Nói cách khác, trận chiến thứ hai Lăng Hàn cũng toàn thắng.
Còn có người nào càng lợi hại hơn sao?
Lăng Hàn vừa thản nhiên nói, vừa nhìn về phía người của Việt triều.
Những lời này rất thể hiện, nhưng khí thế ép hai trận thắng liên tiếp, lại làm cho nhiệt huyết của mọi người xung quanh đều sôi trào.
Ai nói nhân tộc yếu hơn yêu tộc? Nhìn đi, đây là chứng cứ rõ ràng.
Đám người Hổ thiếu đưa mắt nhìn nhau. Tuy rằng trong bọn họ còn có cấp bậc ngũ biến, nhưng chiến lực của người đó cũng không quá người sói, người dê, khẳng định không phải là đối thủ của Lăng Hàn.
Phải biết rằng, Nhân tộc này vẫn chưa dùng tới huyết khí sôi trào. Ta đến đây!
Một người mặc áo khoác đi ra, sau đó đưa tay kéo áo choàng xuống, hiện ra một gương mặt mỹ lệ lại quyến rũ. Đây đúng là một nữ tử!
Trước đó, toàn thân nàng đều bao phủ ở trong áo choàng, đừng nói là mặt, ngay cả dáng người cũng không nhìn thấy được, tất nhiên không thể phân biệt được giới tính. Nhưng bây giờ áo choàng vừa được kéo xuống, ánh mắt mọi người hất thời sáng lên.
Nữ tử này không chỉ mỹ lệ kinh người, hơn nữa dáng người tuyệt đẹp, hình như yếu ớt không có lực g, khiến người ta muốn kéo tới cẩn thận tỉ mỉ che chở.
Xà nữ!
Tuy rằng nàng không mọc một cái đầu rắn, nhưng có thể nhìn thấy được ở phần cái cổ, cánh tay lộ ra, trên da thịt đầy mảnh vảy.
Nhất là thân hình giống như rắn nước này, thực sự chỉ bằng một nắm tay. Cho dù mọc đầy mảnh vảy màu xanh cũng không khiến cho người ta buồn nôn, chỉ cảm thấy sự loại khác này tràn ngập quyến rũ. Ta là Xà Loạn Âm.
Xà nữ này nói, hai cánh tay rung lên. Trong mỗi tay đã có thêm một thanh trường kiếm, sáng loáng.
Pháp khí không gian.
Lăng Hàn có chút kinh ngạc. Ở Huyền Bắc Quốc, cho dù là nhị thế tổ như Hiên Viên Định Quốc cũng không có pháp khí không gian, chỉ có thể mượn ca ca tỷ tỷ lớn tuổi hơn. Có thể thấy được đồ này là trân quý và hi hữu tới mức nào.
Nhưng trên người xà nữ này lại có một cái pháp khí không gian, chắc hẳn sẽ làm rất nhiều nhân vật lớn đều động tâm.
Lăng Hàn không hề động đậy, chỉ ngoắc ngoắc ngón tay, nói: Tới chiến đấu.
Một khi đứng ở mặt đối lập với hắn, vậy không phân biệt nam nữ, đều là kẻ địch của hắn!
Xà nữ cầm trường kiếm xông ra, chém qua về phía Lăng Hàn.
Lăng Hàn lấy ra năng lượng thạch, bảo vệ ở trên hai nắm đấm của mình, sau đó cùng trường kiếm va chạm.
Đinh đinh đinh.
Vừa tiếp xúc, hắn lại nhíu mày. Bởi vì lực lượng của đối phương quá cường đại. Ta là tu vi nhị cốt.
Xà nữ nói, một kiếm chém ra, có hàn quang đặc biệt chớp động. Nàng cũng vận dụng năng lượng cấp độ cao, bám vào ở trên thân kiếm, khiến cho kiếm nắm giữ lực phá hoại càng kinh người hơn.
Lăng Hàn giơ hai tay đón nhận. Hắn chỉ cảm thấy năng lượng thạch đã tiêu hao cực nhanh. Một kiếm chém qua lại cơ bản đã tiêu hao hết. Kém một cảnh giới lớn, bất kể ngươi có tích lũy thế nào, cũng tụt lại phía sau ta, làm thế nào địch nổi được?
Xà nữ nói, đầu lưỡi vừa dài vừa nhỏ, còn tách, cất giữ đặc trưng của loài rắn.
Quét, một kiếm lại chém tới.
Lăng Hàn không tiếp tục cứng rắn đón đỡ. Điều này tiêu hao đối với lực tinh thần quá lớn.
Hắn lấy ra đoạn kiếm gãy. Nếu ngươi sử dụng binh khí, ta tất nhiên cũng không cần khách khí.
