Hà Tam cười lạnh, đồng thời thi triển một môn bí pháp, tu tập cực kỳ khó khăn, cho dù bí mật công bố ra ngoài, người có thể nắm giữ cũng không vượt quá ba người.
Hắn thừa cơ phản kích, đá ra một cước, hóa thành một con Chân Long bằng khí kình.
Lăng Hàn dùng năng lượng hủy diệt chấn vỡ không khí, hắn đã khôi phục tự do.
Hắn phát động Kim Điêu Thập Bát Trảo, thân như Hùng Ưng bay cao, mặc ngươi là Thái Cổ mãng xà hay man ngưu, tất cả đều là mục tiêu đi săn của hắn.
Hà Tam không sợ, hắn chỉ không dám va chạm với năng lượng hủy diệt, Kim Điêu Thập Bát Trảo thì như thế nào, hắn có tiên thuật đối phó.
Hai người kịch chiến, vẫn là Lăng Hàn lâm vào thế hạ phong.
Áp chế một đại cảnh giới là quá lớn, nếu có người biết tu vi chân thật của cả hai, như vậy nhất định sẽ cho rằng là Lăng Hàn thắng.
Đánh nhau cùng cấp, Lăng Hàn hoàn toàn có thể đánh bại Hà Tam dễ dàng.
Đáng tiếc, thế gian nào có trận chiến công bằng tuyệt đối?
Nếu cho Hà Tam biết Lăng Hàn kỳ thật chỉ là Khai Khiếu cảnh, như vậy sát ý của hắn sẽ đậm hơn nhiều, sẽ không tiếc trả giá lớn xử lý Lăng Hàn.
Người này quá yêu nghiệt, còn sống chỉ làm người ta sợ hãi, quả thực là ác mộng của thiên tài.
Lăng Hàn cũng không thể không thừa nhận, đối phương thật cường đại, chính mình yếu hơn một cảnh giới và không thể địch nổi. Nhưng hắn không phải người dễ dàng từ bỏ, hai tay tạo thành hình dáng kỳ lạ.
Trên người hắn tỏa ra khí thế cực kỳ đáng sợ, dường như hắn hóa thành trung tâm vũ trụ.
Hà Tam giật mình, mặc dù Lăng Hàn chưa ra tay nhưng hắn đã có cảm giác mưa gió sắp nổi lên.
Một kích này bộc phát, tất nhiên long trời lở đất.
Hắn không dám khinh thường, hắn nghiêm túc đối mặt.
Oanh, Lăng Hàn xuất ra Chiến Thần tam thức, hai tay hóa chưởng tấn công Hà Tam.
Lực lượng thiên địa cuồn cuộn, đều bị thân thể của hắn hấp thu, sau đó làm môi giới và đánh ra ngoài.
Hà Tam giật mình, ánh mắt lóe sáng, mặc dù hắn đã đánh giá đủ cao nhưng một chiêu này vẫn làm hắn hãi hùng khiếp vía.
Hắn hét lớn một tiếng, cũng là vận chuyển tuyệt học mạnh nhất, cùng liều mạng với Lăng Hàn.
Hắn là Hà Tam, tuyệt đối không thua người nào!
Oanh!
Trong va chạm cường đại, Lăng Hàn vẫn không địch lại, lảo đảo lui trở ra, hắn lại trọng chấn cờ trống, lại vận dụng thức thứ hai trong Chiến Thần tam thức.
Hắn như hóa thành chiến thần, khí huyết tràn ngập toàn thân, giống như vừa mới đại chiến đẫm máu.
Hắn vận dụng đại chiêu, như muốn nghiền ép tất cả.
Hà Tam cũng không nhượng bộ, hắn xuất chưởng tấn công Lăng Hàn.
Oanh, hai người lại va chạm với nhau, lần này Lăng Hàn lâm vào thế hạ phong hoàn toàn, liều mạng đánh ngang tay với Lăng Hàn.
Chiến Thần tam thức, mượn lực lượng thiên địa, một thức mạnh hơn một thức.
Lăng Hàn áp chế cảm giác sôi trào trong người, hắn vận dụng thức thứ ba.
Sợ ngươi sao!
Hà Tam gầm lên, hắn dùng chưởng nghênh đón.
Đây là tuyệt học Nhạc Sơn Chưởng của hắn, cũng là kỹ pháp mạnh nhất của hắn hiện tại.
Oanh!
Trong va chạm với nhau, Hà Tam bị đánh bay ra xa.
Chiến Thần tam thức, rất mạnh.
Nhưng đây đã là cực hạn của Lăng Hàn.
Khí huyết trong cơ thể hắn hỗn loạn, thân thể liên tục đau đớn, đã không còn lực vận dụng Chiến Thần tam thức lần thứ hai.
Mặc dù Hà Tam bị đánh bay ra ngoài, sắc mặt hơi tái nhợt nhưng không trọng thương. Hắn cười lạnh và nói: Mặc dù kỹ pháp của ngươi cường đại, cũng phóng đại chiến lực của ngươi lên gấp mười lần nhưng phụ tải lên thân thể cũng gấp trăm lần. Ngươi còn có thể thi triển một chiêu nữa không?
Lăng Hàn không thể dùng tuyệt chiêu như vậy bao nhiêu lần, sát chiêu cường đại đã dùng hết, hắn chỉ chưa vận dụng đến Thiên Văn ngọc mà thôi.
