Thần Đạo Đan Tôn

Chương 3124 - Hắc Bộc Sơn (1)

Chương 3126: Hắc Bộc sơn (1)

Đại Hắc Cẩu, Hắc Lư, đều là gia hỏa hắc đến thực chất, thế mà còn dám nói mình không thích chiếm tiện nghi của người, thật sự là da mặt dày hơn tường thành.

Hắc Lư cũng không sợ để người ta biết nó có mang ba Thiên Tôn ký hiệu, đây chính là Chu Hằng cho nó, ai dám đoạt?

Lục Bộ Thiên Tôn thậm chí có thể đối kháng áp lực của hai vị diện chồng lên, hắn hoàn toàn có thể từ tầng thứ nhất giết tới tầng thứ bảy, chiến lực không có một chút suy yếu, ai dám gây dạng Chí Tôn này?

Cho nên, Hắc Lư rõ ràng chỉ là Nhất Bộ Thiên Tôn, lại ngưu bức hơn rất nhiều Tứ Bộ, Ngũ Bộ Thiên Tôn, bởi vì ai cũng biết nó cùng Chu Hằng quan hệ tốt, giống như thân huynh đệ.

Nguyên Ứng Long cũng mang tới một đống tiểu đệ của mình, thời điểm nhìn thấy Lăng Hàn, bọn hắn ai cũng ngượng ngùng, nhao nhao nhận lỗi, hiển nhiên là đã sớm đạt được Nguyên Ứng Long thụ ý.

- Đi thôi, rất nhiều người để mắt tới chỗ kia, chúng ta phải nắm chắc thời gian.

Nguyên Ứng Long nói.

Một khi Thiên Tôn ký hiệu bị người lấy được, vậy cũng chỉ có thể truyền lại mà không thể truyền thụ, cho nên nhất định phải thừa dịp thời điểm ký hiệu sơ hiện quan sát, học tập.

Bọn hắn xuất phát, bay về phía khu vực hai giới va chạm.

Sau khi cùng Cuồng Loạn khai chiến, trận tuyến của bọn hắn vẫn lùi bước, mặc dù Viêm Sương vị diện rất lớn, nhưng sẽ có một ngày bọn hắn lui không thể lui.

Nghĩ tới đây, tất cả mọi người tâm tình nặng nề, đồng thời cũng dâng lên khát vọng mãnh liệt, thu hoạch được lực lượng ngập trời, nghịch chuyển cục diện.

Càng đi xa, hoàn cảnh nơi này càng âm u, kỳ quái, hoàn toàn khác với Viêm Sương vị diện.

Bởi vì khu vực này bị Cuồng Loạn đồng hóa, thôn phệ, quy tắc, lực lượng của Viêm Sương vị diện sẽ không còn áp dụng, thật giống như bước vào một vị diện khác.

Tất cả mọi người cảm thấy khó chịu, không thể điều động lực lượng vị diện, hơn nữa cũng không cách nào được bổ sung, đây là một chuyện cực kỳ nguy hiểm.

Còn tốt, nơi này dù sao không có bị Cuồng Loạn hoàn toàn đồng hóa, vẫn có thể có bộ phận lực lượng của Viêm Sương vị diện, này lại ảnh hưởng chiến lực cùng tốc độ khôi phục, nhưng dù sao cũng tốt hơn không có cái gì.

Sau ba tháng, bọn hắn rốt cục đi tới địa phương.

Cái bí cảnh này, được xưng là Hắc Bộc sơn.

Lăng Hàn ngẩng đầu nhìn, một ngọn núi lớn đứng vững ở trước mặt, cao không biết bao nhiêu, dù ấy thị lực của hắn cũng không cách nào nhìn đến cuối, phảng phất như vô bờ bến. Mà một thác nước màu đen thì từ sườn núi rơi xuống, chấn động ra thanh âm kinh thiên động địa.

Cái thác nước này cực kỳ kinh người, có Tinh Thần đại lục ở trong đó lao nhanh, Lăng Hàn thậm chí thấy được trên lục địa có chút lớn còn có sinh linh, toàn bộ đại lục được lực lượng Nhất Bộ bảo hộ, nên không có vỡ vụn.

Thác nước này đến cùng dài bao nhiêu, một khối đại lục từ phía trên chảy chảy xuống, thế mà có thể thai nghén ra sinh linh!

- Đây chính là Hắc Bộc sơn, năm đó chiến một trận, Thiên Tôn chi lực vô cùng đáng sợ, hoàn toàn cải biến hình dạng mặt đất, thậm chí có khả năng phá vỡ hư không, câu thông đến vị diện khác, mới có những đại lục này rơi xuống.

Nguyên Ứng Long giải thích, hắn hiển nhiên đối với nơi này làm qua rất nhiều công khóa, biết rất nhiều chi tiết.

