Một lão giả trong thánh địa đi tới, nhìn dáng người, hắn khoảng sáu mươi tuổi.
Thực lực của hắn phi thường cường đại, ít nhất cũng phải là tồn tại Chân Ngã cảnh, hắn đứng tại chỗ giống như một mặt trời chói chang, có thể hấp dẫn lực chú ý của mọi người.
Khảo hạch rất đơn giản, các ngươi sẽ bị phân tổ, mỗi mười người một đội, sau đó đưa đi Man Bạo tinh, chỗ đó hung thú hoành hành, là khu vực man hoang không gì sánh kịp. Các ngươi có thời gian mười ngày, đi săn giết hung thú, đánh giết hung thú khác biệt, sẽ có được điểm số khác biệt. Điểm số sẽ ghi tạc cho đội ngũ, mười ngày sau, sau khi chia đều điểm số trong đội ngũ cho mọi người, người xếp trước một trăm sẽ là đệ tử Thánh địa. Lão phu giải thích cụ thể một chút. Trước khi các ngươi tiến vào Man Bạo tinh, mỗi người sẽ được phát liên tiếp khí đặc thù, đây là thứ do Thánh địa chế tạo, chỉ giới hạn trong bảy tinh cầu do Thánh địa quản lý. Trên Man Bạo tinh, các ngươi không thể tổn thương đối thủ cạnh tranh, nhưng có thể cướp đoạt, phá hủy liên tiếp khí của đối thủ. Chỉ cần mất đi liên tiếp khí, đại biểu thất bại trong lần sàng lọc này. Mặt khác, một chi đội ngũ ít nhất phải bảo lưu ba tên thành viên, nếu không, cho dù điểm số cao bao nhiêu cũng bị đào thải. Còn nữa, liên tiếp khí trước mắt chỉ có thể liên hệ với thành viên trong tiểu đội, cũng xin giúp đỡ từ Thánh địa, các ngươi gặp được hung thú quá mức cường đại, sẽ nguy hiểm đến tính mạng của các ngươi, các ngươi có thể cầu cứu, nhưng một khi cầu cứu sẽ bị đào thải. Tốt rồi, hiện tại bắt đầu chia tổ đi.
Phân tổ rất đơn giản, không phải rút thăm, mà là trình tự lấy được thông hành.
Bởi như vậy, Lăng Hàn sẽ tách ra khỏi đám người Nữ Hoàng, Nữ Hoàng, Hổ Nữu, Đại Hắc Cẩu và đám tiểu oa nhi có khả năng ở chung một tổ, nếu như đúng dịp. Các ngươi cẩn thận, gặp được nguy hiểm, xin giúp đỡ cũng không sao, an toàn đầu tiên.
Lăng Hàn nói. Ừm.
Nữ Hoàng và Hổ Nữu đều gật đầu.
Nhưng Chú Đỉnh và Trúc Cơ sẽ tách ra khỏi nhau, mặc dù đều tiến vào Man Bạo tinh, nhưng tuyệt đối không phân Trúc Cơ và Chú Đỉnh vào một tổ, cho nên dù lúc ấy Lăng Hàn cùng cầm lệnh bài thông hành với đám người Nữ Hoàng cũng không có biện pháp.
Đám người kia bắt đầu chia tổ, rất nhanh, mười người tạo thành tiểu tổ.
Trúc Cơ và Chú Đỉnh phân biệt tiến vào truyền tống trận khác biệt, ánh sáng lóe lên và biến mất.
Truyền tống dùng tiểu đội làm đơn vị, mỗi lần truyền tống sẽ có vị trí ngẫu nhiên, nhưng Trúc Cơ sẽ ở nam bán cầu, Chú Đỉnh sẽ ở bắc bán cầu, có trận pháp cách nhau, tuyệt đối không có khả năng liên hệ.
Lăng Hàn xếp ở vị trí sau cùng hắn, chờ vài tiếng mới đến lượt, hắn cùng chín tên đồng đội cùng bước vào truyền tống trận, ánh sáng tỏa sáng, bọn họ đã tiến vào tinh cầu khác.
Man Bạo tinh, đây là tinh cầu không có biển cả, rừng rậm nguyên thủy bao phủ toàn bộ tinh cầu, thậm chí cây cối cao lớn có cao ngàn trượng, có một ít to lớn như ngọn núi.
Mười người xuất hiện dưới một gốc đại thụ, trên mặt đất là lá cây rất dày, mềm nhũn, cho dù ngã xuống cũng không thụ thương. Chúng ta chọn đội trưởng trước đã!
Một tên thanh niên áo lam lên tiếng đầu tiên: Ta tên là La Sam, chính là Minh Nguyệt Thần thể, hi vọng có thể dẫn mọi người thẳng tiến vào tốp một trăm. Ha ha, chỉ là thần thể ngũ lưu mà dám tự tin như thế?
Một tên nam tử áo xanh cất tiếng khinh thường, hắn dùng ngón cái chỉ vào mình, nói: Mã Cương, Thiên Đỉnh cảnh, Hoàng Kim Tiên Đỉnh! Các ngươi đứng sang bên cạnh đi!
