Chương 2144: Con cóc
- Oa!
Con cóc kia vốn đang lười biếng nằm ngủ. Thời điểm khi mọi người vừa bước vào khu vực, nó đột nhiên mở hai mắt ra. Đôi mắt đỏ như máu, có khí giết chóc vô cùng cường đại.
Toàn thân nó run lên.
Vèo vèo vèo vèo.
Khắp bầu trời đều có gai nhọn bay ra, lao về phía mọi người.
Mỗi một cây gai nhọn đều mang theo sát khí đáng sợ, giống như đều Tiên Binh vô thượng, có thể đánh nát tất cả.
Nó có thể đánh nát tất cả hay không, Lăng Hàn không biết. Nhưng muốn giết chết Ngũ Trảm lại dễ dàng như trở bàn tay!
Bọn họ đã đánh giá quá thấp con cóc kia.
Thân hình Lăng Hàn vội vàng lóe lên, chắn ở phía trước mặt của nữ hoàng, Hổ Nữu và Nhu Yêu Nữ. Bất Diệt Thiên Kinh được vận dụng, tăng cao lực phòng ngự lên tới cực hạn.
Phụt phụt phụt phụt.
Chí ít bảy cái gai nhọn đồng thời tập kích đến trên người của hắn. Quy tắc giết chóc cụ thể hóa. Ánh sáng màu đen sôi trào, muốn công phá phòng ngự của Lăng Hàn, cứng rắn xuyên thủng người hắn. Nhưng Lăng Hàn chủ động vận dụng Bất Diệt Thiên Kinh, không nói có thể khiến cho Tiên Phủ Cảnh uổng công trở về, chí ít không phải cấp bậc Thiên Hồn có thể đánh phá được.
Gai nhọn không có cách nào xuyên qua thân thể Lăng Hàn. Nhưng lực lượng khổng lồ của nó lại mang theo Lăng Hàn bay về phía sau.
Ầm!
Bốn người Lăng Hàn đều va chạm vào một vách đá lớn cao chót vót ở phía sau lưng. Vách đá rung chuyển. Vô số vụn đá nhỏ rơi xuống. Bốn người đang bay về phía sau, cuối cùng cũng dừng lại. Ngoại trừ Lăng Hàn ra, ba nàng đều phun máu tươi.
Các nàng mặc dù không có trực tiếp bị công kích, nhưng ở dưới va chạm cuối cùng đã đại thương. Ngược lại là Lăng Hàn, ở dưới sự bảo vệ của Bất Diệt Thiên Kinh hoàn toàn không có vấn đề gì.
Không hổ danh là cấp bậc Thiên Hồn. Lực công kích này thật đáng sợ.
Đây là Lăng Hàn còn phải chú ý tới những người khác.
Trước đó Lăng Hàn không có lòng dạ nào chú ý tới người khác. Hiện tại nhìn một chút, chỉ thấy người bị thương trước mắt.
Có người bị xuyên thủng bụng dưới. Có người bị đâm trúng cánh tay, bắp đùi. Nếu như bị trực tiếp bắn trúng đầu, vậy khẳng định là chết ngay lập tức. Cho dù không chết, sắc mặt cũng khó coi vô cùng. Ai cũng dùng bảo dược, hay lấy ra bảo vật cứu mạng, để áp chế sát khí.
Quy tắc giết chóc tiến vào cơ thể, cấp bậc Thiên Hồn chính là nghiền ép, trong nháy mắt trùng kích đầu óc, hủy diệt thần hồn.
Cho nên, vì cái mạng nhỏ của mình, còn có cái gì không bỏ được?
Quá thảm. Trên trăm Đế giả, Hoàng giả liên thủ, nhưng thậm chí ngay cả tiến lại gần cũng không thể làm được, liền bị con cóc giết chết bảy người, bị trọng thương hơn mười người. Người bị thương nhẹ cũng tới mười người.
Thư Nhã Dung tất nhiên cũng là người bị thương nhẹ. Tuy rằng nàng xông vào tuyến đầu, nhưng đệ nhị cường giả Trảm Trần Cảnh của Quảng Long Thiên quả thực không phải là khoa trương. Chiến lực của nàng vô cùng kinh người. Chí ít lực phòng ngự tuyệt đối lợi hại.
Chỉ có điều hiện tại nàng lại không hề có vẻ đắc ý. Mình có mấy phần thực lực nàng đương nhiên biết rõ. Không cần thiết phải đắc chí. Vấn đề là, con cóc kia mạnh như thế. Bọn họ phải làm thế nào có khả năng bắt được?
