Chương 2056: Người Lôi Vân Điện tới
Vấn đề này rất trang trọng.
Ầm ầm, chỉ nghe tiếng nổ thật lớn sinh ra, ở chân trời xuất hiện một đạo hào quang màu đỏ, ánh lửa khôn cùng xuất hiện.
Tại sao hào quang này phát ra tiếng nổ lớn như thế?
Cường giả Tiên Phủ Cảnh vốn đang tập trung tinh thần khắc tên Lăng Hàn, hắn bị cả kinh, tay lập tức lắc lư, cái tên Lăng Hàn lệch ra, tuy có thể nhận ra chữ Lăng nhưng vô cùng xấu.
Tên cường giả này giận dữ, không thấy hắn đang khắc chữ sao, nếu ai dọa hắn đã thành công rồi đấy!
- Hừ!
Tử Thành đan sư nặng nề hừ một tiếng, ngẩng đầu nhìn lên bầu trời, lớn tiếng nói:
- Là người nhà nào, tại sao không hiểu quy củ như thế?
- Chẳng lẽ lại là cường giả sao?
Tất cả mọi người ngẩng đầu nhìn lên, tốc độ của hào quang màu đỏ rất nhanh, chỉ trong nháy mắt đã xuất hiện, cho dù khoảng cách xa, có trận pháp bảo nhưng mọi người vẫn cảm thấy sóng nhiệt quét qua, cảm thây nóng rát da mặt.
Oanh, hỏa diễm rút đi, một chiếc chiến hạm cực lớn xuất hiện, nhanh chóng tiến vào trạng thái hòa hoãn, cuối cùng lơ lửng trên bầu trời.
Chiếc chiến hạm này có dấu hiệu của Lôi Vân Điện.
- Lôi Vân Điện!
Tử Thành đan sư hừ nhẹ một tiếng, hắn bất mãn rất lớn nhưng vô cùng ngưng trọng.
Hắn đã tự mình tới Lôi Vân Điện và Tử Hà gia, thay Lăng Hàn hóa giải thù hận này, tuy hai thế lực Tiên Vương âất khó chịu nhưng truyền nhân bị giết trong chiến đấu công bằng, theo đạo lý cũng không có xuất động đại nhân vật tính sổ với Lăng Hàn.
Tử Thành đan sư tự mình đến nhà xin lỗi cũng đã đủ phân lượng, trọng yếu nhất là, Côn Bằng Cung thật sự không dễ chọc, vì vậy hai thế lực Tiên Vương bóp mũi đáp ứng không làm gì Lăng Hàn.
Trên thực tế, nếu không có Tử Thành đan sư đi qua, bọn họ cũng không biết hai Lăng Hàn là một người.
Nhưng bây giờ... Lôi Vân Điện lại tới!
Chuyện này rất trùng hợp, Lộ Tiến vừa mới bước vào đan sư tứ tinh, hắn suýt phá vỡ chuyện Lăng Hàn thành Thánh Tử, sau đó Lôi Vân Điện lại chay tới, trong đó chắc chắn có kỳ lạ.
Chẳng lẽ cả hai cấu kết với nhau?
Tử Thành đan sư nhìn sang Lộ Tiến, trên mặt Lộ Tiến rất bình tĩnh, không nhìn ra chấn động gì.
Đạt tới cảnh giới như vậy, đứng ở địa vị cao hiển nhiên hỉ vộ không lộ ra.
- Ha ha ha ha, không bỏ qua ngày lành!
Trong tiếng thét dài có một người vạm vã từ trên trời đáp xuống, một bước vượt qua vài dặm, hắn chỉ đi ba bốn bước đã xuất hiện trên quảng trường.
Việc này cũng kích thích trận pháp trong tòa thành nhưng thời điểm đánh vào người của hắn chỉ sinh ra hào quang hoa lệ, cũng không có biện pháp làm đối phương bị thương.
- Phách Yêu!
Ánh mắt Tử Thành đan sư nhìn sang, hắn vô cùng ngưng trọng.
Đều là đan sư tứ tinh, hơn nữa nhất luyện nhị luyện, ngũ luyện thất luyện khác nhau, phương diện võ đạo cũng giống như vậy.
Phách Yêu là cường giả Thăng Nguyên Cảnh ai cũng biết của Lôi Vân Điện, lúc tuổi còn trẻ có thân phận Thánh Tử, sau khi đột phá Thăng Nguyên Cảnh liền trở thành trưởng lão Lôi Vân Điện, lúc trước hắn vô cùng cường thế, chiến thắng rất nhiều Thánh Tử Thánh Nữ của thế lực Tiên Vương, được người ta cho rằng có hi vọng đột phá Tiên Vương nhất.
