Ngươi muốn trả thù thế nào?
Đường Vân Nhi nói: Nói rõ trước đã, đừng nghĩ trông cậy vào ta giúp ngươi, ngươi đẹp trai nhưng không đáng yêu!
Lăng Hàn nhoẻn miệng cười: Không cần ngươi hỗ trợ! A, ngươi cho rằng mình có thể địch nổi thế lực Sinh Đan cảnh hay sao?
Tiểu la lỵ rất kinh ngạc.
Trước thực lực nghiền áp tuyệt đối, cho dù Lăng Hàn sử dụng biện pháp gì cũng khó chống cự hai nhà Lôi, Bàng.
Lăng Hàn lắc lắc ngón tay: Tiểu nha đầu, không nên cả ngày chỉ nghĩ trong đầu việc chém chém giết giết, người thông minh như ta, chẳng lẽ chỉ biết xông lên đánh nhau chính diện.
Đường Vân Nhi lập tức hưng phấn: Có phải đi phóng hỏa hay không?
Nghe được từ phóng hỏa, bảy tiểu oa nhi hưng phấn, việc này chơi rất vui.
Lăng Hàn xạm mặt lại, tiểu hài tử hiện tại xảy ra chuyện gì?
Hắn lắc đầu: Không phóng hỏa. Ngươi báo thù thế nào?
Đường Vân Nhi không hiểu.
Lăng Hàn tươi cười, hắn lấy ra một viên Thủy Tinh Nguyên, cười nói: Ta bán viên Thủy Tinh Nguyên này cho Bàng gia. Đẹp trai, đại thúc, đầu óc ngươi hồ đồ sao?
Đường Vân Nhi duỗi bàn tay nhỏ vuốt trán Lăng Hàn: Kỳ quái, không nóng, tại sao lại biến thành ngu ngốc?
Lăng Hàn tức giận đẩy tay nàng ra, nói: Ngươi làm gì? Đại thúc, Bàng gia vốn muốn dùng Ngũ Hành Tinh Nguyên luyện thành Ngũ Hành Tạo Hóa đan, ngươi lại đưa Thủy Tinh Nguyên lên tới cửa, không phải đang giúp bọn họ sao?
Đường Vân Nhi nhìn hắn như nhìn thằng ngốc. Đại thúc, ngươi chịu đả kích quá lớn, bị ngốc sao?
Lăng Hàn lắc đầu: Thiên tài Bàng gia muốn bước lên đỉnh phong nhân sinh, cho nên Bàng gia nhất định sẽ không cự tuyệt viên Thủy Tinh Nguyên này. Xong đời!
Tiểu la lỵ ôm đầu, đẹp trai đã bị tẩu hỏa nhập ma.
Bảy tiểu oa nhi phản ứng lại, các nàng theo Lăng Hàn thời gian rất lâu, cũng hiểu tính cách của Lăng Hàn. Phụ thân, ngươi muốn động tay chân vào viên Thủy Tinh Nguyên này sao?
Đại Oa nói. Chờ Bàng gia tập hợp đủ Ngũ Hành Tinh Nguyên, luyện thành Ngũ Hành Tạo Hóa đan, kết quả bị tên ngu ngốc Bàng gia kia ăn vào, chẳng những không thể phá tan gông cùm xiềng xích trong người, ngược lại sẽ có phiền toái lớn.
Nhị Oa vỗ tay. Đến lúc đó phụ thân vạch trần thân phận, Bàng gia biết bị phụ thân hãm hại, tuyệt đối sẽ tức chết một nhóm người.
Lục Oa nói. Quả nhiên phụ thân thật nham hiểm!
Tam Oa tổng kết.
Lăng Hàn cười ha ha, hắn thật sự có suy nghĩ này.
Đường Vân Nhi phiền muộn, hiện tại trí thông minh của nàng không bằng các tiểu oa nhi sao? Như vậy nàng làm sao trở thành đại tỷ được? Lăng Hàn, ngươi muốn làm ra thủ đoạn gì trên Thủy Tinh Nguyên? Ngươi cho rằng người Bàng gia sẽ không kiểm tra sao?
Nàng giội nước lạnh.
Đây chính là một vấn đề.
Lăng Hàn gật đầu, nói: Ta đã có ý nghĩ, lại không biết có thể thực hiện hay không.
Hắn muốn dùng năng lượng hủy diệt rót vào bên trong Thủy Tinh Nguyên nhưng dùng ý chí bản thân bao phủ, không lập tức bạo phát ra, thẳng đến khi luyện chế Ngũ Hành Tạo Hóa đan, năng lượng hủy diệt tuôn ra, trực tiếp hủy hoại đan dược.
Đương nhiên, nếu như có thể cho tên thiên tài Bàng gia ăn thuốc giả cũng tốt.
Sau đó mấy ngày, Lăng Hàn lại đi tới tổ địa của Bàng gia, hắn vừa đi vừa nghiên cứu Thủy Tinh Nguyên, rốt cuộc hắn cũng biết nên áp dụng thủ đoạn như thế nào.
Thủy Tinh Nguyên không khác gì giọt nước, lực ngưng tụ của nó rất mạnh, sẽ không vỡ vụn, đó là không đánh vỡ, một khi đánh vỡ, mặc dù còn có thể ngưng hợp nhưng sẽ xói mòn rất nhiều tinh hoa, ảnh hưởng hiệu quả thành đan.
