Thần Đạo Đan Tôn

Chương 3008 - Vân Ngạo Không

Chương 3010: Vân Ngạo Không

Lăng Hàn chưa từ bỏ ý định, hắn tin tưởng, Tiên Ma kiếm có thể nói là phân thân của hắn, có được đặc tính gặp áp chế càng mạnh của hắn, làm sao có thể bị thiên kiếp bổ một phát liền ngoẻo?

Ba ngày sau, thần niệm của Lăng Hàn ở trong Tiên Ma kiếm chuyển mấy vạn lần, đột nhiên, hắn chạm đến một điểm.

Cái điểm này không có ý nghĩa, rất dễ dàng lóe lên liền trôi qua, nhưng Lăng Hàn lại phát hiện, cái điểm này có một tia sinh lực.

Hắn cẩn thận phỏng đoán, một lúc sau, khóe miệng của hắn lộ ra dáng tươi cười.

Sinh lực như vậy, đã vượt qua Tiên Kim!

Đừng nhìn chỉ có một tia, nhưng từ bản chất mà nói, là nghiền áp hết thảy.

Tiên Ma kiếm quả nhiên đã vượt qua Thiên Tôn Kiếp, chỉ là không có chủ nhân bảo vệ, độ kiếp vô cùng gian nan, lấy thân kiếm cơ hồ toàn diệt làm đại giá mới chống đỡ qua. Bởi vậy, sau khi vượt qua thiên kiếp, nó không có quang mang vạn trượng, ngược lại như độ kiếp thất bại, trực tiếp từ trên bầu trời rơi xuống, để cho tất cả mọi người nghĩ nó đã thất bại.

Nhưng coi như thành công, cái giá cũng quá lớn, cơ hồ tất cả thân kiếm đều hủy diệt, hóa thành sắt vụn.

- Không có việc gì, hạch tâm còn, liền có thể khôi phục!

Lăng Hàn thầm nói, giống như Võ Giả, chỉ cần vượt qua thiên kiếp, như vậy vô luận bị thương cỡ nào cũng có khả năng dưỡng tốt, đến lúc đó thực lực lên nhanh, hơn xa trước kia.

Chỉ cần Tiên Ma kiếm khôi phục lại, cái kia chính là Chí Tôn Bảo khí chính thức, rảo bước tiến lên cấp độ mạnh nhất.

Lăng Hàn không có nói cho Đại Hắc Cẩu, tính toán đợi Tiên Ma kiếm khôi phục, lại cho thằng này kinh hỉ.

Hắn bắt đầu luyện đan, nếu thu thù lao của Vương gia, làm sao cũng phải đúng hạn giao hàng, hơn nữa, lúc trước Vương gia vì hắn, không tiếc trở mặt với Hà gia, phần nhân tình này Lăng Hàn phải nhận.

Bận việc mấy tháng, Lăng Hàn liền hoàn thành nhiệm vụ, đợi Vương Dương Danh tới, Lăng Hàn liền hỏi thăm hắn tình huống gần nhất của võ viện.

Ngoại trừ Hà Vũ Phong đi Ngoại Vực chiến trường, Thiên Sinh cũng đi rồi.

Thiên Sinh vẫn chỉ là tầng bảy, nhưng vì cái gì hắn có thể đi Ngoại Vực chiến trường? Tự nhiên là khí lực của hắn quá kinh người, Tiên Kim cấp a, lực phòng ngự trực tiếp truy chuẩn Thiên Tôn, bởi vậy, chỉ cần hắn cẩn thận một chút, vẫn có thể ở Ngoại Vực chiến trường đánh xì dầu.

Lăng Hàn do dự, có nên đi Ngoại Vực chiến trường hay không?

Hắn còn không có làm ra quyết định, nhưng tin tức hắn trở lại đã lưu truyền ở trong võ viện, cũng làm cho người có ý chí tìm tới hắn.

Không qua mấy ngày, liền gặp một người ở trước động phủ của hắn, giống như gấp chết, dùng sức gõ lấy đại môn.

Cũng quá không có tố chất đi.

Lăng Hàn mở cửa, chỉ thấy cửa ra vào đứng một người trẻ tuổi khoảng hai mươi, trên người có bốn đạo dị sắc quấn quanh, khí huyết rất tràn đầy, khí khái hào hùng. Vóc người ngược lại rất anh tuấn, mà ngạo khí trên mặt cũng rất nặng, một bộ bễ nghễ thiên hạ, giống như tất cả mọi người nên quỳ ở trước mặt hắn.

- Ngươi chính là Lăng Hàn?

Người trẻ tuổi này tùy tiện hỏi.

Ba!

Lăng Hàn một cái tát rút tới, người tuổi trẻ kia làm sao có thể né, lập tức bị một tát rút trở mình trên mặt đất, trực tiếp hôn mê.

- Không có lễ phép!