Lại có một người đứng dậy, nói: Hoàng Lăng Vân, tinh võng bài danh 8,532!
Cái gì Tiên Thiên thần thể, cái gì Hoàng Kim Tiên Đỉnh, tất cả đều là hư danh, võ đạo chỉ nhìn thực lực, tinh võng bài danh chính là chứng minh tốt nhất.
Hoàng Lăng Vân nói chuyện như thế, hai người trước đó lập tức ngoan ngoãn ngậm miệng lại. Ha ha, đúng dịp.
Một người trẻ tuổi tóc dài xõa vai nói: Mục Long, tinh võng bài danh 8,366.
Xoát, Hoàng Lăng Vân nhìn sang, hắn cười nói: Ta muốn lĩnh giáo một chút. Đến!
Đương nhiên Mục Long sẽ không sợ, hai người đánh nhau.
Đương nhiên khai chiến ở đây không cần cố kỵ cái gì, nhưng kinh người là, những cây to kia phi thường kiên cố, hơn nữa lá cây có hiệu quả hấp thu lực lượng rất mạnh, bởi vậy, mặc dù cây cối ở gần đó sụp đổ từng mảng rất lớn nhưng lực phá hoại cũng bị hạn chế trong khu vực gần đó.
Nếu không, hai tên cường giả Chú Đỉnh kịch chiến, núi lớn gần đó sẽ bị san bằng.
Lăng Hàn ngáp một cái, hắn không nhìn Hoàng Lăng Vân và Mục Long chiến đấu với nhau, bởi vì mạnh nhất trong đội ngũ không phải bọn họ, thậm chí còn không thể tiến vào tốp ba.
Hắn nhìn sang một người, đó là một nam tử dáng người khôi ngô, hắn ngồi tại chỗ nhưng không thấp hơn mọi người bao nhiêu, hắn giống như một ngọn núi nhỏ, từ trong người của hắn, Lăng Hàn cảm nhận lực lượng hùng hồn không gì sánh kịp, cả người như lò lửa có thể thiêu đốt thiên địa.
Trừ nam tử khôi ngô ra, còn có một người trẻ tuổi áo tím, dáng người thon gầy, phong độ nhẹ nhàng, hắn mang theo khí chất phiêu dật xuất trần.
Người này không yếu, những người còn lại đều là bình thường.
Hắn đang suy nghĩ Cửu Dương Thánh địa làm ra quy tắc như vậy, mười người một tổ, hết lần này tới lần khác sẽ phân điểm số cho mọi người, vạn nhất nhiều ra mấy tên vướng víu, chẳng phải sẽ liên lụy toàn bộ đội ngũ?
Nhưng lại có một cái quy tắc, chính là người một nhà cũng có thể đá ra khỏi cục, chỉ cần hủy liên tiếp khí của đối phương là được rồi.
Như vậy sẽ ép số lượng xuống ba người?
Trừ phi có thể bảo đảm liên tiếp khí của ba người đều không mất đi, nếu không, dù hai người có thể quét ngang vô địch, cuối cùng vẫn bị đào thải.
Cho nên, quy tắc này có chút ý tứ.
Thời điểm hắn suy nghĩ, Hoàng Lăng Vân và Mục Long cũng ngừng chiến đấu, dù sao chỉ tranh chức đội trưởng, chỉ là quyền nói chuyện mà thôi, không đáng vận dụng át chủ bài.
Hơn nữa, càng mấu chốt chính là, đây là đội ngũ cơ sở, người nào cũng cần lôi kéo, người nào cần từ bỏ, chỉ cần không cản trở là đủ.
Hoàng Lăng Vân chiến đấu ngắn ngủi, cũng công nhận lực lượng của đối phương.
Người thắng là Mục Long. Ta làm đội trưởng này, không ai có ý kiến chứ?
Mục Long nói xong, hắn hỏi Mã Cương, Ngươi có phục hay không?
Sắc mặt Mã Cương biến hóa, cuối cùng vẫn cúi đầu nói: Phục.
Hắn nhìn thấy Hoàng Lăng Vân cùng Mục Long chiến đấu, chiến lực đúng là trên mình, không phục không được. Ngươi có phục hay không?
Mục Long lại hỏi. Phục.
Mục Long cười hài lòng, hắn hỏi người thứ ba: Ngươi có phục hay không? Phục. Ngươi có phục hay không? Phục.
Rất nhanh, năm người trong đội ngũ đều nói phục, lại tính cả Hoàng Lăng Vân bị thua, trong đội ngũ chỉ còn lại có Lăng Hàn, nam tử khôi ngô và người trẻ tuổi áo tím không tỏ thái độ. Ngươi có phục hay không?
Mục Long đi tới trước mặt nam tử khôi ngô. Không phục.
Nam tử khôi ngô ngẩng đầu lên, tóc hắn rối loạn, mặt đầy râu ria, trên người mặc da thú giống như dã nhân.
Mục Long sững sờ, không phục? A, vậy ta đánh ngươi phục!
Hắn xuất thủ tấn công nam tử khôi ngô.