Lăng Hàn thả tiên hà thu vào trong Hỗn Độn Cực Lôi tháp ra ngoài.
Lúc này có huyễn cảnh thần mang công kích nên tiên hà màu vàng không thể làm ra phản ứng nào khác.
Hiện tại, Lăng Hàn có thể khẳng định, uy lực của huyễn cảnh thần mang còn vượt qua tưởng tượng của hắn.
Nó có thể ảnh hưởng đến tiên hà khác, đây là việc rất kinh người.
Hắn bắt đầu luyện hóa tiên hà màu vàng, Tiên Đỉnh cắn nuốt tiên hà và bắt đầu dung hợp.
Tốc độ rất chậm nhưng Lăng Hàn không vội.
Tiên hà màu vàng này rất chói mắt, có lẽ là kim thuộc tính nhưng trên thực tế nó lại là một tia chớp mang theo kim thuộc tính, đó là Canh Kim Dương Lôi.
Mỗi khi Canh Kim Dương Lôi sắp “thức tỉnh”, Lăng Hàn sẽ phát động huyễn cảnh thần mang công kích, tiên hà màu vàng sẽ lâm vào ảo cảnh, hoàn toàn không thể phản kháng.
Không hề khó khăn, trừ chậm một chút.
Chậm hơn nữa cũng có lúc kết thúc, ba ngày sau, Lăng Hàn đã hoàn thành dung hợp.
Sáu đạo thần mang!
Lăng Hàn tươi cười, trừ Hỗn Độn Thần Lôi ra, uy lực của bốn đạo thần mang khác hơi kém, chỉ có thể so với Thánh thuật, nhưng năm đạo thần mang cùng công kích tương đương với một vị Đại Đế trẻ tuổi mang theo bốn Thánh Nhân trẻ tuổi vây công, có ai ngăn cản nổi?
Hơn nữa, hắn còn có huyễn cảnh thần mang, đây là thứ có uy lực khủng bố, ảo cảnh sẽ làm người ta chết mà không biết chết thế nào.
Hắn ra khỏi hốc cây, cũng rời Vạn Thú lĩnh và tiến vào thành thị.
Mặc dù nơi này còn có rất nhiều tiên dược chưa hái, nhưng tiên dược không phải trọng điểm, Lăng Hàn còn cần ba đạo tiên hà để dung hợp với các Tiên Đỉnh của mình, đây mới là chuyện trọng yếu nhất
Hắn tiếp tục xem xét, còn có nơi nào có tiên hà xuất thế.
Kỳ thật, có rất nhiều truyền thuyết về tiên hà.
Nghe nói ở hắc ám thâm uyên có mấy tia sáng tử vong, cho dù Sinh Đan cảnh chạm vào cũng hóa thành thây khô.
Còn có Sí Viêm hạp, bên trong có tia sáng bộc phát hỏa diễm đáng sợ, không gì không thiêu cháy.
Lăng Hàn tiến hành sàng lọc, hắn quyết định đi tới Huyền Quy đảo.
Đây là hòn đảo vừa mới xuất hiện từ đáy biển, nhìn từ xa giống như một con rùa đang ngẩng đầu nhìn lên.
Sau khi tra các điển tịch cổ xưa, Lăng Hàn rất khẳng định, đây là nơi Huyền Quy Thần thú tọa hóa.
Huyền Quy là hậu đại của Thần thú Huyền Vũ, bởi vậy huyết mạch sẽ kém hơn một chút, không thể xem như Thần thú chân chính, chỉ có thể xem là á thần thú.
Nghe nói, Huyền Quy có hai thuộc tính thủy và thổ, sau khi hóa đạo sẽ tẩm bổ tiên dược nhất định, cho nên Huyền Quy đảo chính là vườn thuốc siêu cấp, giá trị lớn đến nghịch thiên. Hơn nữa đã là á thần thú, đương nhiên cũng có công pháp thần thú, đối với yêu thú, đây là truyền thừa siêu cấp.
Hòn đảo này vừa mới trồi lên ba ngày, nhưng đã có vô số thế lực nghe tin chạy tới, càng có không ít lão quái vật hiện thân, hi vọng có thể thu được đột phá tại nơi này, hoặc là tìm được đại dược kéo dài tuổi thọ.
Nghe nói trên đảo còn có tiên hà xuất hiện.
Trên đảo Thần thú hóa đạo có xuất hiện tiên hà, phẩm chất của nó cao thế nào?
Cho nên, Lăng Hàn quyết định đi Huyền Quy đảo.
Nói đi là đi, hắn cất bước đi tới bờ biển và ngự khí bay đi.
Trên biển có hung thú cỡ lớn, hơn nữa không thiếu đại thú Sinh Đan cảnh, Chân Ngã cảnh, cho nên ngồi thuyền hoặc vượt biển sẽ không an toàn, Lăng Hàn từ bỏ suy nghĩ sử dụng Chỉ Xích Thiên Nhai đi nhanh.
Tốc độ ngự khí phi hành hơi chậm nhưng thắng ở an toàn.
Hai ngày sau, trên mặt biển xuất hiện một hòn đảo, dần dần phóng đại, nó giống như một khối đại lục.
