Thần Đạo Đan Tôn

Chương 2432 - Thu Vào Học Viện (Thượng)

Chương 2432: Thu vào học viện (Thượng)

Kế Ngọc Đường nhìn bốn người Lăng Hàn, vừa đi hắn vừa thả ra khí thế bản thân, oanh, Tiên Phủ bí lực lưu chuyển, chấn động bầu trời.

Giữa bầu trời, ba mươi sáu chiến đoàn toàn bộ ngừng lại, bảy mươi hai tên Đế giả cũng dồn dập rơi xuống đất, lấy ánh mắt kính sợ nhìn Kế Ngọc Đường.

Đừng xem bọn họ chỉ kém Kế Ngọc Đường một bước, nhưng bước đi này lại làm cho thực lực của hai bên xuất hiện chênh lệch thật lớn, là bất luận thiên phú gì cũng không thể bù đắp.

Không vào Tiên Phủ, vậy Thiên Hồn mạnh hơn cũng chỉ là Phân Hồn.

Ầm ầm ầm, đại địa không ngừng run rẩy, thật giống như chịu đựng không được khí phách của Kế Ngọc Đường.

Ánh mắt của Vũ Hoàng sáng ngời, đứng lên:

- Tứ đệ, đối thủ này giao cho ta.

- Được.

Lăng Hàn gật đầu, biết Vũ Hoàng vừa tu ra chín Phân Hồn, đang muốn thử thân thủ một chút.

- Chỉ là Phân Hồn, cũng dám đối địch với ta?

Kế Ngọc Đường khinh thường nói, Nhất Bí Đế giả ý vị như thế nào? Sức chiến đấu ở trong Tam Bí cũng có thể vô địch!

Nói như vậy, mười tên Thiên Hồn Đế giả liên thủ, có thể ngang hàng Nhất Bí, nhưng kia chỉ là Nhất Bí phổ thông, đối đầu Nhất Bí Đế giả liền chỉ có phần quỳ xuống đất. Mà Vũ Hoàng chỉ là một người mà thôi, ngay cả Nhất Bí phổ thông cũng không thể đánh thắng được, còn muốn giao thủ với hắn?

Đùa gì thế?

Vũ Hoàng nhìn chằm chằm Kế Ngọc Đường một hồi nói:

- Ra tay toàn lực, bằng không ta sẽ giết ngươi!

Kế Ngọc Đường quả thực nổi giận, chỉ là Phân Hồn, lại dám muốn hắn ra tay toàn lực? Hắn không khỏi giận dữ mà cười:

- Được, vậy ta sẽ tác thành ngươi!

Ngược lại người này không phải đệ tử học viện, giết cũng không sao.

Vũ Hoàng ra tay, xèo, thân hình hắn lóe lên, liền xuất hiện ở trước mặt Kế Ngọc Đường, một quyền vung ra, oanh, như ngôi sao rơi rụng, bá thế vô song.

Kế Ngọc Đường không khỏi kinh hãi, vội vã ra tay đón đánh.

Oành!

Hắn lùi về phía sau, chỉ cảm thấy xương cả người run rẩy, cực kỳ khó chịu. Trái lại Vũ Hoàng, tuy hắn cũng lui về phía sau vài bước, nhưng khoảng cách lùi rõ ràng nhỏ hơn Kế Ngọc Đường rất nhiều.

Vậy thì lại rõ ràng một điều, Kế Ngọc Đường không bằng Vũ Hoàng!

Tất cả mọi người đều trố mắt, chỉ là một Thiên Hồn lại chiếm được thượng phong khi đánh với Nhất Bí Đế giả.

Ai có thể tin tưởng?

Tê, đây là quái vật có thể ngang hàng đám người Kỷ Vô Danh, Hồng Hoang a!

Lăng Hàn khẽ lắc đầu một cái, tuy Vũ Hoàng vận may nghịch thiên, luyện hóa một bộ di cốt Tiên Vương tầng chín, nhưng điều này hiển nhiên không sánh được Tiên Vương tầng chín như Kỷ Vô Danh trực tiếp chuyển thế.

Nếu như Vũ Hoàng vẻn vẹn như thế, như vậy đánh nhau cùng cấp, Vũ Hoàng tuyệt đối không thể là đối thủ của Kỷ Vô Danh.

Có điều, dù như vậy, Vũ Hoàng muốn áp chế Kế Ngọc Đường cũng là chuyện dễ dàng.

Có thể Vũ Hoàng lại có thêm tạo hóa nghịch thiên gì, có thể để sức chiến đấu lại tăng lên một cấp độ, chân chính xếp vào cấp bậc hàng đầu.

Vũ Hoàng không ngừng ra quyền, hắn rất sớm liền đi ra con đường của mình, chỉ là lúc ấy cảnh giới của hắn quá thấp, xa xa không có đạt đến độ cao của quy tắc, nhưng hiện tại liền không giống, quy tắc hòa vào, Đạo của Vũ Hoàng cũng chân chính trở nên rõ ràng.

