Chương 2701: Duyên
Ồ, các ngươi còn muốn xa luân chiến sao?
Lăng Hàn cười ha ha, Tiên Ma Kiếm ở tay, hắn có gì sợ?
Đến đánh đi!
Vèo, tàn đao cũng từ dưới đất chui lên, tự mình thức tỉnh, thả ra chiến ý đáng sợ, lực lượng Tiên Vương sôi trào, công về phía Lăng Hàn.
Lăng Hàn vung kiếm mà động, hoàn toàn không sợ.
Cũng chiến khoảng nghìn chiêu, tàn đao lui ra, quay về đại địa, lại thay tàn thương.
Khóe miệng của Lăng Hàn không khỏi co giật, thật chơi xa luân chiến a!
Hắn hét dài một tiếng, chủ động giết ra:
- Không nên phiền toái như vậy, bốn người các ngươi cùng một chỗ đến đây đi!
Lăng Hàn chẳng muốn phiền phức, trực tiếp khiêu chiến bốn tàn binh.
Cái này đương nhiên không phải hắn quá ngông cuồng, mà là trong lòng chắc chắn, chỉ cần bốn tàn binh này không bạo phát một đòn mạnh nhất, hắn hoàn toàn có thể ngang hàng bọn chúng liên thủ.
Vù, vù, vù, ba món binh khí khác cũng dồn dập thức tỉnh, tàn kiếm, tàn đao, phế kích dâng lên khong trung, cùng tàn thương tạo thành một trận thế, triển khai thảo phạt về phía Lăng Hàn.
Bốn binh khí này liên thủ, uy lực tuyệt đối vượt qua bọn chúng đơn giản chồng chất, lại tưởng tượng lúc trước, bốn Tiên Khí còn ở trạng thái toàn thịnh, lại có vị Tiên Vương nào có thể ngang hàng?
Nơi này là làm sao hủy diệt? Lẽ nào là Thiên Tôn ra tay sao?
Theo lý, trên Tiên lộ là không thể xuất hiện Tiên Vương tầng chín, như vậy cái này chẳng lẽ là một bộ phận của Tiên Vực, sau đó mới thoát ly Tiên Vực, bị Tiên lộ chiếm đoạt? Hay là... Tiên lộ nguyên bản là ở trong Tiên Vực, cũng không phải như hiện tại?
Những ý niệm này chợt lóe qua ở trong đầu Lăng Hàn, hiện tại hắn cũng không có thời gian đi suy nghĩ nhiều, chỉ thét dài không dứt, đại chiến với bốn Tiên Binh.
Tính cả Tiên Ma Kiếm, nơi đây thậm chí có năm Tiên Binh, đây là cực kỳ kinh người.
Lăng Hàn toàn lực mà làm, hắn không có mượn dùng lực lượng của quyển trục vị diện, bởi vì hắn cảm thấy thực lực của mình đủ áp chế bốn Tiên Binh này.
Chiến Chiến Chiến!
Hắn đánh cho thoải mái tràn trề, phòng ngự của đối thủ vượt xa hắn, căn bản sẽ không bị hắn đả thương, để hắn có thể không kiêng dè chút nào mà ra tay, cái cảm giác này rất tốt.
Lăng Hàn chủ yếu lấy thể thuật tiến hành áp chế, các loại quy tắc giữ chức bổ sung, sức chiến đấu mạnh khiến người ta giận sôi.
Nhưng chỉ một ngàn chiêu sau, chỉ thấy bốn Tiên Binh đồng thời ngừng chiến, quang văn ảm đạm, đùng đùng đùng đùng, dồn dập rơi xuống đất, mà lần này bọn chúng lại không chen vào trong mặt đất, mà nằm thẳng ngay, như mất đi linh tính.
Vù, một luồng ý niệm đột nhiên tiến vào thức hải của Lăng Hàn, hóa thành một hình người.
Lăng Hàn nhất thời kinh ngạc không tên, cái này chính là Nữ Tiên Vương hắn nhìn thấy ở trong thời gian trường hà!
- Người hữu duyên, ngươi có thể nhìn thấy ta, nghe được lời ta nói, này nói rõ ngươi không chỉ thiên phú trác việt, hơn nữa còn đạt được Phệ Kim Thiết.
Nữ Tiên Vương mở miệng nói, đây chỉ là một tia ý thức của nàng, lan truyền đương nhiên cũng là thần niệm.
- Ngươi có khả năng thành tựu Thiên Tôn, bốn binh khí ngày xưa ta dùng qua này cũng có thể để cho Phệ Kim Thiết dung hợp, giúp nó nâng cao một bước.
- Tiền bối, xin hỏi tôn tính đại danh?
Lăng Hàn hỏi.
