Thần Đạo Đan Tôn

Chương 1932 - Đến Thăm Và Khiêu Chiến (Hạ)

Chương 1930: Đến thăm và khiêu chiến (Hạ)

Không hổ là Tiên thai, trong lúc vô tri vô giác làm ảnh hưởng tới hắn.

Lăng Hàn ngạo nghễ đứng, nói:

- Không sai, các ngươi ai xếp hàng tới cầu kiến ta?

Xếp hàng tới cầu kiến ngươi?

Mọi người không khỏi tức điên, bọn họ là ai chứ? Ai mà không phải là Vương giả đương đại, Thánh tử, người thừa kế thế lực Tam tinh? Đừng nói là Lăng Hàn, ngay cả Phó Cao Vân cũng không có tư cách để cho bọn hắn xếp hàng đi gặp.

- Thực sự là cuồng nhân.

Có người lạnh lùng khiển trách.

- Cần phải giáo huấn một chút.

- Vậy thì tới chơi đùa chút đi.

Những người này đều muốn phái ra thủ hạ luận bàn với Lăng Hàn, đương nhiên bọn hắn không có khả năng tự mình ra trận. Thân phận còn ở đó, đương nhiên phải rụt rè.

- Hừ, nơi này chính là chiến hạm của Phó gia chúng ta, đến phiên các ngươi làm càn hay sao?

Phó Cao Vân bất mãn nói, đám người này coi hắn là đồ trang trí thôi sao?

- ha ha, luận bàn một chút không có việc gì chứ?

Phó Thải cười nói:

- Không có, không có.

Còn có hai người Phó gia khác phối hợp, đó là người mà Phó Thông Hải, Phó Băng Băng phái ra lĩnh đội.

Ba so một, coi như Phó Cao Vân là người chính thức thừa kế gia tộc, có phản đối cũng không có hiệu quả.

Lăng Hàn cười ha hả, nói:

- Muốn luận bàn với ta cũng được. Nhưng mà ta chưa bao giờ ra tay mà để tay trắng trở về. Như vậy đi, đánh bạc Chuẩn tiên kim, cầm không ra được thì cút ra cho ta. Nếu như nghèo kiết xác thì thứ cho ta không bồi tiếp.

Khó có được cơ hội tốt để phát tài như vậy, những con heo mập này Lăng Hàn ngu sao mà không làm thịt một phen?

Đám người Thiên Triệu Điền đương nhiên không sợ, tuy rằng không phải là bọn hắn tự mình ra tay, thế nhưng bên người bọn hắn có người trong gia tộc, trong giáo dốc lòng bồi dưỡng, đều là thiên tài. Không biết đã dừng lại ở Tứ trảm đỉnh phong bao nhiêu năm, chiến lực ngay cả bọn hắn cũng thừa nhận không bằng a.

Như vậy còn không làm gì được Lăng Hàn sao?

- Vậy thì tới Huyền vũ đài chiến một trận đi.

Một người trẻ tuổi ném ra một cái hộp nhỏ, rơi xuống đất lập tức mở ra, nhưng cũng chỉ lớn bằng bàn cờ, giống như một tòa lôi đài vậy.

Tòa lôi đài này bị cường giả luyện hóa, tạo thành một kiện thần khí không gian, có thể chiến đấu ở bên trong. Ngay cả cấp bậc Trảm Trần chiến đấu cũng không thể nào tạo thành chấn động lan tràn ra, có thể nói là một nơi luận bàn rất tốt.

- Vậy thì ta bêu xấu trước vậy.

Thiên Triệu Điền lạnh lùng cười cười, quay đầu lại nói:

- Nguyên tộc gia, xin nhờ ngươi một phen.

Phía sau hắn, một nam tử trung niên gật gật đầu, khuôn mặt lạnh lùng.

Hắn là Thiên Triệu Nguyên, là trưởng bối không biết bao nhiêu đời của Thiên Triệu Điền. Từ rất lâu trước kia đã trở thành Tứ trảm, thế nhưng hơn mười ức năm trôi qua vẫn chưa đột phá Phân Hồn. Thế nhưng ở tầng thứ Trảm Trần này, hắn ở Triệu gia có thể xếp vào top ba chiến lực. Ngay cả Thiên Triệu điền cũng không phải là đối thủ của hắn.

Ít nhất là trước khi Thiên Triệu Điền đạt tới Tứ trảm đỉnh phong.

Thiên Triệu Nguyên nhảy lên, rơi vào trong lôi đài nhỏ kia. Lúc hắn tới gần lôi đài nhỏ, thân thể không ngừng thu nhỏ lại. Khi hắn đáp xuống trên lôi đài nhỏ này thì thân thể đã thu nhỏ lại mấy vạn lần, giống như một con kiến trên lôi đài vậy.

- Lăng Hàn, tới phiên ngươi.

