Lý Tinh Thần nhìn Lăng Hàn thật sâu, lúc này mới nói:
Ngươi có can đảm lắm, sưu tập Ngũ Hành Tinh Nguyên cần tốn hao thời gian rất dài, ngươi tốt nhất phải chuẩn bị tâm lý, cũng đưa ra một thời gian cực hạn. Ta đã nghe nói qua, từng có một thiên tài vì luyện chế Ngũ Hành Tạo Hóa đan, kết quả hao tốn thời gian mấy trăm năm, chờ đan luyện thành, hắn cũng dần dần già đi, cách cái chết không xa, ngược lại tiện nghi người khác.
Lăng Hàn gật gật đầu, nói: Cảm ơn Lý huynh nhắc nhở, ta nhớ kỹ.
Lý Tinh Thần đưa cho hắn một tấm bản đồ, cũng không phải dùng giấy vẽ thành, đó là một kiện pháp khí, sử dụng niệm lực rót vào sẽ phát hiện không gian lập thể, núi cao, sông dài, biển cả, tất cả đều hiện ra. Tặng cho ngươi, dù sao cũng không đáng tiền.
Hắn nói.
Hắn đang châm chọc Lăng Hàn keo kiệt sao?
Lăng Hàn da mặt dày, hắn làm như không nghe thấy, ai bảo hắn hiện tại thật nghèo, hơn nữa cảnh giới thấp, có thể lấy ra cái gì đền bù đối phương không?
Có thì có nhưng quá trân quý. Lý huynh, ta thiếu ngươi một nhân tình.
Lăng Hàn nghiêm túc nói ra, hắn sẽ không chỉ đi một chuyến như vậy, nhưng lần thứ hai đi vào Nguyệt Hoa tinh, hắn khẳng định đã bước lên Tiên đồ, thậm chí đã là tồn tại Chú Đỉnh, Sinh Đan cảnh.
Lý Tinh Thần khoát khoát tay, nói: Đừng như vậy, ta tặng ngươi bản đồ này là cắt nhân quả giữa chúng ta, từ đó về sau, ngươi xem như chưa từng gặp ta, ta sợ lại bị các ngươi nện trúng!
Nói xong, hắn lập tức chạy đi.
Lăng Hàn nhìn tiểu la lỵ một chút, tiểu la lỵ cũng nhìn hắn, hai người đồng thời chỉ vào đối phương nói: Đều là ngươi hù người ta chạy mất.
Nói xong, hai người đều cười ha ha, Lăng Hàn da mặt dày, tiểu nha đầu có da mặt không tệ.
Lăng Hàn thả bảy tiểu oa nhi ra một trong chín người quan sát, án theo vị trí địa đồ, vị trí bọn họ đáp xuống vừa khéo cách nơi có lực lượng ngũ hành nồng đậm chừng hai ngày đường, đương nhiên tính theo tốc độ của Lăng Hàn.
Đó là sơn cốc có hỏa diễm sôi trào, được xưng là Cực Diễm cốc.
Bên trong Cực Diễm cốc có thật nhiều hỏa diễm tinh hoa ngưng tụ thành sinh linh hỏa diễm, bọn vì nó sinh ra trong Cực Diễm cốc, cũng bị trói buộc tại nơi này, vĩnh viễn không có cách nào rời đi.
Hai ngày sau, chín người đi tới nơi cần tới. Áp chế thiên địa thật mạnh.
Tiểu la lỵ lập tức kêu lên: Pháp khí của người ta không dùng được. Nơi này chỉ có thể phát huy ra lực lượng Phàm cảnh.
Nhị Oa mở ra nhãn thuật quan sát, nói: Thiên địa đại thế áp chế, tạo thành trận pháp thiên nhiên... A, cũng không nhất định là nhân tạo cũng có khả năng, nhưng tất nhiên là trận pháp tông sư làm thành.
Lăng Hàn gật đầu, cũng chính là như thế mới làm Ngũ Hành Tinh Nguyên trở nên trân quý, bởi vì mặc cho cảnh giới của ngươi cao hơn nữa, lúc chạy tới nơi này cũng chỉ có chiến lực Tầm Bí cảnh, hiệu suất không tăng lên.
Đương nhiên, có lẽ Thánh Nhân, Tổ Vương tới đây sẽ không nhìn thiên địa áp chế nhưng có Thánh Nhân, Tổ Vương nào đi làm việc này?
Lại nói, trên đời này có bao nhiêu Thánh Nhân?
Tổ Vương? Đó chính là đại đế vô địch, một thời đại chỉ có một người, muốn nhiều là không thể nào. Như vậy cũng tốt, ta cũng không cần lo lắng có ai gây bất lợi cho ta trong cốc.
Hắn cười nói. Đánh người! Cướp bóc!
Tiểu la lỵ và bảy tiểu oa nhi vung tay hô lên, lộ ra dáng vẻ rất hưng phấn.
Lăng Hàn dùng tay vuốt mặt, hắn dẫn các nàng đi cùng là đúng hay sai?
