Chương 2106: Lăng ca, ngươi là Đan Sư mấy tinh
Nàng ngược lại không phải là chán ghét trường hợp như vậy. Mà phải biết rằng nữ hoàng, Hổ Nữu, Nhu Yêu Nữ họa thủy tới mức nào. Bởi vậy, các nàng vừa đi nhất định sẽ thay Lăng Hàn đưa tới thù hận. Như vậy hay là thôi đi.
Bọn họ chỉ tới tham gia lễ mừng của Chư Phong đại sư. Đi là phải đi, nhưng không cần thiết sinh ra phiền phức gì khác.
Nữ hoàng không nói gì. Nàng chỉ quan tâm Lăng Hàn. Đối với tất cả những thứ khác, nàng lại không hề có hứng thú. Hổ Nữu và Nhu Yêu Nữ ngược lại đều muốn đi. Một người muốn ở bên cạnh Lăng Hàn. Một người khác lại muốn khai mở nhãn giới.
- Thật ngại quá, các vị tẩu tử. Ta cũng chỉ có thể dẫn theo một người đi. Cho nên, các vị muốn đi cũng không có cách nào đi được.
Mạc Sương nói xong, lộ ra một dáng vẻ rất bất đắc dĩ.
Hắn vừa nói như vậy, Hổ Nữu và Nhu Yêu Nữ cũng không có biện pháp.
- Ta cũng muốn đi!
Hai tay Hổ Nữu chống nạnh, tức giận nói.
Mạc Sương lôi kéo Lăng Hàn rời đi:
- Các vị tẩu tử, ta nhất định sẽ để ý Lăng ca thật kỹ, tuyệt đối sẽ không để cho hắn trêu hoa ghẹo nguyệt. Các vị cứ yên tâm đi.
Thời điểm hắn nói đến một chữ cuối cùng, hắn và Lăng Hàn đã đi ra tới ngoài cửa.
- Vội vàng như thế làm gì?
Lăng Hàn cười nói.
- Lăng ca, tin tức lớn!
Mạc Sương ghé vào bên tai Lăng Hàn nói.
- Lăng ca biết tại sao ngày hôm nay Liễu Thánh Tử lại muốn mời yến tiệc hay không? Hắc hắc, đó là bởi vì Liễu Hàm Tiên Tử tới!
- Sao?
Lăng Hàn có chút mờ mịt. Liễu Hàm là ai?
- A, không phải chứ? Lăng ca ngay cả Liễu Hàm Tiên Tử cũng không biết hay sao?
Mạc Sương lộ ra vẻ mặt kinh ngạc.
- Vì sao ta nhất định phải biết?
Lăng Hàn cười hỏi.
- Ta thực sự bị bại bởi Lăng ca!
Mạc Sương lấy tay đỡ trán.
- Liễu Hàm Tiên Tử chính là muội muội ruột của Liễu Thánh Tử, cũng là thiên tài võ đạo. Chỉ có điều nàng bái nhập chính là môn hạ của Huyền Băng Giáo.
- Liễu Hàm Tiên Tử chẳng những là thiên tài võ đạo, hơn nữa còn xinh đẹp thiên tiên, được gọi là mỹ nữ đứng thứ hai trong Quảng Long Thiên.
- Thứ hai?
Lăng Hàn cười nói, thế nào có nhiều người nhàm chám như vậy, còn chấm điểm cho mỹ nữ.
- Mỹ nữ đứng đầu là Thư Nhã Dung, Thánh Nữ của Hắc Viêm Giáo. Chà chà chà, thực sự đẹp. Chi có điều không Hổ tẩu, nhưng so với Nhu tẩu tử chắc hẳn là không sai biệt lắm.
Mạc Sương vô cùng thích buôn chuyện, trong ánh mắt tràn ngập vẻ hướng tới.
Thiên kiều tuyệt sắc như vậy, không có một nam nhân nào lại không thích.
- Lăng ca, Lăng ca là Đế giả, lại là tiểu sư đệ của Chư Phong đại sư. Chỉ cần Lăng ca bỏ ra chút công phu, nhất định có thể theo đuổi được Liễu Hàm Tiên Tử.
Lăng Hàn không khỏi cảm thấy bất đắc dĩ. Hiện tại không chỉ nữ hoàng và tiểu tháp cổ vũ hắn tán nữ nhân. Ngay cả tiểu đệ cũng là tính tình như vậy? Ngươi nói vậy không phải muốn nói ta trêu hoa ghẹo nguyệt hay sao?
Hắn lắc đầu:
- Ta thì miễn đi. Không có phúc tiêu thụ. Bản thân ngươi tự mình cố gắng, theo đuổi người ta đi.
- Vậy cũng cần người ta để ý tới ta chứ!