Nhưng đây là thứ dùng một lần, nếu không tiêu diệt kẻ địch, nó sẽ rơi vào tay địch, khi đó hắn sẽ thua thiệt lớn.
Đi.
Hắn không do dự nữa, phát động Chỉ Xích Thiên Nhai, một bước vượt ra ngoài trăm dặm. Chạy đâu!
Hà Tam vội vàng đuổi theo nhưng Lăng Hàn vừa bước đi liền biến mất không thấy đâu nữa, chờ hắn lại đi mấy bước, hắn đã không thể phán đoán phương hướng của Lăng Hàn.
Hắn cau mày, mặc dù đối thủ này không yêu nghiệt bằng hắn nhưng cũng miễn cưỡng có tư cách làm đối thủ của hắn, dù sao hắn đã vượt qua Tiên đồ, cho nên nắm giữ ưu thế.
Nếu như đối thủ có cùng cảnh giới với hắn, nói không chừng thật có thể trở thành uy hiếp lớn.
Cho nên, nhất định phải diệt trừ người này.
Hiển nhiên đối phương đánh chủ ý lên thổ tinh hoa, mục đích hết sức rõ ràng, chính là vì Ngũ Hành Tạo Hóa đan, cho nên, trước khi tìm đủ thổ tinh hoa, đối phương không thể rời đi, nếu không, phí công nhọc sức. Ta nhất định sẽ tìm ra ngươi, sau đó đánh chết ngươi!
Hà Tam thấp giọng nói, giọng nói lạnh lẽo.
…
Lăng Hàn thi triển mấy lần Chỉ Xích Thiên Nhai, lúc này mới dùng phương thức đi bình thường.
Hắn vô cùng khó chịu, hắn bị áp chế toàn diện.
Không có biện pháp, người ta hiện tại cao hơn hắn một đại cảnh giới, lại là thiên tài tam tinh, đương nhiên phải cường đại như vậy. Cho dù ta mở ẩn huyệt cũng không phải là đối thủ của hắn, trừ phi... Bước vào Tầm Bí cảnh!
Lăng Hàn cau mày, mở ra ẩn huyệt cũng không tăng lên rất mạnh như mở lục biến, thất biến, chẳng qua chỉ mở đường cho tương lai, mở ra ẩn huyệt càng nhiều, sau này tu luyện càng nhanh, có thể gia tăng chiến lực sao?
Nhiều lần đột phá cấp độ sinh mệnh, đánh vỡ càng nhiều gông cùm xiềng xích, chiến lực khẳng định sẽ mạnh hơn nhưng cũng không có tăng vọt về chất.
Sau khi đi đủ xa, thân thể Lăng Hàn đã khôi phục bảy tám phần, nói đến thể phách cường đại, Hà Tam không thể nào so sánh với hắn.
Hắn tiếp tục đánh quái, cũng nhớ kỹ thù oán với Hà Tam.
Hai ngày sau, Hà Tam đuổi theo, lập tức triển khai công kích, dáng vẻ muốn đẩy hắn vào chỗ chết.
Lần này, Lăng Hàn không có ham chiến, trực tiếp phát động Chỉ Xích Thiên Nhai rời đi.
Hiện tại không cần thiết tranh chấp với Hà Tam, trọng điểm của là thu hoạch Thổ Nguyên Tinh, từ đó luyện chế ra Ngũ Hành Tạo Hóa đan, tranh thủ mở ra tất cả gông cùm xiềng xích trên người.
Chỉ cần để hắn bước vào Tầm Bí cảnh, chân chính đánh nhau cùng cấp, xem hắn đánh tên gia hỏa lưu manh kia thế nào.
Mặc dù Hà Tam cường đại, hắn không có đối sách với thần kỹ như Chỉ Xích Thiên Nhai, chỉ có thể trơ mắt nhìn Lăng Hàn chạy mất, sau đó lại tiếp tục truy kích.
Hắn muốn ỷ vào ưu thế tu vi cao, tích lũy dày, từ đó mài chết Lăng Hàn.
Dường như hắn có biện pháp đặc thù nào đó, sau đó một ngày, hắn lại tìm thấy Lăng Hàn, triển khai công kích điên cuồng.
Nhưng phương pháp truy tung của hắn mạnh hơn nữa cũng không thể làm gì được Chỉ Xích Thiên Nhai của Lăng Hàn.
Mười ngày liên tiếp, Lăng Hàn bị Hà Tam tìm được tám lần, thời điểm đánh quái cũng không có tâm tình an ổn.
Nhưng dưới áp lực càng mạnh, tu vi của hắn tăng lên rất nhanh.
Hắn nhanh chóng mở ra chín cái khiếu huyệt cuối cùng, đạt đến cực hạn được công nhận trong Khai Khiếu cảnh.
Mở ra một trăm linh tám cái khiếu huyệt, cho dù đi nơi nào cũng được gọi là thiên tài, phần lớn người đều là mở ra bảy mươi hai cái khiếu huyệt liền không còn tiềm lực tiếp tục mở ra.
Lăng Hàn biết, con đường Khai Khiếu cảnh của hắn chỉ vừa bắt đầu.
Hà Tam, ngươi nên cho ta thêm nhiều áp lực, ta cần đột phá nhanh hơn.