Hà Tam tuyệt đối không buông tha Lăng Hàn.
Nói từ góc độ khác, hắn đã nói muốn giết Lăng Hàn, như vậy nhất định phải làm được, nếu không chẳng phải sẽ ném đi uy danh người mạnh nhất thế hệ trẻ Thanh Long Hoàng Triều?
Từ góc độ sắc bén, Lăng Hàn nắm giữ rất nhiều bảo thuật kinh người, còn có pháp khí niệm lực như Thiên Văn ngọc, hắn tự nhiên muốn có được, hắn cần phải xử lý Lăng Hàn trước.
Hắn lại hao phí hai cơ hội bảo vệ tính mạng trên người Lăng Hàn, chuyện này càng làm hắn muốn giết Lăng Hàn, bằng không hắn cũng quá thua lỗ.
Bởi vậy, sau khi khôi phục trạng thái, hắn lập tức chạy trở về.
Chết!
Hà Tam ngự kiếm đánh tới, kiếm khí bộc phát, hưu hưu hưu, kiếm khí dày đặc đầy trời, như mưa to.
Lăng Hàn không chút do dự, lập tức co cẳng bỏ chạy.
Hắn đang đột phá khẩn cấp, làm sao đánh với Hà Tam?
Hưu hưu hưu, hắn liên tục phát động mấy lần Chỉ Xích Thiên Nhai, chấn động kịch liệt làm khí huyết của hắn sôi trào.
Hắn vốn có thể tiếp nhận nhưng bây giờ đang đột phá, tình huống trong cơ thể đang biến hóa nghiêng trời lệch đất, bị tấn công một đòn làm hắn cực kỳ khó chịu, lúc này phun ra một ngụm máu tươi.
Lại đến!
Lăng Hàn lộ ra vẻ mặt điên khùng, ngược lại lợi dụng chấn động mở ẩn huyệt, ầm, không ngờ hắn lại có thể thành công, một cái khiếu huyệt mở ra.
Rất tốt, còn thừa lại mười lăm cái.
Vào lúc này, Hà Tam đã đuổi tới. Mẹ nó, ai sợ ai chứ!
Lăng Hàn không có chạy, tạm thời không thể vận dụng Chỉ Xích Thiên Nhai, cũng không thể bỏ chạy, hắn lao về phía Hà Tam, phát động Chiến Thần tam thức.
Đối mặt ba thức tiên pháp, mặc dù Hà Tam ăn vô số lần thua thiệt nhưng không thể áp chế, chỉ có thể liên tục lui về phía sau, hắn không dám tranh phong.
Một thức, hai thức, ba thức, rốt cục ba thức đã qua.
Hà Tam lại sững sờ, tại sao lần này Lăng Hàn đánh chậm thế? Không được!
Bỗng nhiên hắn kịp phản ứng, bị lừa rồi.
Đáng tiếc, hắn phản ứng quá chậm.
Lăng Hàn phát động Chỉ Xích Thiên Nhai, lập tức rời đi thật xa.
Sau khi hắn vận dụng Chiến Thần tam thức cực chậm, hắn muốn ổn định khí huyết trong người, từ đó hắn có thời gian phát động Chỉ Xích Thiên Nhai. Phốc!
Lăng Hàn lại phun máu tươi, mặc dù hắn kéo một chút thời gian nhưng cho dù là Chỉ Xích Thiên Nhai hay Chiến Thần tam thức, tất cả đều tạo thành phụ tải lớn lên người hắn, hắn làm sao có khả năng khôi phục chân chính?
Nhưng lúc này, hắn càng điên khùng, đôi mắt biến thành màu đỏ. Mở! Mở! Mở! Mở cho ta!
Hắn hét lớn.
Ba, ba, lại có mấy đạo gông cùm xiềng xích trong cơ thể bị mở ra, hắn mở thêm hai khiếu huyệt.
Còn có... Mười ba khiếu huyệt.
Thời gian qua một lúc, Hà Tam lại tới.
Âm hồn bất tán!
Lăng Hàn than thở trong lòng, nếu như Hà Tam thật sự là âm hồn thì tốt, hắn có thể dùng Lục Tự Minh Vương Quyết quát lui, hắn không chút do dự xông tới, kéo dài tư thế thi triển Chiến Thần tam thức?
Ngươi có thể dùng chiêu khác được không?
Hà Tam khinh bỉ, hắn lập tức rút lui.
Hắn lại phát hiện, Lăng Hàn căn bản không có vận dụng Chiến Thần tam thức, hắn chỉ làm dáng mà thôi.
Bị lừa rồi.
Hà Tam kêu không tốt, cũng phải, Lăng Hàn vừa mới vận dụng Chiến Thần tam thức, hắn làm sao có thể vận chuyển lần thứ hai nhanh như vậy.
Hắn thẹn quá hoá giận, vội vàng xông tới chém giết Lăng Hàn.
Lăng Hàn hừ một tiếng, hắn cầm mảnh vỡ mộ bia tấn công Hà Tam.
Oanh, cục gạch sinh ra âm khí trùng điệp, giống như có quỷ vật không biến mất.
Khốn kiếp, tại sao xảy ra dị biến?
