A, ngươi đột phá Thất Đỉnh rồi?
Lăng Hàn hỏi. Đương nhiên, ngươi cho rằng ta chơi hơn một tháng sao?
Đại Hắc Cẩu dương dương đắc ý.
Thất Đỉnh, có thể bài danh hơn một trăm tên tinh võng, nó có tư cách kiêu ngạo.
Lăng Hàn cười một tiếng: Chờ một thời gian sẽ đột phá Cửu Đỉnh.
Đại Hắc Cẩu nhe răng, đúng là đứng nói chuyện không đau eo, mặc dù nó đã đột phá Thất Đỉnh, chính vì thế nó cũng biết muốn tiến thêm một bước là việc khó cỡ nào, Bát Đỉnh là quá sức, còn muốn Cửu Đỉnh?
Đương nhiên, khó thì khó, nó khẳng định vẫn phải xung kích, ít nhất phải đạt tới Cửu Đỉnh, ngày sau mới có khả năng thành Thánh. Người nào, lại dám đến Trình gia giương oai!
Một nam tử trung niên lao ra ngoài, sau khi nhìn thấy Lăng Hàn cùng Đại Hắc Cẩu thì hắn biến sắc, lập tức quay đầu đi vào trong. Hắc hắc, đi vội vã như vậy làm gì, là ta lớn lên rất xấu nên hù ngươi sợ hay sao?
Đại Hắc Cẩu xuất thủ, lực lượng bộc phát, nam tử trung niên kia bị trói buộc, hai chân bước đi liên tục nhưng lại không thể tiến lên.
Người kia sắp khóc, hắn không muốn chết.
Hưu hưu hưu, lại có mấy người bay ra. Thất Đường huynh, ngươi làm sao vậy!
Nhìn thấy tộc nhân bị trói buộc, những người kia lập tức hô lớn. Cùng tới đây.
Đại Hắc Cẩu lại ra tay, hắn bắt lấy những người này.
Tất cả bọn họ chỉ là Trúc Cơ, làm sao có thể là đối thủ của Đại Hắc Cẩu, tuỳ tiện vung tay là có thể bắt lại.
Lăng Hàn không để ý tới, Đại Hắc Cẩu thích chơi như thế nào thì chơi như thế nào, ngược lại hôm nay chính là thời điểm trút giận.
Không ngừng có người xuất hiện, nhưng Trúc Cơ chỉ là đồ ăn, cho dù có vài tên Chú Đỉnh xuất hiện, nhưng đối mặt với Đại Hắc Cẩu tu vi Thất Đỉnh, nhiều lắm chỉ dùng hai chiêu ba thức là có thể bắt được.
Đại Hắc Cẩu bắt từng người sau đó ném sang một bên, không bao lâu đã tạo thành một đống người, hơn nữa càng ngày càng cao, cũng xếp thành một ngọn núi nhỏ. Ngươi thấy ta có cảm giác nghệ thuật hay không?
Đại Hắc Cẩu quay đầu hỏi Lăng Hàn.
Lăng Hàn nhún vai nói: Chỉ cảm thấy ác tâm mà thôi. Ai, đó là ngươi không biết thưởng thức.
Đại Hắc Cẩu lắc đầu, nói: Được rồi, thiên tài luôn luôn tịch mịch, ta cũng không cần ngươi hiểu.
Trong lúc nói chuyện, Trình gia còn có người tiến lên, đương nhiên, toàn bộ biến thành đồ ăn. Hừ, hai người các ngươi thật to gan!
Một tiếng hừ lạnh vang lên, chỉ thấy Trình Vụ xuất hiện, hắn chắp tay sau lưng, ánh mắt rất ác liệt. Ta rất sợ! Ta rất sợ!
Đại Hắc Cẩu đứng thẳng, nó dùng hai cái móng trước ôm ngực, nó lắc mông và lắc lư cái quần lót sắt, quần lót phản xạ ánh sáng làm người ta mù mắt.
Lúc này có không ít người muốn nôn mửa.
Trình Vụ nhíu mày, hắn cảm thấy không hiểu.
Vì cái gì Đinh Nhất cùng Đinh Nhị dám chủ động giết đến tận cửa, chẳng lẽ bọn chúng mời cao thủ tới?
Đương nhiên hắn không tin tưởng, Lăng Hàn và Đại Hắc Cẩu là tự mình tu luyện đến độ cao khác, việc này không có khả năng. Cho nên, hiện tại hai người Lăng Hàn mời cao thủ tới ra mặt thay bọn họ, việc này cũng hợp tình hợp lý. Bớt lắm mồm, bảo người sau lưng các ngươi ra đây.
Trình Vụ thản nhiên nói.
Chỉ cần người vừa xuất hiện, hắn sẽ dùng Đế tộc dọa đối phương, làm cho đối phương biết khó mà lui.
Lăng Hàn mỉm cười, hắn tiến lên phía trước một bước.
Một bước này này bước vào hư không.
Trình Vụ có cảm giác như gặp quỷ
Đạp không mà đi, Sinh Đan cảnh! Làm sao có thể, mới trôi qua hơn hai tháng, tại sao ngươi có thể đột phá!