Lăng Hàn lắc đầu, đừng nhìn hắn là lấy lớn hiếp nhỏ, hay xuất thủ trước, nhưng chỉ là Tiên Vương tầng bốn lại dám như vậy với Tiên Vương tầng tám, cái này vốn chính là một loại khiêu khích, bị đánh cũng đáng đời, Lăng Hàn không lo lắng mình phá hủy quy tắc của võ viện.

Hơn nữa, hắn êm đẹp ở trong nhà, không có chọc ai gây ai, không phải đối phương tự tìm sao?

Hắn đóng cửa, trở về tiếp tục ân cần săn sóc Tiên Ma kiếm.

Kiếm này cùng hắn nhất mạch tương thừa, ý chí võ đạo của hắn có thể xúc tiến Tiên Ma kiếm khôi phục, hơn nữa cũng chỉ có hắn mới có thể làm được.

Người tuổi trẻ kia cứ như vậy nằm ở trước cửa ra vào, có người đi ngang qua, thấy thế không khỏi vui vẻ.

- Đây không phải Vân gia Ngạo Không sao?

- Đế Tinh tầng bốn, được Vân gia ký thác hi vọng rất lớn.

- Như thế nào sẽ nằm ở chỗ này?

- Đây không phải động phủ của sát tinh Lăng Hàn sao?

- Ahhh, Vân Ngạo Không nhất định chọc Lăng Hàn, mới bị Lăng Hàn đánh ngất xỉu.

- Bất quá Vân Ngạo Không giống như không có cừu hận gì với Lăng Hàn a?

- Không hiểu nổi.

Tin tức này truyền ra, cũng làm cho rất nhiều người muốn tìm Lăng Hàn bỏ đi ý niệm, Lăng Hàn này bá đạo như thế, ngay cả Vân gia thiếu gia cũng không có tư cách vào cửa sao?

Tuy Vân Ngạo Không chỉ là Tiên Vương tầng bốn, nhưng Vân gia lão tổ tông lại là Tam Bộ Thiên Tôn!

Chẳng lẽ, Lăng Hàn thực sự có quan hệ với Lâm gia, nếu không làm sao bá khí như thế?

Vân Ngạo Không hôn mê ba ngày mới tỉnh lại, hắn vội vàng bò lên, trên mặt có chút mờ mịt, nhưng lập tức liền thẹn quá hoá giận.

Hắn rõ ràng bị đánh ngất xỉu ở đây!

Tuy không biết đã qua bao lâu, nhưng thời gian tuyệt đối sẽ không ngắn, nhất định sẽ bị người thấy được hình ảnh mình chật vật.

Đáng giận a!

Bành bành bành, hắn lại bắt đầu gõ cửa.

Một lát sau, mới thấy cửa mở, lộ ra biểu lộ không kiên nhẫn của Lăng Hàn.

- Lăng Hàn, ngươi quá kiêu ngạo rồi, ta là Vân gia…

Bành!

Lăng Hàn tay nâng chưởng rơi, lại một cái tát đánh Vân Ngạo Không hôn mê bất tỉnh, hắn mới chẳng muốn quản Vân gia, Mã gia gì, hiện tại tất cả trọng tâm của hắn đều ở khôi phục Tiên Ma kiếm.

Một màn này vừa vặn bị người chứng kiến, lập tức lại truyền khắp võ viện.

Vân gia thiếu gia, liên tục hai lần, bị đánh ngất xỉu ở trước cửa động phủ của Lăng Hàn.

Tất cả mọi người nghe được tin tức này, vốn là cười ha ha, sau đó chỉ lắc đầu, Lăng Hàn quả nhiên không hổ là người dám khiêu chiến chuẩn Thiên Tôn, ngay cả Vân gia cũng không để vào mắt.

Cũng thế, Hà gia có lão tổ Tứ Bộ Thiên Tôn a, cũng không thấy Lăng Hàn kinh sợ.

Ba ngày sau, Vân Ngạo Không lần nữa ung dung tỉnh lại.

Khuôn mặt hắn trướng đến đỏ bừng, càng biến thành màu đen.

Làm truyền nhân kiệt xuất nhất thế hệ này của Vân gia, hắn từ nhỏ đến lớn tự nhiên là được vô số người che chở, hơn nữa ai không cho một vị Tam Bộ Thiên Tôn mặt mũi, nên hắn một mực chưa bao giờ gặp bất luận ngăn trở gì.

Mà ở chỗ này, hắn một câu còn chưa nói hết liền bị người đánh ngất xỉu, cứ như vậy nằm ở cửa ra vào, dầm mưa dãi nắng.

Hắn thực sự muốn điên rồi!

Nhưng nghĩ đến nhiệm vụ của mình, Vân Ngạo Không liền cưỡng ép đè xuống lửa giận, cũng không thể cứ như vậy xám xịt trở về a?

Bình Luận (0)
Comment