Thần Đạo Đan Tôn

Chương 3025 - Gia Gia Ngươi Chính Là

Chương 3027: Gia gia ngươi chính là

Bất quá, Đại Hắc Cẩu tạm thời còn không muốn lộ ra thân phận, bởi vậy một tay nhấn xuống chỉ đánh Tư Đồ Thái Tôn đầu cắm vào mặt đất, tiến đến nửa người.

Dù như thế, bốn phía vẫn vang lên một mảnh hít khí lạnh.

Đây chính là một vị Thiên Hoa cảnh a, một tay liền bị tát tai, chẳng lẽ ngươi là Tiên Vương sao?

Tất cả mọi người nhìn Đại Hắc Cẩu, tràn đầy kính ngưỡng.

Đừng nhìn sau khi Lăng Hàn đến võ viện, nhìn đều là Tiên Vương, sắp để hắn thấy nôn. Trên thực tế, dù là ở Viêm Sương Vị Diện, số lượng Tiên Vương y nguyên rất thưa thớt, chỉ là địa phương Lăng Hàn ở vừa lúc đều là Tiên Vương, cho nên cảm giác số lượng Tiên Vương đặc biệt nhiều mà thôi.

Đối với tuyệt đại bộ phận người mà nói, Trảm Trần cũng đã là cao không thể chạm, Tiên Phủ có thể xưng cường giả tuyệt thế, mà Thăng Nguyên càng là chúa tể một phương, có thể khai tông, lập phái.

Như vậy Tiên Vương lại có bao nhiêu ngưu bức a?

Những cái này đều chỉ là tiểu nhân vật Trảm Trần, Phân Hồn, tận mắt nhìn đến một Tiên Vương tự nhiên là vô cùng kích động, đều nhanh muốn khóc.

- Vị đại nhân này, ngươi gặp rắc rối rồi!

Bên đường một người chen lấn đi lên nói.

- Mấy ngày trước, ta tận mắt thấy một vị thiếu gia của Vân gia bồi tiếp người này, bởi vậy, thân phận của người này tất không đơn giản, đại nhân vẫn là tranh thủ thời gian rời đi thôi.

Nghe nói như thế, đám người bốn phía hít vào khí lạnh, lộ ra vẻ vô cùng kính sợ.

Bọn hắn không biết Tư Đồ Thái Tôn, nhưng bọn hắn biết Vân gia đại biểu cho cái gì.

Người ta ngay ở trên đỉnh đầu a, ai tới địa bàn của người ta, sẽ còn không biết Vân gia lợi hại?

Có thể cùng Vân gia dính líu quan hệ, ghê gớm!

Không nói quan hệ phía sau Tư Đồ Thái Tôn, chỉ cần Vân gia chịu vì hắn ra mặt, Tiên Vương nào có thể kháng được lửa giận?

Không nói những cái khác, Lăng Hàn đủ yêu nghiệt đi, còn không phải vẫn lạc sao.

Đại Hắc Cẩu không khỏi vui vẻ, hiện tại nó đương nhiên không sợ Vân gia, cười nói:

- Vân gia lại như thế nào, chỉ cần dám đến, cẩu… bản tọa một tay liền diệt bọn hắn.

Tất cả mọi người khóe miệng co giật, trước đó Tư Đồ Thái Tôn da trâu thổi phá thiên, hiện tại Đại Hắc Cẩu lại càng có thể nói, đáng tiếc là, bọn hắn cái nào cũng không dám phản bác.

- Thế nào, các ngươi không tin?

Đại Hắc Cẩu ngao ngao gọi.

- Hôm nay bản tọa an vị ở chỗ này, chờ người Vân gia tới.

Nó quả nhiên ngồi xuống ở một bên, nhưng quen thuộc thành tự nhiên, một chân luôn luôn nhịn không được vểnh lên, muốn bắt cổ của mình, kìm nén đến nó cực kỳ vất vả.

Tất cả mọi người không còn dám khuyên, đây chính là một tôn Tiên Vương, ai dám lắm miệng ở trước mặt hắn?

Chỉ một lúc sau, quả nhiên, người Vân gia đến.

Vân gia ở trên đám mây, người đến này tự nhiên cũng là từ trên bầu trời rơi xuống, hết thảy hai người, đều là nam tử trẻ tuổi vô cùng anh tuấn.

Bọn hắn nhìn thấy Tư Đồ Thái Tôn cắm trên đất, đều lộ ra vẻ giận dữ.

- Thái Long huynh, lệnh đệ ở địa bàn của Vân gia ta xảy ra chuyện, ta nhất định sẽ cho ngươi một câu trả lời thỏa đáng.

Một người trẻ tuổi nói.

Một người khác gật gật đầu:

- Ta tự nhiên tin tưởng Ngạo Không huynh.

Người trẻ tuổi kia rõ ràng là Vân Ngạo Không!

