Chương 2436: Phản kích
Cửu Thiên Hỏa phân tích dung nham, xác thực mà nói, là quy tắc hỏa diễm trong dung nham, từng điểm hấp thu, hóa thành của mình.
Đây là cực kỳ cần thiết.
Nếu như hiện tại Lăng Hàn có thể bước vào Tiên Vương, Cửu Thiên Hỏa tự nhiên cũng có thể nước lên thì thuyền lên, bước vào cấp bậc Tiên Vương, tuy nhiên sẽ dừng ở tầng một, đây là hạn chế của thiên địa. Thế nhưng, Cửu Thiên Hỏa còn có không gian trưởng thành, chính là dung hợp quy tắc hỏa diễm khác.
Mà hiện tại Cửu Thiên Hỏa làm, đúng là như thế.
Tại sao Cửu Thiên Hỏa sẽ có năng lực như vậy?
Đó là bởi vì Lăng Hàn chia lìa nó ra, biến thành một đạo Phân Hồn của mình, để nó nắm giữ tính độc lập, bằng không chỉ là một đạo Bản Nguyên ở trong cơ thể Lăng Hàn, vậy sao có thể nắm giữ năng lực như vậy?
Vì lẽ đó, nhìn như Lăng Hàn tách Thiên Địa Bản Nguyên ra, đối với bản thân là một loại suy yếu, nhưng lại để Cửu Thiên Hỏa trở nên càng mạnh hơn.
Đây là một loại tự tin của hắn, tin chắc bản thân mạnh mẽ, ngoại lực chung quy là không đáng tin.
- Hàn Lâm, còn không biết tiến thối sao?
Hồ Ngôn lớn tiếng quát.
Lăng Hàn không để ý tới, Cửu Thiên Hỏa đang phá giải quy tắc huyền bí trong Bất Diệt A Phạm Hỏa, một khi thành công, nó liền có thể ung dung hấp thu uy năng trong ngọn lửa, mà không phải giống như bây giờ, dựa vào độ cao của bản thân áp chế.
Hơn nữa, phá giải quy tắc huyền bí như vậy, Cửu Thiên Hỏa liền có thể nắm giữ lực lượng quy tắc đối ứng, đối với nó là một loại tăng cường rất lớn.
Chuyện này đối với Lăng Hàn mà nói cũng là chuyện tốt, hắn cũng có thể mượn Cửu Thiên Hỏa nhòm ngó, phỏng đoán.
- Ngươi quá ngông cuồng!
Hồ Ngôn giận dữ, bị Bất Diệt A Phần Hỏa của hắn vây quanh, Lăng Hàn lại còn dám hờ hững với hắn, đây là miệt thị hắn cỡ nào?
Hắn giết tới, đấm ra một quyền, ngọn lửa ngập trời.
Lăng Hàn đồng dạng ra quyền, oành, hai nắm đấm đụng vào nhau, đốm lửa nổi lên bốn phía, dung nham tung toé.
Hồ Ngôn không ngừng rống to, một quyền tiếp một quyền, muốn trấn áp Lăng Hàn.
Lăng Hàn tùy ý đánh trả, Hồ Ngôn xác thực rất mạnh, nhưng nói muốn trấn áp hắn, là chuyện không thể nào.
Hồ Ngôn có thể cùng Vũ Hoàng đánh cho khó hoà giải, nhưng tuyệt đối không có khả năng là đối thủ của Lăng Hàn.
Lăng Hàn không có xuống nặng tay, là hắn có hứng thú với Bất Diệt A Phần Hỏa.
Hồ Ngôn nói kiêu ngạo như vậy, là bởi vì Bất Diệt A Phần Hỏa này, bởi vậy Lăng Hàn tự nhiên mừng rỡ ăn trộm.
Cửu Thiên Hỏa ở mức độ bản chất mạnh mẽ phá giải huyền bí của Bất Diệt A Phạm Hỏa, tốc độ này quá chậm, để Lăng Hàn cũng chỉ có thể không ngừng đấu đối diện với Hồ Ngôn, không nỡ lòng đánh bại đối thủ này.
Đương nhiên, Hồ Ngôn xác thực rất mạnh, hắn muốn đánh bại đối phương cũng phải phí chút tay chân.
Hồ Ngôn ra hết tuyệt chiêu, từng đạo từng đạo Tiên thuật từ trong tay của hắn vận chuyển ra, dựa vào Bất Diệt A Phần Hỏa, sức chiến đấu cường đại đến kinh người, cho dù Kế Ngọc Đường ở trước mặt hắn phỏng chừng cũng sống không quá trăm chiêu.
Đây chính là quái vật Ngự Hư Giáo bồi dưỡng được sao?
