Đường đường thiên kiêu Thánh Địa lại kêu cứu?
Quá buồn cười.
Nhưng đây là biện pháp duy nhất Bạch Văn Hiên có thể làm, vạn nhất có người nào ở gần đây, nói không chừng có thể cứu hắn một mạng, hơn nữa, cho dù kinh động âm hồn nơi đây cũng tốt, thừa dịp loạn thì hắn mới có thể đào thoát.
Lăng Hàn không giận không vui, hắn lao tới, hắn đã đuổi kịp Bạch Văn Hiên, hai đấm oanh kích như mưa.
Hắn vốn muốn ít xuất hiện, sau đó hợp tu bảo thuật với Trì Mộng Hàm, sau đó sẽ dẹp đường quay về, từ đó về sau vĩnh viễn không còn người nào tên Đinh Nhất, hơn nữa không có chút quan hệ nào với hắn.
Nhưng Bạch Văn Hiên nhất định chọc hắn, thậm chí muốn đánh chết hắn.
Việc này không có gì để nói nhiều, kẻ muốn giết ta, ngươi đi chết trước đi.
Bạch Văn Hiên đau khổ ngăn cản, trong lòng hắn sợ hãi, bởi vì Lăng Hàn không dùng tới năng lượng hủy diệt đã làm hắn gặp áp lực to lớn.
Hưu hưu hưu, đúng lúc này có bảy âm hồn xuất hiện, chúng nhìn thấy Lăng Hàn cùng Bạch Văn Hiên giống như cá mập ngửi thấy máu tươi, bọn chúng hưng phấn phát sáng.
Đối với đám người Lăng Hàn, âm hồn có thể bổ dưỡng linh hồn của bọn họ, nhưng trái lại cũng giống vậy, dương hồn là thuốc bổ của âm hồn.
Không dừng lại, chúng lao tới phía trước.
Nhưng mà âm hồn có thực lực quá thấp.
Không phải Trúc Cơ thì chính là Chú Đỉnh, không có một Sinh Đan nào.
Lăng Hàn lại vận chuyển năng lượng hủy diệt, hắn không muốn kéo dài nữa.
Oanh, hắn vung vẩy hai đấm, chỉ thấy bảy âm hồn xông tới ngã xuống, mà dư lực không tiêu, cũng đánh vào nắm tay của Bạch Văn Hiên, năng lượng hủy diệt tàn phá bừa bãi, bàn tay phải biến mất và dọc theo cánh tay hủy diệt toàn bộ cánh tay phải.
Bạch Văn Hiên kêu thảm thiết nhưng thân thể lắc mạnh một cái, cánh tay phải khôi phục như ban đầu, nhưng có thể nhìn thấy thân thể của hắn tối đi rất nhiều.
Không phải Thánh Nhân cũng có thể trùng sinh tứ chi?
Đương nhiên không thể, nhưng Bạch Văn Hiên bây giờ cũng không phải nhục thân, mà chỉ là một đoàn linh hồn, đương nhiên muốn biến hóa thế nào cũng được.
Tổn thất linh hồn chính là tổn thất, cho nên hồn thể của hắn tối lại, thậm chí nhỏ hơn một chút.
Lăng Hàn sinh ra cảm giác quen thuộc, có năng lượng bị hắn hấp thu, từ đó linh hồn của hắn mạnh hơn một chút.
Ở trong đó có công lao của bảy con âm hồn, cũng có một bộ phận đến từ Bạch Văn Hiên, hắn bị diệt một cánh tay, kỳ thật chính là bộ phận hồn thể bị thiếu.
Bạch Văn Hiên không dám nói nhảm, hắn lập tức chạy trốn.
Vừa mới giao phong với năng lượng hủy diệt, hắn cảm nhận được năng lượng kia cực kỳ đáng sợ.
Hoàn toàn không địch lại!
Không có nhục thân bảo vệ, linh hồn trở nên yếu đuối khi đối mặt với năng lượng tầng thứ cao.
Chờ rời khỏi nơi này và trở lại nhục thân, nhìn hắn thu thập Lăng Hàn thế nào.
Đến lúc đó, ưu thế về cảnh giới của hắn sẽ hiển thị rõ, dù sao Lăng Hàn cũng chỉ là Sinh Đan sơ kỳ, hoàn toàn không phải đối thủ của hắn.
Chờ xem, hắn nhất định sẽ báo thù.
Ngươi không có cơ hội như vậy.
Lăng Hàn lạnh lùng nói ra, sát khí xung kích đánh tới, Bạch Văn Hiên nhất định phải trốn tránh và bị hắn đuổi kịp, Lăng Hàn xuất ra một quyền, năng lượng hủy diệt bộc phát, năng lượng hủy diệt có tác dụng khắc chế linh hồn quá lớn. Không!
