Hiện tại còn muốn tập trung ở cùng với nhau, chỉ là ngại bị chết không đủ nhanh.
Nhưng cho dù là như vậy, dưới cái vung mũi này, vẫn khiến cho bảy tên chiến sĩ bị ném bay lên. Còn không có chờ tới khi rơi xuống đất, bọn họ đã không còn hít thở.
Đáng giận!
Lăng Hàn gầm thét giận dữ. Hắn vung thanh kiếm gãy, không ngừng đánh ra kiếm khí.
Phụt phụt phụt phụt. Hình thể con voi lớn cực lớn là một ưu thế, nhưng đồng thời cũng thành một tấm bia ngắm cực lớn. Gần như công kích gì cũng không có cách nào né tránh được.
Phụt phụt phụt phụt.
Kiếm khí không ngừng chém trúng thân thể của con voi lớn, khiến cho nó đau đến mức rống to hơn. Nhưng lần này nó lại không có khống chế được, mà hai mắt trở nên đỏ hơn, hung tàn, chăm chú nhìn Lăng Hàn.
Bên kia, Liên Tuyết Dung đã xông qua, đang một lần nữa tập trung đội ngũ.
Lăng Hàn có chút yên tâm. Hắn hét lớn một tiếng, nói: Ta đi giết con voi lớn này!
Vèo.
Thân hình hắn vọt lên, nhảy một cái đã đi dọc đến trên chân của con voi lớn. Lông chân của con voi lớn liền giống như từng thanh trường mâu, vừa thô vừa cứng lại vừa dài. Lăng Hàn xem chúng trở thành bậc thang, liên tục giẫm lên, nhanh chóng đi về phía đỉnh dầu của con voi lớn.
Mặc dù voi lớn là bia ngắm rõ ràng đến không thể rõ ràng hơn. Nhưng muốn giết chết nó, vậy phải chem kiếm khí vào từ những chỗ như mắt, lỗ tai mới được. Đứng ở phía dưới, vậy rất khó chém trúng.
Hơn nữa, con voi lớn cũng không ngốc. Thân thể khổng lồ quả thực không tiện né tránh, nhưng đầu chỉ cần lệch một chút là được.
Cho nên, Lăng Hàn phải đi tới.
Vèo vèo vèo.
Vài cái mà thôi, Lăng Hàn đã xuất hiện ở trên một cái ngà của con voi lớn. Hắn đang muốn một kiếm chém về phía mắt của nó. Chợt hắn cảm thấy tinh thần hoảng hốt, hình như có thứ gì muốn chiếm lấy hắn.
Chiếc vòng màu tím hơi phát sáng, tinh thần lực của Lăng Hàn cũng đang phản kích.
Ầm.
Ý chí tà ác này bị đuổi ra khỏi thức hải.
Lăng Hàn nhất thời kinh sợ. Hắn ngẩng đầu nhìn lên. Chỉ thấy trên đỉnh đầu con voi lớn còn có một con yêu thú đang ngồi. Nó giống như con hổ không có lông. Chỉ là toàn thân mọc đầy gai nhọn dài cả thước.
Đây là yêu thú giống như Thiên Liên Sơn, là loại am hiểu khống chế tinh thần.
Hóa ra là nó khống chế con voi lớn!
Chỉ có điều, con yêu thú này so sánh với Thiên Liên Sơn, hình thể phải lớn hơn một chút. Hơn nữa, lực khống chế tinh thần còn muốn mạnh hơn.
Trước đó con yêu thú kia vừa đột phá Hoán Huyết Cảnh. Một con như vậy chí ít cũng phải là cấp bậc nhị biến, tam biến.
Thảo nào sẽ có thú triều xuất hiện. Bởi vì đây là do yêu thú hệ khống chế tinh thần phát động. Nó hoặc là bọn chúng có thể khống chế yêu thú cường đại, lại dùng những yêu thú cường đại đi huy động càng nhiều tiểu yêu thú. Vì vậy, thú triều lại thành hình.
Chỉ có điều, rốt cuộc có bao nhiêu con yêu thú như vậy?
Lăng Hàn lập tức sử dụng trường kiếm chém về phía con yêu thú hệ tinh thần kia. Một kiếm chém ra.
Vút.
Kiếm khí như cầu vồng.
Con yêu thú kia vội vàng né tránh. Nó am hiểu khống chế tinh thần, vật lộn không phải là sở trưởng của nó. Hơn nữa thân thể nó cũng yếu ớt hơn so với yêu thú bình thường.
Không có cách nào, có được tất có mất.