Sự thật thắng hùng biện, hắn vẫn cảm thấy khó tiếp nhận.
Giảng đạo lý, ai đột phá Sinh Đan cảnh mà không bế quan nửa năm một năm? Đó còn là tốc độ của thiên tài đỉnh cấp, thiên tài bình thường tốn mười năm tám năm mới là việc bình thường. Lão thiên tài, đừng dùng sự bình thường của ngươi để suy đoán ta.
Lăng Hàn nói ra, việc này phù hợp với tính cách cao ngạo của Đinh Nhất.
Lão thiên tài?
Trình Vụ cảm giác trái tim bị người ta đâm một đao, hắn cảm thấy rất khó chịu.
Nói thật, Sinh Đan cảnh hơn tám mươi tuổi không già chút nào, thậm chí phải nói là trẻ tuổi đến kinh người, chẳng những là thiên tài, hơn nữa còn là thiên tài cao cấp.
Nhưng so sánh với Lăng Hàn, hắn thật sự không đáng nhắc tới, kém hơn quá nhiều. Hừ, ta đã là Sinh Đan viên mãn, ngươi vừa bước vào Sinh Đan, chênh lệch giữa chúng ta lớn như trời, ngươi lấy lá gan ở nơi nào đến khiêu chiến ta?
Trình Vụ nói.
Hắn không phải Sinh Đan viên mãn bình thường, mà là thiên tài có chiến lực cực hạn thập nhị trọng thiên, càng là người duy nhất của Trình gia có hi vọng đột phá Chân Ngã cảnh.
Cho nên hắn có tư cách kiêu ngạo.
Thời điểm hắn vừa nói chuyện, sáu người Trình Đông Binh đi ra, lúc bọn họ nhìn thấy Lăng Hàn thì phản ứng đầu tiên là ngạc nhiên, sau đó bộc phát sát ý.
Phải bắt Lăng Hàn, Đại Hắc Cẩu phải giết. Các cháu trai, có phải rất bất ngờ hay không?
Đại Hắc Cẩu cười to, nói: Nói cho các ngươi biết một việc rất hay, hơn một tháng trước, không phải các ngươi đi vào khách sạn hay sao?
Nó vừa nói ra lời này, sắc mặt bảy người Trình Đông Binh thay đổi. Thì ra các ngươi ngụy trang!
Bọn họ kịp phản ứng lại.
Khó trách manh mối đến đó thì đứt, mặc dù bọn họ tìm thế nào cũng không tìm thấy Lăng Hàn và Đại Hắc Cẩu, thì ra bọn họ ngụy trang thành kẻ khác.
Bọn họ không cách nào tưởng tượng ra nổi, tại sao bọn họ truy tung nhưng không cách nào tìm ra người, như vậy thuật ngụy trang cao minh cỡ nào?
Lăng Hàn nhanh chân đi về phía trước: Thù cũ mới hận, hôm nay nên tính rõ ràng. Tiểu tử, cho dù ngươi bước vào Sinh Đan, ngươi có chiến lực mấy trọng thiên chứ?
Trình Đông Binh cười lạnh, nói: Hôm nay, ngươi tự chui đầu vào lưới! Khởi động trận pháp!
Hắn hét lớn một tiếng, lập tức toàn bộ Trình gia bị sương mù bao phủ. Đùa, đây vốn là đại trận phòng ngự của Trình gia ta, cho dù Chân Ngã cảnh muốn đánh cũng phải tốn khí lực.
Trình Đông Binh cao ngạo nói: Bên ngoài không đánh vào được, người bên trong muốn ra ngoài cũng không thể thoát khốn. Cho nên, lần này ngươi là cá trong chậu.
Lăng Hàn cười nói một tiếng: Vì cái gì không phải đóng cửa đánh chó?
Bảy người Trình gia tức giận, Lăng Hàn dám so sánh bọn họ với chó.
Bên cạnh, Đại Hắc Cẩu vô cùng khó chịu, bởi nó nằm cũng trúng tiễn. Bắt tiểu tử này.
Trình Đông Binh lạnh lùng nói ra, bảy người đồng loạt ra tay tấn công Lăng Hàn.
Đây là siêu cấp thiên tài Sinh Đan cảnh, không thể coi thường, bọn họ không quan tâm tới Đại Hắc Cẩu, chỉ là Chú Đỉnh mà thôi, một cái tay là có thể trấn áp.
Bảy người cùng xông lên, bọn họ không ngừng oanh kích Lăng Hàn.
Lăng Hàn bình tĩnh thong dong, có thể nói trước đó hắn không sợ bãy người liên thủ, Tiên Đỉnh duy nhất có thể hóa giải bất cứ chiến lực nào dưới lục trọng thiên, hiện tại hắn bước vào Sinh Đan, lực lượng nguyên thủy tăng lên bát trọng thiên.
Cho dù hắn không dùng tiên thuật, vận dụng bí lực thuần túy, người muốn đả thương hắn cũng phải vận dụng chiến lực thập tứ trọng thiên.
Cho dù là Trình Vụ cũng không thể làm được.
Ha ha, lần này đến phiên hắn phát uy.