Thiên Triệu Điền nhìn về phía Lăng Hàn, hắn rất không thoải mái. Lúc ấy hắn dẫn đầu đưa ra yêu cầu muốn gặp Nhu yêu nữ. Nhu yêu nữ đưa ra công pháp không trọn vẹn khảo thí một phen. Ai ngờ Lăng Hàn và Phó Cao Vân có thể gặp được Nhu yêu nữ.

Lăng Hàn cười ha hả một tiếng, nói:

- Tiền đặt cược đâu?

- Hừ.

Thiên Triệu Điền hất tay lên, mấy khối Chuẩn Tiên kim ném vào trong lôi đài nhỏ, cũng bị thu nhỏ vô số lần.

Lăng Hàn cũng không có động mà chỉ nói.

- Còn có ai muốn khiêu chiến ta nữa không? Tranh thủ thời gian đặt cược đi. Bằng không đợi chút nữa ta không tiếp nhận nữa đâu. Còn nữa, một khi đã đặt cược thì không thể lấy lại.

- Ngươi có thể qua ải thứ nhất sao?

Bắc Vũ Hùng trầm giọng nói:

- Chuyện này cũng không cần ngươi quan tâm, cho dù ta bị giày vò cũng sẽ làm trận thứ hai, trận thứ ba.

Lăng Hàn cố ý nói như vậy, nếu không bị người ta biết rõ hắn cường đại, vậy hắn còn có thể thu tiền đặt cược sao?

Lập tức có mấy người nhìn Lăng Hàn khó chịu lập tức liên tục vứt Chuẩn tiên kim xuống.

Lăng Hàn nhoẻn miệng cười, Chuẩn tiên kim ít nhất phải dùng hai loại thần thiết đỉnh cấp mới dung hợp chế tạo thành. Hơn nữa số lương không ít, nếu không cường độ làm sao có thể đạt tới yêu cầu của Chuẩn Tiên kim?

Bởi vậy một khối Chuẩn Tiên kim, ít nhất cũng có thể tích lớn hơn một ngàn khối thần thiết.

- Còn có ai khác nữa không? Còn có không?

Hắn lắc đầu, hắn muốn dựa vào lần này kiếm lớn a.

Đáng tiếc không có ai để ý tới hắn nữa, cảm thấy hắn bị đánh bốn năm lần sẽ mất mạng cho nên không cần phải tiếp tục lãng phí thời gian trên người hắn.

Lăng Hàn không khỏi thở dài, mới thu được hơn mười khối Chuẩn tiên kim, không đủ dùng a.

Thắng cũng không vui nha.

- Ngươi có đánh hay không?

Thiên Triệu Điền có chút không kiên nhẫn nói. Thời gian của những Vương giả như bọn hắn quý giá tới bực nào, sao có thể không công lãng phí như vậy chứ?

- Nể mặt các ngươi đưa nhiều lễ như vậy, ta sẽ chơi đùa với các ngươi.

Thân thể Lăng Hàn nhảy lên, lọt vào trong lôi đài nhỏ.

Phía trước hắn, Thiên Triệu Nguyên đang chắp tay mà đứng.

Tất cả mọi người ở bên ngoài đều nhìn vào trận chiến bên trong, dùng thị lực của bọn hắn đương nhiên không cần tới quá gần lôi đài nhỏ này. Hơn nữa nếu như gần quá, ngươi cản ta, ta cản ngươi, như vậy sẽ không nhìn thấy rõ lắm.

- Ba chiêu.

Thiên Triệu Nguyên ngạo nghễ nói.

Lăng Hàn ra vẻ tùy ý nói:

- Tuy rằng ta rất mạnh, nhưng dù sao cũng chỉ là Nhị Trảm. Muốn ba chiêu đánh bại một Tứ Trảm rất là khó khăn, không bằng chúng ta đánh thêm mấy chiêu nha.

Móa...

Thiên Triệu Nguyên lập tức trắng mắt, hắn muốn ba chiêu tiêu diệt Lăng Hàn, tại sao đối phương lại hiểu theo chiều hướng khác vậy.

Hắn cười lạnh một tiếng, nói:

- Thực là to gan lớn mật, bất quá ngươi nói bậy với ta như vậy có ý nghĩa gì sao?

Nhị Trảm cũng dám đánh với hắn? Nhổ vào.

Hắn ra tay, oanh một cái, đánh ra một chưởng về phía Lăng Hàn. Kình phong rít gào, hóa thành mấy trăm đạo quy tắc đâm về phía trước, dùng xu thế trời sập rơi xuống.

Lăng Hàn không dám khinh thường, hắn nghe nói tất cả thế lực lớn đều có những cường giả Tứ trảm lâu năm, thậm chí còn có Trảm Trần hoàn mỹ, trải qua vô số năm tích lũy, chiến lực rất mạnh.

Bình Luận (0)
Comment