Chương 2639: Đại Hắc Cẩu đối với Ngõa Lý (Hạ)
Đại Hắc Cẩu để Ngõa Lý phá hoại nhiều lần, lúc này mới thu hồi móng vuốt, đối với Ngõa Lý càng thêm hiếu kỳ, nếu như nó cũng có thể có được sức khôi phục như vậy, vậy sau này không phải ngay cả Thiên Tôn cũng không cần sợ sao.
- Ngươi tiêu hao 30% năng lượng của ta.
Ngõa Lý đàng hoàng trịnh trọng nói, nhìn chằm chằm Đại Hắc Cẩu mấy lần.
- Con chó xấu!
Phốc!
Lăng Hàn nhất thời phun ra ngoài, khó có thể tưởng tượng Ngõa Lý nín nửa ngày lại sẽ xuất ra một câu như thế.
- Đại huynh đệ, chiêu này của ngươi là làm sao luyện ra, không bằng dạy cho cẩu gia đi.
Đại Hắc Cẩu vỗ vỗ vai của Ngõa Lý, bộ dáng huynh đệ tốt, hết sức vô liêm sỉ.
Ngõa Lý hơi nhướng mày:
- Ta là do vật liệu Siêu Huyền làm thành siêu cấp chiến binh, thiên hướng phụ trợ cùng tính toán phân tích, ngươi là sinh vật thuần túy loại chó, cùng ta làm sao có khả năng là huynh đệ?
Sắc mặt của Đại Hắc Cẩu nhất thời thúi đen, lời của đối phương nghĩ như thế nào cũng đang mắng người a, nhưng Ngõa Lý nói rất đàng hoàng trịnh trọng, để nó rất khó phát tác.
Nhưng nó rất nhanh lại lộ ra vẻ kinh ngạc, quay đầu nói với Lăng Hàn:
- Cái thứ này đang nói chuyện ma quỷ gì, sao cẩu gia nghe không hiểu?
Lăng Hàn cười ha ha nói:
- Ngươi là cha mẹ sinh, hắn a, là làm ra. Vì lẽ đó, ngươi muốn học được năng lực như nó, đầu tiên phải tự sát, nói không chắc cũng có thể đem ngươi làm thành chiến binh.
Đại Hắc Cẩu vội vàng lắc đầu:
- Cẩu gia sống tiêu dao tự tại, nửa điểm cũng không muốn chết.
Lăng Hàn cười nói:
- Chó chết, ngươi muốn thành tựu Thiên Tôn không?
Ánh mắt của Đại Hắc Cẩu sáng lên:
- Làm sao, tiểu tử ngươi có phương pháp? Có phải là có chí tôn Tiên quả gì không, mau đem tới cho cẩu gia ăn, ăn một lần liền thành chí tôn?
Lăng Hàn tức giận trừng nó một chút:
- Sao ngươi không lên trời đi?
- Tiểu tử, ngươi đang mắng cẩu gia sao?
Đại Hắc Cẩu cũng trừng mắt.
Lăng Hàn giễu cợt một tiếng nói:
- Ngươi có muốn học hay không? Không học thì thôi, ta lại không phải là không có người dạy!
- Tiểu tử, ngươi thật giỏi?
Đại Hắc Cẩu nửa tin nửa ngờ, thành tựu Thiên Tôn thật quá khó khăn, mấy kỷ nguyên cũng khó tìm được một cái. Ví dụ, sau Vô Nhạc Thiên Tôn, mười mấy kỷ nguyên cũng chỉ ra Duyên Sinh Thiên Tôn mà thôi.
Một Thăng Nguyên Cảnh nho nhỏ, lại còn nói có phương pháp thành tựu Thiên Tôn, điều này để người ta, không không không không, để chó làm sao tin tưởng?
Lăng Hàn nâng cái giá rất cao, cười nói:
- Không tin thì thôi.
- Có thật!
Đại Hắc Cẩu vội vàng gật đầu.
- Đến nói một chút cho cẩu gia.
Lăng Hàn vỗ vỗ vai của Ngõa Lý nói:
- Vậy thì phải dựa vào ở trên người hắn.
- Hả?
Đại Hắc Cẩu rất bất ngờ, nhưng nghĩ tới Ngõa Lý rõ ràng không có cảnh giới cao, nhưng có thể thương tổn được lông chó của nó, thậm chí bị Tiên Vương nổ đến nát tan cũng có thể khôi phục như cũ, muốn nói không có chút thần kỳ thì làm sao có khả năng?
Nó cũng thật là một nhân vật, trong nháy mắt liền nhìn Ngõa Lý nói:
- Lão huynh đệ, hai chúng ta đến thân thiết một chút?
Ngõa Lý nhìn Đại Hắc Cẩu, tiếp tục quét hình.