Bọn họ tiếp tục đi tới, thiên địa áp chế càng ngày càng lợi hại, luôn có gông cùm xiềng xích vô hình áp chế bọn họ, lại không sinh ra cải biến thực chất gì.
Cũng chỉ có cường giả trên Tiên đồ mới bị chế tài chân chính, bọn họ quá yếu, có thể không nhìn áp chế.
Cực Diễm cốc rất lớn, còn chưa vào trong cốc đã phát hiện mặt đất khô cằn, đất đen là chủ đạo ở đây nhưng thỉnh thoảng vẫn có thể nhìn thấy ngọn lửa màu đỏ bập bùng.
Phía trước xuất hiện một người, hắn lảo đảo chạy tới, nhìn thấy đám người Lăng Hàn, hắn vui mừng và đưa tay nói: Nước, nước, ta muốn nước!
Ánh mắt Lăng Hàn nhìn sang, hắn chấn kinh, người này cũng quá gầy, giống như da bọc xương, hai con ngươi như sắp rớt ra ngoài
Hắn lấy ra túi nước đưa tới, sau khi người kia nhận lấy liền uống, một túi nước bị hắn uống sạch sẽ, hiệu quả lập hiện ra, gương mặt khô quắt của hắn cũng đầy đặn hồng hào.
Chuyện quỷ dị hơn lại xuất hiện, trên người hắn có hơi nước bốc hơi, gương mặt nhanh chóng khô quắt, giống như lượng nước trong người bốc hơi hết. Nước, ta còn muốn nước!
Người kia nói với Lăng Hàn.
Lăng Hàn lắc đầu, hiển nhiên vô dụng, cơ thể người này bị hỏa diễm cường đại thiêu đốt, uống nhiều nước hơn nữa cũng bốc hơi, hoàn toàn không thể giải quyết vấn đề. Ta nói, cho ta nước!
Người kia quát lớn, ánh mắt lành lạnh, tràn ngập sát ý.
Oanh!
Hắn lao tới tấn công Lăng Hàn.
Lăng Hàn tiện tay chấn động, người kia bị đẩy lui ra ngoài.
Dưới Tiên đồ, có bao nhiêu người là đối thủ của hắn? A!
Người kia kêu gào thảm thiết, oanh, thân thể hóa thành một đám hỏa diễm, đối phương bốc cháy hừng hực, bị đốt thành tro bụi trong nháy mắt. Lăng Hàn, người ta chỉ muốn uống chút ngươi, ngươi không cho cũng không cần thiêu chết hắn a?
Tiểu la lỵ lắc đầu, sau đó nói: Giết người phóng hỏa, giết người phóng hỏa, hóa ra đây chính là ý nghĩa của phóng hỏa thiêu chết người.
Lăng Hàn tức giận, nói: Người kia không phải ta giết, hơn nữa, ta cũng không có phóng hỏa đốt hắn.
Tiểu la lỵ lườm hắn, nói: Ha ha, ta tin tưởng hắn tự đốt mình là được.
Nhị Oa dùng nhãn thuật quan sát, nói: Trong cơ thể người này có hỏa tinh rất mạnh, vừa rồi áp chế không nổi nên bộc phát từ trong ra ngoài, cũng thiêu chết mình trong nháy mắt.
Lăng Hàn gật gật đầu, nói: Nhìn xem, người ta mới goi là chuyên nghiệp, học tập một chút đi.
Nhị Oa cười hì hì, nói: Đương nhiên, cũng không bài trừ khả năng phụ thân hạ thủ.
Trời ơi, đám nhóc con này. Xem ra, Cực Diễm cốc là nơi vô cùng nguy hiểm.
Lăng Hàn nói: Người kia cũng vào trong cốc thu thập hỏa diễm tinh hoa, bởi vì ở quá lâu nên bị hỏa độc ăn mòn, cuối cùng thiêu chết chính mình. Ta không sợ nha.
Tứ Oa nói: Nơi này thật dễ chịu. Ta chán ghét.
Ngũ Oa lại đầy căm ghét.
Các nàng một thuộc hỏa, một thuộc thủy, cho nên sẽ có hai cảm giác khác biệt. Đi thôi, sớm hoàn thành công việc ở đây trước đã.
Lăng Hàn mang theo đám tiểu oa nhi và tiểu la lỵ tiến vào sơn cốc, hắn nhìn thấy sinh linh hỏa diễm đang di động tỏng cốc, có trạng thái hình thú như sơn dương, cọp, báo, có hình người, có ở trạng thái chim bay, chúng chỉ bay cách mặt đất một đoạn.
Những sinh linh hỏa diễm có khu vực hoạt động cố định, sẽ không vượt qua thế giới này, cho nên chín người Lăng Hàn xuất hiện cũng không bị sinh linh hỏa diễm công kích.
Lúc Lăng Hàn tiến lên phía trước vài bước, hắn bị một con hỏa hổ tấn công.
Phanh, Lăng Hàn xuất một quyền, trên mặt đất xuất hiện một viên hỏa tinh.