Bạch Văn Hiên gầm lên, hắn là truyền nhân Thánh Địa, là nhân vật cấp bậc Đạo Tử, tương lai hắn có khả năng kế thừa đạo thống Thánh Địa, có thể tay cầm Thánh khí quan sát tinh không.
Hơn nữa, cảnh giới của hắn còn trên Lăng Hàn, hắn không cam lòng khi bị giết như vậy.
Lăng Hàn không nói gì, trong mắt hắn Bạch Văn Hiên đã là một người chết, không cần thiết lãng phí miệng lưỡi.
Rầm rầm rầm, bị hắn đánh như thế, Bạch Văn Hiên không ngừng Địa thiếu tay và chân, hồn thể càng ngày càng nhỏ, càng ngày càng tối. Không! Không! Không!
Bạch Văn Hiên kêu thảm thiết, hắn tử vong.
Kết quả nhanh chóng biến thành sự thật, hồn thể của hắn biến mất hoàn toàn và hóa thành năng lượng thiên địa thuần túy, có một chút lại bị Lăng Hàn hấp thu, lớn mạnh linh hồn của hắn. Giết người cũng có thể mạnh hơn, nghĩ lại quá khủng bố, nếu như điều kiện cho phép, ta có thể tu hành linh hồn đến cấp bậc Tôn Giả thậm chí Thánh cấp? Thế gian không có chuyện không làm mà hưởng, tăng lên nhanh như thế sẽ có tệ nạn. Ta không thể lòng tham không đáy, mỗi lần tăng lên mức độ nhất định, ta phải quan sát linh hồn có tai họa ngầm hay không.
Lăng Hàn nói thầm, phương pháp mạnh lên quá nhanh sẽ làm người ta mê muội, quá đơn giản, chỉ cần giết chóc là được rồi.
Đương nhiên hắn không dừng lại, tạm thời còn không có nhìn thấy tệ nạn, hắn không bỏ qua phương pháp mê người như thế.
Bạch Văn Hiên đã biến mất hoàn toàn, hồn về thiên địa, cho dù nhục thân hắn không tổn thương nhưng hắn vĩnh viễn không tỉnh lại.
Lăng Hàn tiếp tục tiến lên phía trước săn giết âm hồn.
Lại đi một đoạn đường, hắn phát hiện có một đoàn âm hồn kết thành đội và đi về một hướng, mặc dù đội ngũ này không tính là chỉnh tề, nhưng lít nha lít nhít, Lăng Hàn rung động nhìn sang nơi đó.
Có chuyện gì?
Mặc dù Lăng Hàn đã gặp qua không ít âm hồn, nhưng âm hồn như cô hồn dã quỷ, chúng chỉ du đãng ở khu vực nhất định, nhưng bây giờ đã khác biệt, chúng kết thành quân đội giống như đang lên sa trường.
Thật nhiều âm hồn!
Đôi mắt Lăng Hàn phát sáng.
Nếu như nơi này có những người khác sẽ phát hiện Lăng Hàn như thiêu thân lao đầu vào lửa, giống như dê vào bầy hổ, hắn dùng tư thế yếu ớt xông vào đại quân âm hồn.
Nhưng sau đó Lăng Hàn bạo phát.
Hắn vung hai đấm mang theo năng lượng hủy diệt, từng đám âm hồn ngã xuống như thu hoạch lúa.
Âm hồn không có linh trí, mặc dù âm hồn gần đó vô cùng e ngại năng lượng hủy diệt, âm hồn phương xa lại cảm thấy có dương hồn ngọt ngào nên xông tới như ruồi bu mật.
Cho nên, Lăng Hàn không cần đuổi theo, chỉ cần đứng tại chỗ vung vẩy hai tay là đủ, tự nhiên có rất nhiều âm hồn đưa tới cho hắn giết.
Mỗi khi giết một âm hồn, linh hồn của hắn sẽ mạnh hơn một tia, tốc độ chém giết của hắn quá nhanh, tốc độ cường đại linh hồn nhanh đến mức kinh người, tuyệt đối còn kinh khủng hơn việc ăn thiên tài địa bảo.
Chiến đấu thật lâu, cuối cùng Lăng Hàn lo lắng có tai hạn nên giết ra khỏi vòng vây, hắn lao về phương xa.
Âm hồn đang đuổi theo, sau khi đuổi theo một lúc âm hồn dừng lại, sau đó chúng theo đường cũ quay trở về.
Lăng Hàn khoanh chân ngồi xuống, hắn bắt đầu loại trừ tạp chất.
Hắn chỉ chiến đấu trong nửa ngày nhưng giết quá nhiều âm hồn, linh hồn của hắn đầy tạp chất, hắn có cảm giác lạc mất chính mình, muốn tiếp tục chiến đấu mạnh hơn.
Thật đáng sợ.
Lăng Hàn bỏ ra thời gian bốn ngày mới loại trừ tạp chất, linh hồn đã tinh khiết như cũ.
Tốt, lại đi.