- Ngươi luôn chiếu cẩu gia làm cái gì?
Đại Hắc Cẩu toét miệng nhe răng, nếu không phải tin tưởng trên người đối phương có bí mật thành tựu Thiên Tôn, nó khẳng định đã nhào tới cắn mấy cái.
- Đo lường xem có bệnh chó dại hay không.
Ngõa Lý đàng hoàng trịnh trọng nói.
- Ha ha ha ha!
Lăng Hàn cười to, Ngõa Lý này lại không phải sinh linh, làm sao có khả năng nhiễm bệnh, hiển nhiên đây là cách thức trả thù của Ngõa Lý.
- Gâu!
Đại Hắc Cẩu không nhịn được, nhào tới muốn cắn, nhưng bị Lăng Hàn cưỡng ép khuyên nhủ. Cũng may nó có chừng mực, muốn từ Ngõa Lý được biện pháp thành tựu Thiên Tôn, bởi vậy rất dễ dàng liền bị Lăng Hàn khuyên nhủ, bằng không một vị Tiên Vương tầng chín tức giận, Lăng Hàn làm sao có khả năng kéo được?
Ngõa Lý nói sự tình liên quan tới bản nguyên của thế giới một trận, lại lấy ra công thức, mô hình, để Đại Hắc Cẩu nghe như rơi vào trong sương mù, hoàn toàn không tìm được manh mối.
Đây là đương nhiên, cái này cùng nó tu võ đạo là hoàn toàn khác nhau, tương đương với khác mở ra một loại hệ thống tu luyện, chỉ là cái này nghiên cứu chính là thiên địa bản chất, sẽ không bị thiên địa coi là dị đoan.
Nhưng Đại Hắc Cẩu là tặc tinh, từ trên người của Lăng Hàn nó liền nhìn thấy chỗ tốt của loại mô hình, công thức này, bởi vậy nó liền nâng đầu chó, bắt đầu chăm chú suy nghĩ.
- Bản tọa muốn thành tựu Thiên Tôn, bắt đầu từ hôm nay bế quan, ai muốn quấy nhiễu bản tọa, bản tọa liền cắn, không, đánh chết hắn!
Đại Hắc Cẩu nói như vậy, liền đào cái động chôn mình, thật bế quan rồi.
Lăng Hàn cười khà khà, coi như Đại Hắc Cẩu đã là Tiên Vương tầng chín, lĩnh ngộ mô hình kia là việc nhỏ, nhưng then chốt là xưa nay chưa có tiếp xúc qua năng lượng hư tử... muốn thành công chuyển hóa mô hình thành “công pháp”, là khó như lên trời.
Con chó chết này sẽ đến cầu mình.
Đại Hắc Cẩu bế quan, Vũ Hoàng cũng bắt đầu bế quan, bọn họ đều nhìn thấy một con đường tu luyện mới.
Lăng Hàn chỉ điểm đám người Nghiêm Tiên Lộ một chút, những cái này chỉ là Đế giả, tiến hóa lũy thừa chỉ đạt đến chín, nhưng Lăng Hàn là siêu cấp Đế Tinh, tiến hóa lũy thừa cao tới mười một, đã hoàn toàn vượt qua bọn họ, có thể nói là không ở cùng một cấp bậc.
Sau đó, hắn bắt đầu nghĩ, bước kế tiếp phải làm gì.
Nói đến tài nguyên tu luyện, hắn rất phong phú, chỉ là tinh huyết Tổ Vương thì có một đống lớn, không nói để hắn đạt đến Thăng Nguyên viên mãn, chí ít đạt đến đại thành là không có vấn đề.
Hắn liền hỏi các nữ, muốn đi nơi nào dạo, dù sao cũng lâu không về Tiên Vực rồi.
- Đi thăm cha chồng mẹ chồng đi.
Cuối cùng, chúng nữ có cùng chung kết luận.
Lăng Hàn gật đầu, hắn cũng muốn gặp cha mẹ, còn có con trai của hắn, chỉ là Lăng Kiến Tuyết có vợ liền không muốn cha mẹ, không biết chạy đi nơi nào tiêu dao khoái hoạt.
Hài tử lớn rồi, đường do chính bọn hắn đi xông.
Lăng Hàn quyết định trước tiên đến xem cha mẹ, sau đó đi Thiên Thánh cung dạo, dù sao kia cũng là địa phương bồi dưỡng hắn, còn phải về Đông Tiên Vực một chuyến, nơi đó còn có cậu, biểu huynh cùng thân thích của hắn, còn có Tiểu Thạch, Tu La Ma Đế… đám người hoặc là không phải người “người” sớm nhất theo hắn.
Bọn họ xuất phát, trải qua sáu tháng lặn lội đường xa, đi tới nơi ẩn cư của vợ chồng Lăng Đông Hành.