Thật ra một mình nàng cũng có thể làm được. Nhưng nàng phải bỏ ra cái giá rất lớn. Hơn nữa còn sẽ làm cho nàng ở trong khoảng thời gian ngắn mất đi chiến lực. Như vậy dĩ nhiên là trăm triệu lần không thể làm ra các thi triển khác. Trừ khi nàng có thể xác nhận bản thân tuyệt đối an toàn.
Đáng tiếc. Ở đây lại có ai sẽ làm cho nàng có thể tín nhiệm như vậy?
Vậy phải làm sao bây giờ?
Chí bảo đang ở ngay trước mặt, không có đạo lý nào lại không lấy. Nhưng cấp bậc Thiên Hồn đặt ở bên ngoài, vậy còn chưa có tư cách xưng là cường giả. Chỉ có Tiên Phủ mới có tư cách như vậy. Nhưng ở chỗ này, Thiên Hồn lại là giống như tồn tại cự phách, khiến cho các Đế giả đều không thể tránh được.
- Không bằng... Đi lấy Liệt Diễm Lôi Kích Mộc trước.
Có người đề nghị.
- Đi đi. Ngươi đi đi.
Lập tức có người nói.
Ai cũng không muốn đi. Dù sao Liệt Diễm Lôi Kích Mộc ở đâu, bọn họ cũng không biết. Một sơn cốc lớn như thế, muốn tìm được có thể dễ như vậy sao? Hơn nữa, cho dù tìm được, có thể được thiên địa bản nguyên công nhận hay không lại là một chuyện khác.
Không giống đại đạo chân giải này, thực thực sự sự. Nhận được, không, chỉ cần có thể cẩn thận xem thêm liền có thể nâng cao thực lực chính mình, nhận được lợi ích cả đời.
Ai cũng không phải là người ngu. Sẽ không tính toán như vậy sao?
- Để cho Nữu tới!
Hổ Nữu lau khóe miệng. Trong ánh mắt đều lộ là hung quang.
Lại dám khiến cho nàng bị thương, để cho nàng thật sự nổi giận.
Lăng Hàn lắc đầu, nói:
- Đừng. Đại chiêu của nàng cứ chờ tới thời điểm cuối cùng hãy dùng.
Hắn đi nhanh về phía trước, quyết định vận dụng quả độc của trúc xanh đốm đỏ.
Ngay từ đầu, hắn đã dự định được, nếu như liên thủ có thể tới gần, như vậy hắn sẽ cất giấu trúc xanh đốm đỏ. Nếu chẳng may không được, hắn lại vận dụng. Con át chủ bài có thể không để lộ thì không để lộ. đại đạo chân giải của quy tắc giết chóc hắn cũng nhất định phải được.
Con cóc cũng không thừa thắng truy kích. Chỉ cần sau khi mọi người rời khỏi khu vực nhất định, nó cũng sẽ không có phản ứng gì. Chỉ là lười biếng nằm ngủ.
Mà khi Lăng Hàn nhảy vào khu vực nhất định, hai mắt nó lập tức mở ra, theo dõi Lăng Hàn.
Vèo.
Hai tay, hai chân nó bắn ra, thân hình nhảy lên. Tốc độ nhanh kinh người, trong nháy mắt đã sắp đến trước mặt Lăng Hàn. Đây rõ ràng không phải là di chuyển không gian, lại là đạt tới hiệu quả gần như tương tự. Một cái lưỡi đỏ như máu phun ra, giống như linh thương, đánh thẳng vào mặt Lăng Hàn.
Vút!
Công kích này quá mức sắc bén, quá nhanh chóng. Lăng Hàn căn bản né tránh không được, nhất thời trên mặt đã bị đập một cái.
Hắn chỉ cảm thấy trên mặt có chút bỏng rát. Quy tắc giết chóc giống như hóa thành mũi nhọn, khoan vào khiến mặt hắn thấy đau đơn. Đây vẫn là bởi vì có Bất Diệt Thiên Kinh bảo vệ. Nếu không, một lưỡi này quất xuống, mặt hắn khẳng định đã bị đập nát.
Muốn ta công kích sao!
Lăng Hàn xuất kiếm, nhưng tay lại đưa ra ngoài, lại trống rỗng hoàn toàn không có chút sức lực nào. Hóa ra hắn ở dưới một đòn này đã bị đánh bay ra ngoài.
Hổ Nữu và nữ hoàng đồng thời nhảy ra, đỡ được Lăng Hàn.
- Lăng Hàn a, ngươi bị con cóc dán nước bọt vào mặt. Sau này Nữu vẫn nên hôn ngươi, hay là không nên hôn ngươi đây?
Hổ Nữu rầu rĩ vô cùng.
Hôn. Buồn nôn. Không hôn, lại không nhịn được. Điều này khiến cho Nữu rầu rĩ muốn chết.