Không chỉ là Võ Giả bình thường đến chiêm ngưỡng “di tích” Lăng Hàn chiến đấu, đối với cái này cảm thấy hứng thú còn có không ít đệ tử võ viện, bọn hắn đều thấy tận mắt Lăng Hàn yêu nghiệt, đối với bí mật Lăng Hàn cường đại cảm thấy hết sức hứng thú. Thời điểm Lăng Hàn còn “sống”, bọn hắn đương nhiên không dám thế nào, nhưng bây giờ Lăng Hàn chết rồi, bọn hắn liền động tâm tư.

Có lẽ có thể tìm được nơi chôn xương của Lăng Hàn, được đối phương truyền thừa.

Bởi vậy, Vân Ngạo Không trở lại.

Người khác gọi Tư Đồ Thái Long, cũng là đệ tử võ viện, một thân phận khác là truyền nhân của Tư Đồ gia. Tư Đồ gia là hào môn cấp Thiên Tôn, trong gia tộc có một vị lão tổ Tứ Bộ Thiên Tôn, nội tình còn cường đại hơn Vân gia.

- Người ra tay là bộ dáng gì?

Vân Ngạo Không nhìn đám người hỏi.

Đám người hai mặt nhìn nhau, ai cũng dâng lên một cảm giác cổ quái, ngay trước mặt hung thủ hỏi hung thủ là cái bộ dáng gì, nghĩ như thế nào cũng cực kỳ cổ quái a.

Trong bọn họ có người duỗi ngón tay, chỉ về phía Đại Hắc Cẩu.

- Cùng hắn không sai biệt lắm sao?

Vân Ngạo Không cũng không nghĩ tới Đại Hắc Cẩu là hung thủ, còn tưởng rằng đám người là lấy Đại Hắc Cẩu so sánh.

- Gia gia ngươi làm đó!

Đại Hắc Cẩu ngạo nghễ nói, nó lấn yếu sợ mạnh, tự nhiên không có để Vân Ngạo Không vào mắt.

Vân Ngạo Không đầu tiên là sững sờ, sau đó giận tím mặt.

Quá phách lối a, đánh người xong không chạy, còn ở nơi này chờ?

Ngươi đây là xem thường Vân gia cỡ nào a?

Ngươi cho rằng mình là Lăng Hàn sao?

Hắn cảm thấy phẫn nộ, bị Lăng Hàn nháo trò như thế, hiện tại là Tiên Vương liền dám chạy tới Vân gia khoa trương sao?

Vân Ngạo Không nhìn Đại Hắc Cẩu, đột nhiên hiện lên một loại kiêng kị.

Hắn thấy, đại hán trước mặt này không hề có khí tức cường đại lưu chuyển, chỉ là hèn mọn đến làm cho da đầu người run lên, có khả năng đánh bại Tư Đồ Thái Tôn làm sao cũng phải là Tiên Vương a?

Đồng dạng là Tiên Vương, hắn làm sao nhìn không thấu sâu cạn, chẳng lẽ tu vi của đối phương còn cao hơn mình?

- Các hạ xưng hô như thế nào?

Hắn quyết định trước thăm dò hư thực của Đại Hắc Cẩu một chút.

- Bản tọa Hắc Vương!

Đại Hắc Cẩu ngạo nghễ nói.

- Hắc Vương?

Vân Ngạo Không thì thào, trong đầu càng triển khai tra tìm điên cuồng, có phải ở nơi nào nghe được, thấy qua cái tên này hay không, nhưng một vòng lại một vòng, xác thực có người gọi Hắc Vương, nhưng cái nào cũng không trùng hợp đại hán hèn mọn trước mắt.

- Thấy bản tọa, còn không quỳ xuống dập đầu?

Đại Hắc Cẩu lẫm lẫm liệt liệt nói.

Trong lòng Vân Ngạo Không có e dè, nhưng thân ở địa bàn nhà mình, tự nhiên làm sao cũng không có khả năng e ngại đối thủ.

Coi từng cái đều là Lăng Hàn sao?

- Các hạ, ngươi quá phách lối rồi!

Vân Ngạo Không sâm nhiên nói, người này thật đúng là không biết mùi vị, không biết Vân gia là thế lực nào sao?

- Chờ bản tọa chuyển sạch sẽ bảo khố nhà các ngươi, ngươi mới có thể biết bản tọa phách lối đến cỡ nào!

Đại Hắc Cẩu ngao ngao gọi, trong hai mắt ngoại trừ hèn mọn, còn có tham tài mãnh liệt.

Vân Ngạo Không giận dữ, đại hán này còn dám đánh bảo khố của Vân gia hắn?

Tư Đồ Thái Long không khỏi bật cười nói:

- Ngạo Không huynh, xem ra quý gia phải mở sát giới một chút, nếu không ai cũng

nghĩ Vân gia dễ khi dễ.

Bình Luận (0)
Comment