Làm tinh hoa xói mòn hết?
Không được, nhìn từ bên ngoài có thể phát hiện dễ dàng, hắn động tay chân như vậy, Bàng gia sẽ phát hiện. Nghĩ sao, hợp với một giọt thủy dịch để ngưng tụ ra Thủy Tinh Nguyên hoàn mỹ?
Trong đầu Lăng Hàn đang suy nghĩ biện pháp, rót năng lượng hủy diệt vào là một chiêu cuối cùng, trừ phi thủ đoạn khác đều vô dụng, khi đó hắn mới đi nước cờ này.
Hắn bắt đầu tìm kiếm tư liệu, hợp với nước thuốc gì lại là tiêu chuẩn của đan đạo đại sư, hi vọng việc này có thể làm được.
Bởi vậy, hắn dừng lại trong một thành thị nhỏ hai ngày, thành công phối thành một giọt thủy dịch. Ngưng Hóa tề, có thể kéo dài thời gian luyện chế đan dược, nó dùng trong luyện đan nhưng ở không thích hợp trong tình huống gia nhập Ngưng Hóa tề, lại phá hư hiệu quả luyện đan. Ta dùng ba thủ đoạn dung hợp vào bên trong Thủy Tinh Nguyên, ta cẩn thận cắt ra nghiên cứu, không có thực lực đan đạo cao thâm sẽ không nhìn ra được. Ha ha, đây là bài học ta dạy cho các ngươi, tuyệt đối không nên đắc tội một vị đan sư.
Lăng Hàn tươi cười hài lòng, hắn đã dung hợp Ngưng Hóa tề dung vào bên trong Thủy Tinh Nguyên, tiếp đó, hắn suy nghĩ làm sao bán cho Bàng gia.
Việc này cực kỳ đơn giản.
Lăng Hàn đi tới Thanh Linh thành, nơi này là tổ địa của Bàng gia, Bàng gia chính là chúa tể trong Thanh Linh thành.
Thay đổi hình dạng và tướng mạo của mình, Lăng Hàn liền đi tới phòng đấu giá, hắn lấy ra viên Thủy Tinh Nguyên, biểu thị muốn đấu giá.
Việc này cũng làm phòng đấu giá chấn động, Thủy Tinh Nguyên đấy, Tầm Bí cảnh phổ thông phải chiến đấu suốt mấy trăm năm, hơn nữa còn phải bảo đảm không chết, còn phải không ra khỏi Hàn Thủy hồ mới có thể tạo thành, thứ này trân quý ra sao?
Cường giả trên Tiên đồ không đặt trong lòng nhưng với Tầm Bí cảnh lại là thứ cực kỳ trân quý, có thể mở ra càng nhiều gông cùm xiềng xích, xông lên Phàm cảnh cực hạn.
Đặc biệt đối với thiên tài, thứ này trân quý không gì sánh được.
Đáng tiếc, chỉ có một phần Thủy Tinh Nguyên, nếu như có thêm Ngũ Hành Tinh Nguyên khác, lúc bán ra sẽ có giá cao hơn.
Phòng đấu giá lúc này biểu thị sẽ mau chóng mở đấu giá, cũng đặt Thủy Tinh Nguyên làm vật phẩm áp trục.
Lăng Hàn chờ trong thành hai ngày, Bàng gia phái người tìm hắn.
Đó là một nam tử trung niên, trực tiếp xông vào phòng của Lăng Hàn, trên mặt lộ ra dáng vẻ ngạo mạn. Tiểu tử, nghe nói ngươi đấu giá một phần Thủy Tinh Nguyên.
Hắn nhìn Lăng Hàn, nói: Đi hủy bỏ đấu giá, ta muốn.
Lăng Hàn đã sớm thu bảy tiểu oa nhi và Đường Vân Nhi vào trong Dưỡng Nguyên Hồ Lô, tránh bại lộ thân phận của hắn, hắn cố ý lộ ra vẻ mặt không hiểu, nói: Các hạ, nếu ngươi cần Thủy Tinh Nguyên, đại khái có thể đi tham gia đấu giá, chỉ cần tài lực đầy đủ, tự nhiên có thể thu được. Ngươi không muốn bán cho ta sao?
Nam tử trung niên lạnh lùng nói.
Lăng Hàn lắc đầu: Ta đã giao cho phòng đấu giá đấu giá, nếu đột nhiên hủy bỏ, như vậy ta biến thành kẻ không đáng tin? Ngươi có biết ta là ai không?
Nam tử trung niên lạnh lùng nói.
Ngươi khẳng định là chó Bàng gia, bằng không tại sao lớn lối như thế?
Lăng Hàn nói thầm một câu như vậy, trên mặt lộ ra vẻ mặt mờ mịt: Ngươi là ai? Ta tên là Bàng Lễ, là người Bàng gia.
Nam tử trung niên ngạo mạn nói.
Lăng Hàn cười lạnh, chỉ là Tầm Bí cảnh, có cái gì mà ngông cuồng.
Nhưng mà cũng phải, dù sao Bàng gia chính là thế lực Sinh Đan cảnh nhưng cường giả Tiên đồ cũng không phải vừa nắm là một bó to, nhiều nhất khẳng định chính là tộc nhân Phàm cảnh.
Hắn cười cười: Hóa ra là người nhà họ Bàng, thất kính, ta vẫn câu nói cũ, ta không muốn làm người thất tín.