Hai người va chạm vào nhau, kiếm khí chói mắt.
Phụt phụt phụt.
Bất kể là kiếm khí của ai đều nắm giữ lực phá hoại vô cùng đáng sợ. Trên tường nhất thời hiện ra từng vết rạch.
Thời điểm đấu trường dưới lòng đất này được xây dựng, thiết kế cũng chỉ suy tính tới cường độ chiến đấu của Thông Mạch và Hoán Huyết Cảnh. Nhưng bây giờ trước sau khi trải qua mấy trận chiến đấu lại đạt tới Cực Cốt Cảnh, xà nữ còn là tồn tại nhị cốt, lực phá hoại còn muốn vượt quá nhị cốt.
Ở dưới đại chiến như vậy, đấu trường dưới lòng đất lộ dấu hiệu lung lay sắp đổ.
Người thực lực yếu đã sớm rời khỏi đó. Nhưng vẫn có rất nhiều người còn đang quan sát cuộc chiến. Bọn họ tin tưởng cho dù ở đây sụp xuống, mình cũng có thể phá, lao ra ngoài, sẽ không bị đè chết ở phía dưới.
Tay phải của Lăng vung kiếm, tay trái lại ngưng tụ thành quyền. Yêu Hầu Quyền được triển khai. Hắn đẩy uy lực tần suất công kích lên mức lớn nhất, đủ hai mươi lần chồng chất lực lượng, điên cuồng đánh về phía xà nữ.
Nhìn thấy cảnh tượng như vậy, mọi người lưu lại đều nhe răng.
Dựa vào, Hoán Huyết Cảnh có thể cường đại đến mức như vậy sao? Không tệ không tệ. Thực lực thật đúng là không tệ.
Xà nữ gật đầu, lộ ra vẻ tán thưởng. Ngươi có tư cách đầu nhập vào Hổ thiếu!
Dựa vào, đã cường đại như vậy, lại còn chỉ xứng làm nô tài cho người ta? Ngươi cho rằng như vậy là chịu ủy khuất sao?
Xà nữ cười lạnh. Phụ thân của Hổ thiếu chính là đại tướng quân của Việt triều ta, cường giả Tầm Bí Cảnh. Bản thân Hổ thiếu cũng là cao thủ Minh Văn Cảnh. Ngươi chỉ là một Hoán Huyết Cảnh, có thể đi theo chủ nhân như vậy, còn có cầu mong xa vời cái gì nữa?
Trong lòng Lăng Hàn chấn động. Hổ thiếu này lại có thể không phải là hoàng tử Việt triều lần này tới đây!
Hiên Viên Định Quốc nói qua, hoàng tử lần này tới đây chính là tu vi Khai Khiếu cảnh. Cho nên nếu Hổ thiếu là Minh Văn Cảnh, vậy tuyệt đối không thể là vị hoàng tử kia.
Hơn nữa, bản thân xà nữ cũng nói, phụ thân của Hổ thiếu chính là một đại tướng quân, cường giả Tầm Bí Cảnh.
Tầm Bí Cảnh lại là cái gì?
Lăng Hàn không biết. Dù sao hắn chỉ nghe nói về Sinh Đan Cảnh, không biết so sánh cùng Tầm Bí Cảnh, cái nào mạnh hoen.
Không có cách nào, hắn đối với phân bố cảnh giới trên Khai Khiếu hoàn toàn không biết gì cả.
Lăng Hàn cười nhạt, nói: Hổ thiếu đúng không, tới, áp chế cảnh giới như nhau, có thể đánh thắng ta, ta lại bán mình ra. Ngược lại, nếu như Hổ thiếu thua, vậy hãy làm nô bộc của ta. Lớn mật!
Không chỉ là xà nữ quát lạnh, những người mặc áo khoác khác cũng lần lượt gầm lên phẫn nộ.
Nhân tộc này thật đúng là to gan lớn mật, lại dám nói muốn để cho Hổ thiếu làm nô. Thế nào? Lại chỉ có các ngươi có thể phát ngôn bừa bãi sao?
Lăng Hàn cười nói. Hổ thiếu, có dám hay không?
Hổ thiếu không nói gì, chỉ xem như không nghe thấy. Làm càn, dựa vào ngươi cũng xứng giao đấu cùng Hổ thiếu sao?
Xà nữ xông qua tấn công, từng kiếm từng kiếm sắc bén.
Lăng Hàn cười giễu cợt nói: Đánh không lại thì đánh không lại, không nên già mồm cãi láo! Nhân tộc, ngươi không nên tự tìm đường chết!
Xà nữ giận dữ.
Vèo vèo vèo.
Từng kiếm từng kiếm ép sát.