Lăng Hàn cũng sững sờ, từ khi hắn đến Nguyệt Hoa tinh đến giờ, chưa từng sử dụng mộ bia, cũng chưa cầm ra lần nào, ai ngờ nó lại sinh ra biến hóa lớn như thế.
Chẳng lẽ mộ phần nằm ở đây, mảnh vỡ bị trộm đi, lúc này nó quay về nên sinh ra dị biến?
Âm khí trùng thiên, cảnh tượng kinh người.
Hà Tam khiếp sợ, hắn vội vàng né tránh, sau khi thoát ra khỏi phạm vi âm khí bao phủ thì hắn mới ngừng lại, nhìn về phía Lăng Hàn, nói: Ngươi thật sự không biết sống chết, lại dám dùng thứ có âm khí lớn như vậy? Hiện tại không cần ta xuất thủ, ngươi sẽ bị âm khí quấn thân, không bệnh mà chết.
Việc này không khoa trương, bị “cục gạch” đánh một cái, không ai không bị vận rủi quấn thân, không may liên tục, cho dù Hồng Thiên Bộ có đại khí vận cũng không tránh khỏi, xui xẻo kéo dài tới mấy tháng.
Lăng Hàn hiện tại bị âm khí quấn quanh, hắn không phải bị xui xẻo mà là muốn chết. Vậy ngươi chậm rãi chờ đi!
Lăng Hàn không quan tâm tới âm khí, hắn bắt đầu đột phá.
Ba, ba, ba, gông cùm xiềng xích trong cơ thể liên tiếp vỡ vụn, từng ẩn huyệt mở ra.
Năm cái, bảy cái, chín cái... Mười lăm cái!
Chỉ còn lại ba cái.
Nhưng đúng lúc này, tiến cảnh của Lăng Hàn chậm lại, dường như tích lũy đã hết.
Hiển nhiên vừa rồi bị Hà Tam quấy nhiễu, hắn không thể nghiêm túc đột phá nên mới như thế.
Lăng Hàn không biết bỏ lỡ cơ hội lần này lại có thể mở ra ba ẩn huyệt còn lại hay không, cho nên, hắn nhất định phải “khởi tử hoàn sinh”.
Phá cho ta!
Hắn dẫn động vị diện trong cơ thể, ức ức vạn sinh linh cùng nhau phóng xuất niệm lực, tạo thành động lực.
Ba, khiếu huyệt mười sáu mở ra... Một lát sau, ba, khiếu huyệt mười bảy cũng mở ra.
Chỉ còn một cái.
Cho dù Lăng Hàn đã liều mạng nhưng nhân lực cuối cùng cũng có hạn, tính mạng của hắn đã bắt đầu hạ xuống, đột phá sẽ kết thúc.
Không được!
Lăng Hàn càng điên cuồng, hắn há miệng chủ động hấp thụ âm khí.
Hiện tại hắn cần năng lượng, cần trợ lực, không quan tâm nó là cái gì, chỉ cần có thể trợ giúp hắn mở khiếu huyệt cuối cùng là đủ. Ngớ ngẩn!
Hà Tam lắc đầu, hắn chưa gặp qua kẻ ngu xuẩn như thế, ngại chết được không đủ nhanh sao?
Sau khi âm khí bạo phát, nó càng biến thành cuồng bạo, sôi trào như nước sôi, cho dù là Hà Tam cũng không nhìn rõ ràng, hắn chỉ nhìn thấy tử khí và âm khí đen kịt.
Âm khí nhập thể, Lăng Hàn sợ run cả người, thân thể không lạnh, đó là cảm giác linh hồn tịch diệt, dường như hắn phải chết.
Phá cho ta!
Lăng Hàn không quan tâm, dẫn động năng lượng kích thích sinh mệnh tăng lên.
Oanh, hắn đánh bậy đánh bạ làm loạn nhưng lại thành công.
Ba, ba, ba, ba gông cùm xiềng xích bị đánh nát, mười tám cái khiếu huyệt bị mở ra.
Cảnh tượng kinh người xuất hiện, tất cả khiếu huyệt của Lăng Hàn đang phát sáng giống như sao trời.
Vào lúc này, hắn giống như tu thành thần thể nào đó.
Chỉ là trong nháy mắt mà thôi, các chu thiên đại huyệt biến mất, tạm thời quay trở lại bình thường, chỉ đợi bộc phát.
Oanh, thiên địa đang bị chọc giận, có tiếng sấm xuất hiện, thiểm điện xẹt qua, dường như muốn oanh sát kẻ đại nghịch bất đạo.
Thiên địa giận dữ, cho dù âm khí nặng hơn nữa cũng không thể thừa nhận, chỉ trong nháy mắt, tất cả âm khí biến mất.
Rốt cuộc Hà Tam lại nhìn thấy Lăng Hàn lần nữa, hắn cười lạnh, mặc dù tiểu tử này có vận khí rất tốt, ngay cả ông trời cũng giúp hắn, đáng tiếc đã chậm, hắn hấp thu quá nhiều âm khí, ngay cả hít thở cũng phun ra tử khí.
Còn cứu nổi không?