Đáng tiếc, trải qua mấy chục tỷ năm hắn vẫn dừng lại ở Thăng Nguyên Cảnh, nhưng hắn có chiến lực đỉnh cấp trong Thăng Nguyên Cảnh, cũng giống đan sư tứ tinh có thể đạt tới bảy luyện tám luyện, có danh xưng đệ nâất nhân dưới Tiên Vương.
Đương nhiên, này đệ nhất hay không đệ nhất, chỉ những người khác tán dương hắn mà thôi, trên thực tế có ai biết Thăng Nguyên Cảnh mạnh nhất đạt tới trình độ nào?
- Tử Thành đại sư, Sơ Diệp đại sư, Vấn Thiên đại sư, còn có... Lộ Tiến đại sư!
Phách Yêu nhìn sang bốn đại đan sư, ánh nhìn qua sau đó hắn nói một câu, cuối cùng nhìn lên người Lộ Tiến, hắn tươi cười với đối phương.
Nội tâm Tử Thành đan sư và Lăng Hàn sững sờ một chút, tại sa Phách Yêu biết Lộ Tiến tấn giai tứ tinh?
Hiển nhiên, bọn chúng sớm có liên hệ với nhau.
Lai giả bất thiện ah.
- Kẻ to gan lớn mật nào là Lăng Hàn?
Phách Yêu không quan tâm tới bốn đan sư phản ứng, hắn nhìn sang Lăng Hàn và cuồng ngạo quát lớn.
Hắn cũng có tư cách này, luận chiến lực, hắn đã là số một số hai trong Thăng Nguyên Cảnh, hơn nữa thành Đan Đạo cũng không luyện ra đan dược trợ giúp hắn, như vậy không cần ăn nói khép nép, hắn không cần cho đan sư mặt mũi.
- Vãn bối Lăng Hàn, về phần có to gan lớn mật hay không, vậy phải xem là với ai.
Lăng Hàn không kiêu ngạo không siểm nịnh nói một câu.
Hí!
Tất cả mọi người hít khí lạnh, gia hỏa này to gan lớn mật cũng xem người, ngươi dám tranh luận trước mặt Thăng Nguyên Cảnh, như vậy có xem là to gan lớn mật hay không?
- Ha ha!
Phách Yêu quát lớn sau đó cười to, đột nhiên tầm đó, hắn tiếng cười im bặt mà dừng, lành lạnh chằm chằm vào Lăng Hàn,
- Cuồng đồ lớn mật, lại dám giết Thánh Tử giáo ta, mặc dù có Tử Thành đại sư nói thay ngươi, nhưng tội chết có thể miễn, tội sống khó tha!
- Ngươi, quỳ xuống!
Phách Yêu nhìn sang Lăng Hàn, mái tóc dài màu đen bồng bềnh, lôi quang màu xanh vờn quanh thân thể, dùng uy thế rung động cực kỳ đáng sợ.
Oanh, uy áp thuộc về Thăng Nguyên Cảnh đánh tới giống như thần lòng thấy đầu không thấy đuôi, phàm nhân chỉ có thể cúng bái.
Cho dù Tử Thành đan sư cũng không ngờ Phách Yêu lại dám ra tay trước mặt mọi người, hắn tức giận hừ một tiếng, thực lực của hắn kém Phách Yêu rất nhiều, lúc này hắn rất hồi hộp.
Trong lòng của hắn khẩn trương, đường đường Thánh Tử bị ép quỳ trước mặt mọi người, vậy sau còn có thể diện gặp người?
Nếu chuyện này truyền ra, mọi người không sẽ để ý Lăng Hàn quỳ với ai, vì cái gì quỳ xuống, chỉ nói Lăng Hàn nhát như chuột, ngay trong thành Đan Đạo có tới bốn đại đan sư nhưng lại không hề cốt khí quỳ cầu xin tha thứ trước người ngoài.
Mặc ngươi thiên kiêu thì thế nào, trực tiếp bị dìm vào trong vũng bùn.
Thật âm độc.
Lộ Tiến!
Nội tâm Tử Thành đan sư liên hệ tất cả sự việc xảy ra với nhau, hắn cũng cam đoan, Lỗ Tiên Minh tuyệt đối không thể thượng vị.
Hắn dám chắc chắn, Phách Yêu nhất định cấu kết với Lộ Tiến, đây là chiêu liên hoàn, dùng nó Lăng Hàn trở thành Thánh Tử làm thẻ đánh bạc, bức bách ba năm sau phải chọn người thừa kế, sau đó trực tiếp đẩy Lăng Hàn ra, như vậy Lỗ Tiên Minh mới có thể thắng.
Có sư phụ như thế, tâm tính đồ đệ thế nào?
Nếu để Lỗ Tiên Minh lên làm chưởng tòa, ngày sau thành Đan Đạo nhất định sẽ lâm vào chướng khí mù mịt.