Lăng Hàn cảm khái, Ngự Hư Tiên Vương không hổ là đệ tử Thiên Tôn, một trong mấy Tiên Vương tầng chín mạnh mẽ nhất, ngay cả bồi dưỡng đệ tử cũng mạnh mẽ như vậy.
Nhưng Hồ Ngôn mạnh như thế, vậy Hồng Hoang thì sao?
Thứ này... Sẽ không phải là người của Phong Tình Điện chứ?
Rất có thể, ai cũng không có quy định đệ tử Thiên Tôn không thể chạy tới nơi này chơi. Dù sao nhắm mắt làm liều, coi như có một vị Thiên Tôn chỉ đạo cũng thành tựu có hạn, Võ Giả là phải một đường chiến đến mạnh nhất.
Hả?
Trong lòng hắn mơ màng, cũng không biết qua bao lâu, Cửu Thiên Hỏa đột nhiên phát ra một đạo ý niệm với hắn, chính là nó đã hoàn toàn được bí mật của Bất Diệt A Phần Hỏa.
Lăng Hàn buông tay nhìn, Cửu Thiên Hỏa hóa thành một phù văn cổ điển, nhưng so với trước đây, cái phù văn này có thêm một bút, tuy nhỏ đến đáng thương, nhưng mà chân thực tồn tại.
Đây giống như là một đóa hoa tươi đã mở ra một cánh hoa, hiện tại là rút ra cánh hoa thứ hai, mặc dù cách mở ra còn có khoảng cách rất dài, nhưng dù sao cũng là một bắt đầu.
Trong lòng Lăng Hàn bay lên hiểu ra, khi hoa nở chín cánh, thì Cửu Thiên Hỏa liền đạt đến cấp bậc Tiên Vương tầng chín, nhưng đây chính là cực hạn, bởi vì cực hạn của thiên địa là chín, không thể vượt qua, không thể đột phá.
Chỉ cần ngươi sống ở trong vùng trời này, phải tuân thủ thiên địa quy tắc.
Lăng Hàn hơi nhướng mày, vậy “con riêng” như Thiên Tôn là làm sao đến?
Người ở dưới quy tắc, sao đột phá quy tắc được?
Có thể đi dị vực hay không?
Cái ý niệm này vừa bay lên, Lăng Hàn cũng sợ hết hồn.
Trước tiên không nói làm sao thông qua điểm liên kết hai giới, coi như có thể, hắn tu quy tắc không dùng được ở dị vực, thực lực còn không bằng Trảm Trần, vậy không phải dê vào miệng cọp sao?
Rốt cuộc phải làm sao mới có thể nhảy ra bể nước thiên địa đây?
Lăng Hàn không khỏi khổ não, bay lên vẻ phiền lòng.
- Ha ha, hiện tại biết sợ sao?
Hồ Ngôn cười lạnh nói.
Hắn chỉ cho rằng Lăng Hàn cau mày là bởi vì sợ.
Ánh mắt của Lăng Hàn trừng lại, hắn đang phiền, ngươi là đến tìm đánh sao? Hắn nổi giận, lập tức triển khai phản kích mãnh liệt.
Oanh, Cửu Thiên Hỏa lan ra, nhất thời bài xích dung nham ra ngoài, cho Lăng Hàn không gian hoạt động.
Cái gì!
Hồ Ngôn trợn mắt, vẻ mặt khó mà tin nổi.
Đừng xem Ngũ Trảm có thể xưng là Đế giả, tương lai nhất định có thể trở thành Tiên Vương, nhưng đồng dạng là Tiên Vương, chiến lực cũng có sai biệt to lớn, tại sao?
Bởi vì mỗi một cảnh giới đã từng tu qua đều sẽ ảnh hưởng sức chiến đấu của Tiên Vương, tỷ như chín Phân Hồn, lại tỷ như ở thời điểm Tiên Phủ Cảnh, là lấy loại thủ đoạn nào luyện ra bí cảnh.
Tại sao Hồ Ngôn xem thường Kế Ngọc Đường, coi là cặn bã? Chính là bởi vì thủ đoạn Kế Ngọc Đường tu ra bí cảnh dưới cái nhìn của hắn chính là cặn bã, mà sức chiến đấu của hai người chênh lệch cũng cực kỳ rõ ràng.
Đế giả, nhất định phải ở mỗi cảnh giới tu đến hoàn mỹ, nếu không, Đế giả cũng sẽ trở thành Hoàng giả, Vương giả.
Nhất định có thể thành Tiên Vương thì đã làm sao, vậy cũng là cặn bã trong Tiên Vương, hoặc rất sớm đã bị người giết chết.
Lăng Hàn không để ý chút nào, chỉ là song quyền bạo oanh.
Một khi hắn có thể không nhìn Bất Diệt A Phần Hỏa, sức chiến đấu của Hồ Ngôn liền giảm một đoạn dài, lấy cái gì đến ngăn cản Lăng Hàn?
- Không thể!