Ở dưới con mắt mọi người, Vũ Hoàng hoàn toàn chiếm cứ thượng phong, một quyền so với một quyền mãnh liệt, áp chế Kế Ngọc Đường không còn tính khí.

Kế Ngọc Đường đầu tiên là nổi giận, hắn đường đường Nhất Bí Đế giả lại bị một tên Phân Hồn đè đánh. Nhưng kế tiếp hắn liền ngơ ngác, bởi vì yêu nghiệt như vậy ở Thánh Nguyên Học Viện còn không chỉ một cái.

Mà người như vậy tiền đồ vô lượng, có thể đạt đến độ cao căn bản không phải hắn có thể tưởng tượng.

Nói cách khác, coi như ngày hôm nay hắn bị nhục nhã càng thảm, sau này cũng không có cơ hội báo thù, mục đích học viện thành lập chính là bồi dưỡng nhân tài, mà thiên tài như Vũ Hoàng chính là đối tượng trọng điểm bồi dưỡng, ai dám động Vũ Hoàng một cọng lông, những Tiên Vương tầng chín kia không lột da mới lạ.

Nghĩ tới đây, đấu chí của Kế Ngọc Đường tự nhiên xuống thấp.

Tiếp tục đánh chỉ có thảm bại, hơn nữa không báo được thù, vậy còn đánh cái rắm.

- Hừ, ta chính là Nhất Bí Đế giả, xem thường bắt nạt một Phân Hồn nho nhỏ!

Hắn bỏ xuống một câu nói mang tính hình thức, đột nhiên quay đầu bỏ chạy.

Chuyện ma quỷ như vậy đương nhiên không có ai tin tưởng, nhưng thực lực của hắn đặt ở đấy, ai dám ở trước mặt hắn xé toạc vết thương?

Vũ Hoàng cũng không truy kích, mắt hắn hơi lim dim, đang suy tư chỗ thiếu sót của mình trong trận chiến vừa nãy ấy.

Địa phương đáng sợ nhất của thiên tài ở đâu?

Chính là vĩnh viễn sẽ không thỏa mãn thành tích mình đạt được, vẫn cẩn trọng như cũ, tiến quân về phương hướng càng mạnh hơn.

Lăng Hàn cảm thấy kỳ quái, bọn họ đã gây ra động tĩnh lớn như vậy, tại sao phương diện học viện vẫn không có động tĩnh? Lẽ nào thật muốn bọn họ quét ngang toàn bộ học viện sao?

Trong học viện, vài tên đại nhân vật đang thương lượng.

- Bốn hạt giống này thật không tệ, đặc biệt là hai tên nam tử, đều tu ra chín Phân Hồn.

Một tên Tiên Vương tầng chín nói, hắn là Vạn Cổ Tiên Vương, tu vi có thể quán triệt cổ kim.

Tiên Vương tầng chín thứ hai gật gù:

- Dị vực đánh sắp đến cửa ải, thiên địa cũng phát sinh biến hóa lớn, nếu không thì, một kỷ nguyên cũng chưa chắc có thể xuất hiện một thiên tài tu ra chín Phân Hồn.

Hắn phong hào Trường Thanh, thuộc về Tiên Vương lâu năm trong lâu năm.

Tiên Vương tầng chín thứ ba nói:

- Tu ra chín Phân Hồn, tương lai tất có thể trở thành Tiên Vương tầng chín, mà lần này xuất hiện nhiều thiên tài chín Phân Hồn như vậy, có thể tồn tại một vị bộc lộ tài năng càng mạnh hơn hay không?

Hắn phong hào Đạp Vân, tương tự thuộc về Tiên Vương lâu năm.

- Thiên Tôn sao?

Vạn Cổ Tiên Vương suy nghĩ một chút, nhưng lắc đầu.

- Muốn thành tựu Thiên Tôn, không phải nỗ lực, thiên phú là được, thiên địa áp chế, không tìm được một thời cơ thích hợp, liền không thể thoát khỏi ràng buộc của thiên địa, thành tựu Thiên Tôn vị.

- Không sai, thiên địa không đồng ý xuất hiện lực lượng không thể khống chế, khắp cả kim cổ, tổng cộng mới mấy Thiên Tôn?

Trường Thanh Tiên Vương biểu thị đồng ý.

- Nhưng lần này, dị vực đánh cửa ải, trực tiếp ảnh hưởng đến tồn vong của thiên địa, nói không chắc thiên địa cũng có hạn độ mà thay đổi. Các ngươi xem, Long Môn Sơn xuất hiện không phải là thiên địa thỏa hiệp sao?

Đạp Vân Tiên Vương có cái nhìn bất đồng.

Bình Luận (0)
Comment