Nhưng Nữ Tiên Vương không có để ý đến hắn, tiếp tục nói:
- Tiên Vực mặt ngoài gió êm sóng lặng, kì thực nguy cơ tứ phía, có kẻ địch đáng sợ rình rập, nếu ngươi có thể thành tựu Thiên Tôn, hi vọng ngươi có thể vì đại nghĩa, giải quyết triệt để hoạ ngoại xâm của Tiên Vực.
- Mặt khác... Con trai của ta vừa xuất thế, ta liền bị người đánh giết, không thể nhìn hắn trưởng thành, thật là chuyện ăn năn. Nếu có duyên nhìn thấy con trai của ta, thay ta nói ta rất nhớ hắn.
- Con trai của ta tên Duyên Sinh, mà người giết ta... Phong hào Cửu Ngũ!
Nói xong, thân ảnh của Nữ Tiên Vương run lên liền biến mất, đây chỉ là một tia ý niệm của nàng ở lại trong Tiên Binh không tiêu tan, hiện tại lan truyền ý chí của nàng, đương nhiên không còn gặp lại nữa.
Lăng Hàn kinh ngạc đến nói không ra lời.
Nữ Tiên Vương này sẽ không phải là mẹ của Duyên Sinh Thiên Tôn chứ?
Cực kỳ có thể, đời sau của Tiên Vương làm sao cũng có thể cực kỳ trâu bò, đặc biệt là vị Nữ Tiên Vương này cường đại như thế, như vậy “Duyên Sinh” nổi danh hậu thế, thật giống như chỉ có một vị Duyên Sinh Thiên Tôn a?
Hơn nữa, nếu không như vậy, lúc trước Lăng Hàn suýt chút nữa vượt qua Vạn Cổ, thời điểm sắp câu thông vị Nữ Tiên Vương này, tại sao Thiên Địa sẽ cưỡng ép gián đoạn?
Bởi vì cái này dính đến một vị Thiên Tôn, tồn tại siêu thoát quy tắc, một khi để con đường trưởng thành của Duyên Sinh Thiên Tôn phát sinh biến hóa, vậy toàn bộ lịch sử cũng sẽ phát sinh biến hóa long trời lở đất, dưới thời gian thay đổi xung kích mãnh liệt như thế, thậm chí toàn bộ vị diện cũng sẽ đổ nát.
Vì lẽ đó, thiên địa nhất định phải ngăn cản.
Còn có, mẫu thân của Duyên Sinh Thiên Tôn là bị Cửu Ngũ Thiên Tôn giết?
Lẽ nào lão gia hỏa kia suy tính ra Duyên Sinh Thiên Tôn sẽ ảnh hưởng đến kế hoạch tương lai của hắn, cho nên muốn sớm giết chết Duyên Sinh Thiên Tôn, thậm chí ở thời điểm hắn vẫn chưa xuất thế, nhưng cho dù là Thiên Tôn cũng không cách nào hoàn toàn suy tính ra tương lai, vì lẽ đó, hắn là giết mẫu thân của Duyên Sinh Thiên Tôn, nhưng Duyên Sinh Thiên Tôn vẫn hiện thế.
Quả nhiên, trước có Vô Nhạc Thiên Tôn đánh lén cường giả dị vực, sau có Duyên Sinh Thiên Tôn hi sinh bản thân, ngăn trở dị vực tám kỷ nguyên, chứng minh Cửu Ngũ Thiên Tôn ra tay cũng không sai, chỉ là chậm một chút.
- Lão thất phu này!
Lăng Hàn hận đến cắn răng.
Cửu Ngũ Thiên Tôn làm ra chuyện thất đức cũng thật là không ít, mình từng bị hắn truy sát qua, hơn nữa còn là hai lần! Thù củ hận mới tính gộp lại, để Lăng Hàn không nhịn được nghiến răng.
- Kính xin tiền bối yên tâm, ngài cũng coi như là sư tổ của ta, mối thù của ngài cùng sư phụ, lại thêm chính ta, chúng ta cùng Cửu Ngũ lão thất phu là ba đời nợ máu, ta nhất định sẽ giết tặc này!
Lăng Hàn lẩm bẩm nói.
Cái này không chỉ là an ủi Nữ Tiên Vương, càng là một loại tự tin, hắn nhất định sẽ vượt qua Cửu Ngũ Thiên Tôn, giết chết lão thất phu này.
Hắn đưa tay chộp một cái, bốn Tiên Binh toàn bộ rơi vào trong tay hắn, ý chí Tiên Vương đã tan biến, bốn binh khí này hiện tại chỉ là Tiên Binh, không cách nào thức tỉnh, hơn nữa còn là không trọn vẹn.
Cái này không vội luyện hóa, Lăng Hàn lại đi về phía trước một bước, đi tới trước mặt Tiên Thụ.