm giữ một tinh sức chiến đấu cũng rất gian nan, nhưng Thần khí không giống. Bởi vì cái này có thể do cường giả ôn dưỡng sau đó ban cho hậu bối sử dụng, hoàn toàn có thể vượt qua tứ tinh, Ngũ Tinh.

Hắn càng thêm chờ mong, khi Tiên Ma Kiếm đuổi tới cảnh giới của mình, sẽ phóng ra uy lực kinh người cỡ nào, có thể so với Tiên Kim, tuyệt không chỉ là có tính trưởng thành đơn giản như vậy.

- A!

Không lâu lắm, bốn tên đại hán đều bị tàn sát, nam tử dùng thương thu hồi binh khí, cung kính trở lại phía sau thanh niên tóc xanh. Điều này khiến người ta kinh ngạc, phải biết sức chiến đấu của nam tử dùng thương này hết sức kinh người, hoàn toàn có thể một mình gánh vác một phương, hiện tại lại như nô bộc.

Thanh niên tóc xanh đi tới, nhìn Thủy Nhạn Ngọc lộ ra nụ cười tràn ngập mị lực nói:

- Cô nương, để ngươi chấn kinh.

Lăng Hàn thầm lắc đầu, xem ra hắn lại thêm một tình địch.

Thê tử của hắn thật là siêu cấp họa thủy, chạy đến chỗ nào cũng có người đến gần, hơn nữa địa vị mỗi người không thấp. Trước là Triệu Luân, hiện tại là người này, phỏng chừng bối cảnh sẽ không yếu hơn Triệu Luân.

- Phiền phức ngươi nói chuyện thì nói, không nên áp sát như thế!

Lăng Hàn đưa tay ra chặn lại.

- Lớn mật!

Nam tử dùng thương lập tức nhảy ra, trường thương lại tế, nhắm thẳng vào Lăng Hàn.

- Trưởng Tôn, không nên kích động như thế!

Thanh niên tóc xanh khẽ mỉm cười, đưa tay nhẹ nhàng ấn trường thương của đối phương xuống.

- Tại hạ Hạ Vô Khuyết, đến từ Đại Trường Tinh Phách Hạ Hoàng Triều.

---------------

Bình Luận (0)
Comment