Thần Đạo Đan Tôn

Chương 1918 - Nam Đấu Thạch Dương Thủy

Chương 1916: Nam Đấu Thạch Dương Thủy

Ở cửa lớn có một người trẻ tuổi đang chắp tay đứng.

Nói là người trẻ tuổi, thế nhưng nhìn tình huống của hắn, ít nhất cũng phải sống mấy trăm ức năm, thậm chí hơn ngàn ức năm cũng có thể. Nhìn tuổi trẻ, chỉ có thể nói thời gian hắn tiến vào Trảm Trần cảnh tương đối trẻ tuổi, cho nên dung nhan cố định, vĩnh viễn còn trẻ như vậy.

Có một ít cường giả vì muốn làm mình trở nên uy nghiêm hơn một chút, cố ý khiến cho dung nhan trở nên biến hóa. Hiển nhiên người này không có làm vậy.

Sau lưng người trẻ tuổi này cón có một người, mà người này Lăng Hàn nhận ra.

Phó Chính Đồng.

Ồ? Đánh nhau chịu thiệt lại gọi cường giả Phân Hồn tới đòi lại mặt mũi sao?

Thực sự là thua không chịu nổi.

Chẳng lẽ về sau mỗi một lần ngươi mâu thuẫn, không đánh lại người khác sẽ về nhà khóc lóc, mời trưởng bối xuất đầu hay sao?

- Ngươi là Lăng Hàn?

Cường giả Phân Hồn cảnh kia lạnh lùng nhìn Lăng Hàn, hắn là Phó Tư Viễn. Là người cùng mạch với Phó Chính Đồng. Bất quá chênh lệch rất nhiều đời, bởi vì tất cả mọi người sống quá lâu, cho nên cũng mặc kệ bao nhiêu đời, chỉ dùng tộc gia để gọi mà thôi.

Lăng Hàn chỉ nhìn đối phương, không có mở miệng.

- Tộc gia ta đang hỏi ngươi đó.

Phó Chính Đồng không nhịn được quát mắng, tiểu tử này sao lại to gan lớn mật như vậy.

Lăng Hàn ồ lên một tiếng, nói:

- Hóa ra ngươi đang nói chuyện với ta? Ha ha...

Thái độ của ngươi là gì vậy?

Trong lòng Phó Chính Đồng bốc hỏa, hắn không rõ một tiểu bối không có bối cảnh như vậy, Trảm Trần nhìn thấy Phân Hồn cảnh không phải sẽ sợ tới mức cái rắm cũng không dám thả hay sao? Hắn trầm giọng nói:

- Ngươi dùng thủ đoạn ám muội đánh bại Chính Đồng, hiện tại bổn tọa muốn các ngươi đánh lại một lần nữa.

Ám muội sao?

Trong lòng Lăng Hàn cười lạnh, tên này thua không chịu nổi, không ngờ lại lấy cớ như vậy. Hơn nữa Phó Chính Đồng muốn đánh lại, chỉ cần một người là đủ. vì sao lại còn muốn kéo một cường giả Phân Hồn cảnh tới?

Không phải là vì muốn trấn nhiếp Lăng Hàn sao?

Ngươi dám thắng sao? Thắng thì phải đối mặt với lửa giận của một vị cường giả Phân Hồn cảnh. Thậm chí lúc chiến dấu Phó Tư Viễn còn có thể động tay động chân, tin rằng đại bộ phận người trong học cung đều là Trảm Trần mà thôi. Căn bản không thể nào nhìn ra hắn động tay động chân.

Đây rõ ràng là muốn bắt nạt người ta.

- Được, vậy thì tái chiến một hồi.

Lăng Hàn ra vẻ tùy ý nói.

Phó Tư Viễn và Phó Chính Đồng dường như đã dự liệu từ trước được chuyện này. Trong mắt bọn hắn, Lăng Hàn tự nhiên không thể nào cự tuyệt yêu cầu của một cường giả Phân Hồn cảnh.

Phó Chính Đồng cảm thấy mình thua oan uổng, chiến lực của hắn cũng không yếu hơn Lăng Hàn. Chỉ là đối phương có được một kiện Chuẩn Tiên khí cao giai hơn mà thôi, như thế mới đánh cho hắn mình đầy thương tích. Bất quá lúc này mọi người đều dùng chuẩn Tiên khí, mà hắn lại được trưởng bối ban cho một kiện bảo vật, có thể trợ giúp hắn tất thắng.

Hắn và Lăng Hàn chiến đấu không chỉ đại biểu riêng bọn hắn mà còn đại biểu cho Phó Cao Vân và Phó Thông Hải tranh đoạt vị trí thừa kế gia chủ.