Mạc Sương thở dài. Liễu Hàm cũng là Đế giả. Chàng rể trong mắt của nàng, dù thế nào cũng phải là thiên kiêu mạnh nhất giống như Lăng Hàn, Liễu Kiệt vậy.
- Chỉ cần bỏ công phu sâu, gậy sắt cũng có thể mài thành kim. Ai quy định nữ nhân nhất định không thể gả cho người yếu hơn mình?
Lăng Hàn cổ vũ hắn
- Ta tới làm chỗ dựa cho ngươi... Ừ, võ đạo thua, vậy bắt tay từ trên phương diện đan đạo đi.
- Lăng ca, ngươi muốn dạy ta luyện đan sao?
Hai mắt Mạc Sương lập lòe. Vị này lại chính là sư đệ của Đan Sư tứ tinh. Vậy nhất định là nhân vật đan đạo cấp đại sư.
Lăng Hàn cười ha ha một tiếng, nói:
- Không phải ta đả kích ngươi. Chỉ có điều ngươi ở trên phương diện đan đạo tối đa đạt được học đồ cao giai.
Mạc Sương nhất thời ủ rũ. Lăng Hàn nói không sai. Thời gian hắn ở trên đan đạo tìm hiểu tương đối dài. Dù sao tạm thời không thể đột phá Phân Hồn, liền đặt sự chú ý ở trên đan đạo. Nhưng từ học đồ hạ giai đến trung giai, hắn không tốn bao nhiêu thời gian. Từ trung giai đến cao giai, hắn lại bỏ ra cố gắng cực lớn.
Sau khi đạt tới cao giai, hắn lại không thể tiến thêm được nữa.
- Chỉ có điều, không quy định học đồ cao giai thì không thể luyện ra tiên đan.
Lăng Hàn lo lắng nói.
Mạc Sương lộ ra vẻ mặt kinh ngạc. Nếu có thể luyện ra tiên đan, không phải là Đan Sư nhất tinh sao? Đây là đường phân cách giữa Đan Sư và học đồ. Tại sao nói học đồ cao giai thì không thể luyện tiên đan. Đây không phải là cực kỳ mâu thuẫn sao?
Lăng Hàn mỉm cười, nói:
- Ta có thể làm Đan Sư chuyên dụng cho ngươi mấy ngày.
Mạc Sương nhất thời bừng tỉnh. Hắn không biết luyện đan không có vấn đề gì. Huynh đệ sẽ không biết sao?
- Đi một chút đi.
Hắn nhất thời trở nên hưng phấn, thúc giục Lăng Hàn đi.
Hai người vừa ra cửa, ngồi trên truyền tống trận, thoáng một cái, liền xuất hiện ở địa phương xa vô cùng.
Tiên Vương Đại Thành này quá lớn. Không sử dụng truyền tống trận chạy một đường cũng phải mất mấy ngày thậm chí hơn mười ngày. Đó thật sự là quá chán.
Thánh Tử Phủ của Liễu Kiệt vô cùng to lớn. Chính là một tòa đại điện kim bích huy hoàng, trang trí hoa mỹ vô cùng. Hơn nữa còn lộ ra một đại khí không có cách nào hình dung. Đứng ở phía xa nhìn lại làm cho lòng người sinh ra kính sợ.
Cho dù Mạc Sương là một người không sợ trời không sợ đất như vậy, sau khi đi tới nơi này cũng không nhịn được bước chân chậm lại, lộ vẻ cẩn thận từng li từng tí.
Người nơi này đối với Liễu Kiệt tràn ngập sự kính nể. Thật giống như thế hệ trẻ Thái An Thiên tôn sùng Nghiêm Tiên Lộ.
Lúc này, ở đây đã tập hợp số lượng khách tương đối đông. Bên ngoài lại có rất nhiều đang đứng. Có nhóm hai người, có nhóm túm năm tụm ba, đều đang thầm thương lượng cái gì đó.
- Mạc Thất.
Chỉ thấy một người trẻ tuổi bước nhanh tới.
- Đã lâu không gặp.
Mạc Sương lập tức lộ ra vẻ giận dữ, nắm đấm xiết chặt, cắn răng nói:
- Dương Đại!
Người trẻ tuổi kia là đại thiếu của Dương gia, ở trong thế hệ trẻ đứng hàng lão đại, bởi vậy được người khác gọi là Dương Đại. Hắn tên thật gọi là Dương Gia. Dương gia cùng Mạc gia chính là kẻ thù truyền kiếp. Bởi vậy kéo dài đến trên người thế hệ trẻ tuổi như bọn họ, tất nhiên cũng đối lập với nhau.
Nhưng điều này không giống như Mạc Sương cùng Lô Hạo Danh tranh giành tình nhân, mà là một loại thế đối đầu.