Tất cả mọi người gật đầu, nhìn xem toà núi cao này, ai cũng tâm ngửa.

- Cửa vào ở đâu?

Lăng Hàn hỏi.

- Nghịch thác nước mà đi, cửa vào ở cuối cùng.

Nguyên Ứng Long nói.

Bọn hắn vừa muốn động thân, hưu, chỉ thấy mấy đạo nhân ảnh bay qua, cũng ngừng lại, cách bọn hắn không xa.

Ánh mắt Nguyên Ứng Long đảo qua, con ngươi không khỏi có chút xiết chặt, bật thốt lên:

- Liễu Thập Sương!

- Ai?

Lăng Hàn thuận miệng hỏi.

- Cha, ngươi không thể chỉ luôn tu luyện, sự tình gì cũng không để ý a.

Lăng Kiến Tuyết lắc đầu.

- Liễu Thập Sương là cao thủ Top 300 trên hiện bản.

Chiến tích bảng cũng không phải chiến lực bảng, thực lực bảng, nhưng từ một loại trình độ nào đó chính là thực lực bảng, ngươi không đủ thực lực, làm sao có khả năng giết được nhiều địch nhân, vì mình thêm điểm?

Khả năng xếp hạng ở mười mấy, hơn hai mươi, thực lực không có chênh lệch nhiều ít, thậm chí người thực lực mạnh sẽ còn ở dưới, cái này cũng muốn nhìn vận khí, nhưng chênh lệch quá nhiều, vậy thì không phải vấn đề vận khí, mà là thực lực chân chính có khoảng cách.

Liễu Thập Sương này có thể xếp ở Top 300, thực lực khẳng định nghiền ép Nguyên Ứng Long.

Đương nhiên, nơi này có mười mấy vạn Thiên Tôn, có thể lên bảng liền đã chứng minh bản thân bất phàm.

Liễu Thập Sương lại căn bản không nhìn đám người Lăng Hàn một chút, hắn chỉ nhìn chằm chằm thác nước màu đen, nhưng người bên cạnh hắn lại cực kỳ ngạo mạn, ánh mắt quét tới quét lui đám người Lăng Hàn, nhất là trên người Nữ Hoàng dừng lại thời gian dài nhất.

Nữ Hoàng vốn đẹp đến mức kinh thiên động địa, sau khi tiến lên Thiên Tôn càng thêm ung dung cao quý, giống như trời sinh liền mang theo ánh sáng óng ánh, vô cùng hấp dẫn người.

Lăng Hàn không vui, nhìn hằm hằm mấy người kia.

- Lăng huynh, không nên vọng động!

Nguyên Ứng Long vội vàng nói, mấy tiểu đệ đương nhiên sẽ không đặt ở trong mắt hắn, nhưng Liễu Thập Sương quá đáng sợ, xếp hạng Top 300, thu thập hắn khả năng chỉ cần trăm chiêu.

Lăng Hàn há sẽ để ý đến hắn, coi như mấy người này chỉ là ý dâm vợ của hắn cũng không được.

Phi lễ không ai xem, đạo lý này cũng không hiểu sao?

Hắn chắn ở trước mặt Nữ Hoàng, ngăn cách ánh mắt của những người kia, lấy thực lực Thiên Tôn cấp của hắn, những người kia tự nhiên không có khả năng để ánh mắt xuyên thấu thân thể hắn, lại chằm chằm lên người Nữ Hoàng.

- Tiểu tử, tránh ra một chút.

Có người nhìn Lăng Hàn quát.

- Hắc hắc, đây là vợ của ngươi? Rất xinh đẹp, chỉ có một người nhìn quá ích kỷ, đồ tốt nên lấy ra chia sẻ.

Lại có người nói, lời này liền tràn đầy nghĩa khác, cũng mang theo nhục nhã mãnh liệt.

Lăng Hàn vốn chỉ không vui, nhưng bây giờ lại là nổi giận.

Hai người kia không phải Thiên Tôn, mà chỉ là Tiên Vương tầng chín, lại dám công nhiên trêu chọc Thiên Tôn, to gan lớn mật như thế dĩ nhiên không phải bản thân bọn hắn mạnh cỡ nào, mà là người đứng bên cạnh bọn họ.

Liễu Thập Sương!

Bọn hắn phách lối khẳng định không phải một ngày hai ngày liền dưỡng thành, nhưng không biết thu liễm chút nào, khẳng định không thể thiếu Liễu Thập Sương dung túng.

Trước đó ở trong thành luỹ còn tốt, mọi người mục tiêu nhất trí, vì chống cự đại quân Cuồng Loạn, nhưng khi nguy hiểm giải trừ, lòng người liền lập tức tan rã.

Bình Luận (0)
Comment