Người thừa kế càng xuất sắc, đương nhiên càng hấp dẫn được người mạnh mẽ gia nhập liên minh. Trái lại, chất lượng tùy tùng cũng phản ứng thực lực của người thừa kế.

bọn hắn đi ra khỏi trang viên, Phó Tư Viễn hét lớn một tiếng, chấn động khắp nơi. Rất nhanh đã có người bay vụt tới, hơn nữa số lượng càng ngày càng nhiều, tất cả đều là bị kinh động ra.

- Chuyện gì xảy ra?

Tất cả mọi người đều hỏi, bọn họ không rõ ràng tình huống cho lắm.

Phó Tư Viễn thì nói rõ, đây chẳng qua chỉ là luận bàn mà thôi.

Luận bàn? Vậy sao lại phải kinh động một vị cường giả Phân Hồn cảnh chứ?

Tất cả mọi người đều hiếu kỳ cho nên có chút hứng thú nhìn xem.

Lăng Hàn và Phó Chính Đồng đứng đối diện nhau.

- Lăng Hàn, trước đó ngươi ỷ vào chuẩn tiên khí mạnh hơn ta, chiếm chút thượng phong. Hôm nay chúng ta sẽ so đấu thuật pháp, dùng thực lực chân chính phân cao thấp.

Phó Chính Đồng nói, trên mặt hiện lên vẻ không phục.

Quả thực hắn cảm thấy mình oan uổng, bởi vậy lần này hắn muốn thắng một cách gọn gàng.

Lăng Hàn nhún nhún vai nói:

- Ngươi đnáh hay không? Có cần phải nói nhảm nhiều như vậy khong? Đợi chút nữa thua chẳng khác nào là tự vả vào mặt mình a.

Phó Chính Đồng hừ lạnh một tiếng, tâm niệm vừa động, một con rồng nước từ trong cơ thể hắn tuôn ra, sáng óng ánh, long lanh. Mỗi một khối long lân trên thân đều là do ký hiệu đại đạo tạo thành, uy thế kia cực kỳ đáng sợ.

- Nam Đấu Thạch Dương Thủy.

Lập tức có người lên tiếng kinh hô.

- Thủy chi đại đạo trải qua ức vạn năm diễn hóa, thông linh hóa hình.

- Ồ? Như vậy cũng có thể dùng sao?

Nam Đấu Thạch Dương Thủy là linh vật thiên địa bao trùm ra, bản thân là vật đại bổ, nếu như võ giả luyện hóa, chẳng những khiến cho nguyên lực tăng trưởng như bão tố mà còn có thể làm tăng nắm giữ quy tắc thủy hệ trên phương diện rộng.

Chỉ là bảo vật như vậy chỉ có thể ngộ mà không thể cầu, ngay cả Tiên vương cũng không nhất định đạt được.

Nhưng mà Nam Đấu Thạch DƯơng thủy lại còn có thể tiến hóa, mở linh trí, tạo thành sinh mạng thể.

Như vậy sẽ rất khủng bố. Nghe nói loại linh vật thiên địa như vậy, mạnh nhất thậm chí còn có thể đạt tới cấp bậc Thăng Nguyên, chính là người mạnh nhất dưới Tiên Vương. Nếu như có thể đột phá lên tới Tiên Vương, như vậy cũng không còn là linh vật thiên địa, mà là bổn nguyên chi lực.

Như tổ hỏa, như mẫu thủy vậy.

Cho nên hiện tại Phó Chính Đồng đột nhiên tế ra Nam Đấu Thạch Dương Thủy, hơn nữa rõ ràng đã hình thành linh trí, chuyện này chẳng phải dọa người hay sao?

- Không, không, không. Nam Đấu Thạch Dương Thủy này linh tính chưa đủ, không giống như chính thức diễn hóa ra sinh mạng.

Có người mắt tinh, lập tức nhìn ra mánh khóe.

- Hẳn là khi hình thành linh trí bị đại nhân nhân thuộc mạch của Phó Chính Đồng bắt gặp, ngắt quá trình này, cho nên có linh rồi lại linh tính chưa đủ.

- Bất quá ngay cả như vậy, đây cũng là Nam Đấu Thạch Dương Thủy hình thành linh của mình, uy lực đáng sợ tới kinh người.

Phó Chính Đồng ngạo nghễ nói, Nam Đấu Thạch Dương Thủy này là thứ lão tổ nhất mạch bọn hắn trước đó trong lúc vô tình đạt được, cũng không có mấy người biết rõ chuyện này. Nếu không phải hắn mất mặt quá mức, cũng không có nắm chắc trấn áp Lăng Hàn, như vậy cũng không có khả năng xin từ chỗ lão tổ được.

Hiện tại trực tiếp tế ra là vì muốn một kích đắc thắng.

Rồng nước rít gào, uy thế kinh người, ít nhất cũng đạt tới cấp bậc Phân Hồn.

Bình Luận (0)
Comment