Nó không lại có ý đồ khống chế Lăng Hàn nữa, mà đánh ra một trùng kích tinh thần, phải chôn vùi thần thức của Lăng Hàn.
Trùng kích tinh thần cũng không có khoảng cách gì đáng nói. Niệm, công kích đã đến, giống như từng đạo ánh sáng, ngoan độc đâm về phía Lăng Hàn.
Chiếc vòng cổ màu tím tự mình phát sáng, hình thành tấm lá chắn đầu tiên, chống đỡ một bộ phận uy năng công kích tinh thần. Nhưng số còn lại vẫn lao về phía Lăng Hàn, sắc bén vô cùng.
Oong.
Lăng Hàn chỉ cảm thấy trong đầu tê rần, thiếu chút nữa thì đứng không vững, từ trên đầu con voi lớn ngã xuống.
Hắn vội vàng sử dụng một Thiên Cân Trụy, ổn định lại thân hình.
Nhưng vào lúc này, con yêu thú kia đã xông qua, một trảo vồ về phía cổ hắn.
Năng lực vật lộn của nó quả thực không dùng tốt bằng tinh thần lực, nhưng dù gì cũng là Hoán Huyết Cảnh. Bị nó cào lên một cái như vậy, khẳng định cổ họng của Lăng Hàn phải bị phá nát.
Lăng Hàn khẽ quát một tiếng, miễn cưỡng chắn thanh kiếm gãy ở trước người.
Con yêu thú kia hình như cảm giác được sự khủng khiếp của cái thanh kiếm gãy này, thân hình vội vàng hơi nghiêng đi, tranh được chính diện. Nhưng một đạo kình khí kéo tới, vẫn đánh vào ngực của Lăng Hàn. Xuy, quần áo lập tức rách ra, lưu lại ở trên ngực của Lăng Hàn năm vết thương, giống như là sử dụng móng vuốt cào ra.
Hai bên đều đứng vững. Trên mặt con yêu thú kia lộ ra vẻ hài hước, còn có sự ngạo mạn mãnh liệt.
Yêu thú đều đã mở ra trí tuệ. Loại hệ tinh thần này, mức độ trí tuệ này càng cao hơn. Ngoại trừ sẽ không biết nói, sợ rằng nó phải thông minh hơn so với phần lớn mọi người.
Theo nó, Lăng Hàn chính món ăn trong mâm của nó. Hiện tại nó chỉ làm trò mèo vờn chuột mà thôi.
Gai trên toàn thân nó đồng thời phát sáng, lại đánh ra một đạo trùng kích tinh thần.
Lăng Hàn không chút do dự, lập tức dẫn động huyết thần tinh trên người. Nhất thời, tinh thần lực của hắn nhận được mức độ tăng cường cực lớn, hoàn toàn ngăn cản sóng công kích của yêu thú xuống.
Khối huyết thần tinh này lại là từ một con yêu thú Hoán Huyết Cảnh. Cho dù thực lực không bằng, nhưng chí ít cũng cùng một cấp bậc. Hơn nữa tinh thần lực của bản thân Lăng Hàn, tất nhiên đủ để đối kháng với con yêu thú kia.
Hắn đỡ một đòn này.
Con yêu thú kia rất rõ ràng lộ ra vẻ kinh ngạc. Theo nó, sau khi Lăng Hàn trúng phải một đòn này, đầu nhất định phải đau tới mức muốn nứt ra. Chiến lực sụt giảm. Nó sẽ lại nhân cơ hội ra tay, liền có thể tổn thương nặng nề tới Lăng Hàn.
Nhưng bây giờ kết quả khiến cho nó cảm thấy kỳ quái. Tại sao có thể như vậy được?
Lăng Hàn hừ một tiếng. Thanh kiếm gãy lại chém.
Vèo.
Kiếm khí chém ra, lại đạt tới thước hai.
Tinh thần lực của hắn nhận được mức độ tăng cường nhất định, dẫn tới kiếm khí cũng được tăng lên.
Con yêu thú kia vội vàng né tránh. Nhưng bây giờ kiếm khí không chỉ dài hơn, hơn nữa tốc độ còn nhanh hơn. Nó sử dụng toàn lực né tránh cũng không có thể hoàn toàn né tránh được. Hơn mười cái gai nhất thời bị chém xuống.
Nó đau đến mức phát ra tiếng kêu thảm thiết. Lực tinh thần cuồng bạo điên cuồng phun ra, khiến cho con voi lớn phía dưới cũng phát điên, giẫm đạp lung tung. Không biết khiến cho bao nhiêu yêu thú gặp xui xẻo, bị giẫm lên thành thịt nát.