Hòn đảo này giống như rùa đen, một đầu là cái đầu thò ra, một đầu còn lại là cái đuôi, toàn bộ hòn đảo có hình bầu dục.
Xèo, vừa bay tới gần, Lăng Hàn cảm thấy áp lực cường đại bao phủ, hắn rơi từ trên cao xuống biển rộng.
Lăng Hàn vội vàng đạp sóng mà đi, hắn đi tới gần hòn đảo.
Hòn đảo này không có bãi biển, bốn phía đều là vách đá dựng đứng giống như đao gọt.
Lăng Hàn bắt đầu leo lên, hắn bỏ ra một ít thời gian mới leo lên tới đỉnh, hắn nhìn thấy một khu rừng rập, phía trước còn có núi lớn nguy nga, đột cao rất kinh người.
A, thơm quá!
Lăng Hàn khịt khịt mũi, hắn ngửi thấy mùi thuốc.
Làm Đan là Đạo Đế Vương, hắn lập tức xác định đây là đại dược.
Hắn không phải tới đây tìm tiên dược, nhưng đã đụng phải thì hắn không từ bỏ, hắn lần theo mùi hương tìm kiếm tiên dược.
Xuyên qua khu rừng cây nhỏ, hắn nhìn thấy phía trước xuất hiện một khu đất trống, sau đó nhìn thấy một con nai đang dùng móng cào vào thân cây.
A, mùi thuốc sinh ra trên người con nai.
Lăng Hàn phát động nhãn thuật, hắn thấy con nai bắt đầu trong suốt, chỉ thấy trong thân thể nó không có xương và huyết dịch, toàn thân chỉ là một khối duy nhất.
Thì ra tiên dược đã hóa thành hình con nai.
Lăng Hàn nhảy ra ngoài, con nai rất cảnh giác, nó co chân bỏ chạy, bốn vó tung bay, tốc độ nhanh đến mức kinh người.
Lăng Hàn vội vàng đuổi theo, hắn theo sát phía sau.
Con nai rất khôn khóe, nó vòng quanh các gốc đại thụ và tảng đá mà đi, từ đó Lăng Hàn không thể phát huy ưu thế tốc độ.
A, vậy thì nếm thử huyễn cảnh thần mang.
Đây là thần thức công kích, Lăng Hàn chỉ dùng một ý niệm, huyễn cảnh thần mang oanh kích và đánh vào cơ thể con nai, con nai ngừng hoạt động, sau nó hóa thành một gốc nhân sâm lớn bằng nắm tay trẻ con, toàn thân vàng óng và tỏa ra hương thơm mê người.
Đây là một gốc đại dược, chí ít là cấp bậc Chân Ngã.
Lăng Hàn lướt tới, hắn vừa nhặt nhân sâm lên, xèo, thân thể hắn lao về phía trước, tại nơi hắn vừa đứng xuất hiện hố sâu và tỏa ra năng lượng mờ mịt.
Hắn nhìn sang, chỉ thấy ba người trẻ tuổi đi tới, đều là nam tử, hai người là Chú Đỉnh nhưng một người lại là Sinh Đan, hơn nữa khí tức rất không ổn định, hiển nhiên vừa đột phá không có bao lâu.
Buông tiên dược xuống, ta có thể tha cho ngươi khỏi chết.
Tên nam tử Sinh Đan thản nhiên nói ra, trong lời nói mang theo cao ngạo không gì sánh bằng.
Lăng Hàn bắt đầu nhớ lại, hắn nói: Ngươi là Lý Thì Minh đúng không? Không sai!
Tên Sinh Đan cảnh gật đầu.
Lý Thì Minh là cao thủ Chú Đỉnh cảnh bài danh tinh võng tám mươi chín, hắn chỉ vừa đột phá bước vào Sinh Đan.
Có thể bài danh trong tốp một trăm Chú Đỉnh cảnh, sau khi bước vào Sinh Đan cảnh sẽ mạnh cỡ nào? Phong Kế Hành cũng không phải là đối thủ của hắn! Cho nên, hắn rất cuồng vọng, hắn cũng có tư cách cuồng vọng. Biết ta là ai, còn không lưu đại dược lại và xéo đi!
Lý Thì Minh quát. Có nghe hay không, Lý ca chúng ta là người bận rộn, không có thời gian dông dài với ngươi!
Một tên tùy tùng nói. Nhanh lên nhanh lên!
Một tên tùy tùng khác thúc dục.
Lăng Hàn cười nói: Nếu ta không giao thì sao? Vậy thì ngươi đi chết đi!
Lý Thì Minh xuất thủ, hắn không hề cố kỵ.
Hắn hiện tại đã vô địch trong những người tới từ bên ngoài.
Lăng Hàn vội vàng phát động Chỉ Xích Thiên Nhai, thân thể di chuyển và tránh né công kích của Lý Thì Minh.
Việc này càng làm Lý Thì Minh cảm thấy khó chịu.
Hắn vừa mới bước vào Sinh Đan cảnh không bao lâu, hắn vừa đột phá nên tự tin bành trướng, nhưng bây giờ xuất thủ lại không làm gì được Lăng Hàn, chẳng khác gì có người bạt tai hắn một cái.