Thần Đạo Đan Tôn

Chương 4447 - Chuẩn Tám Sao

Ha ha.

Có tiếng cười lạnh vang lên, chỉ thấy Phó Hỏa Dương đi ra.

Phó Hỏa Dương, Đế tộc!

Đương nhiên, hắn chỉ là bàng chi Đế tộc, nhưng có thể động hai tới chữ Đế tộc đã mang theo ý nghĩa cường đại.

Phó Hỏa Dương không có sử dụng pháp khí, mà là nhìn như rất tùy ý đánh ra một chưởng, Huyền Thiên thạch rung động sau đó sinh ra sáu ngôi sao.

Móa!

Lập tức, đám người phía dưới hô lớn, sáu sao, lại xuất hiện thiên tài sáu sao.

Phó Hỏa Dương lại cau mày, trước khi kiểm tra, bất cứ người nào cũng cảm thấy mình rất trâu bò, nhưng lý tưởng luôn luôn trái ngược với hiện thực.

Sáu sao, còn kém hơn thiên tài Đông Lâm Đế tộc một sao.

Đừng nhìn chỉ có một sao, nhìn như không nhiều nhưng thiên kiêu đỉnh cấp như Dịch Viện Dung, Trúc Nghi Tu cũng chỉ có năm sao, có thể thấy được, chênh lệch một sao to lớn đến cỡ nào.

Phó Hỏa Dương đánh ra hai kích nhưng không thể thay đổi thành tích sáu sao của hắn..

Hắn lui sang một bên, hắn không vui nhưng mọi người nhìn về phía hắn với ánh mắt hâm mộ và ghen ghét, đây chính là Đế tộc, cho dù là một bàng chi xuất hiện tại đây cũng có thành tích sáu sao.

Nếu Đế tử Đế nữ chân chính của Phó gia tới đây, bọn họ sẽ có thành tích gì?

Bảy sao?

Không muốn Trì gia giành mất danh tiếng?

Sau đó, Chu Thừa Vận đã từng là Chú Đỉnh đệ nhất nhân cũng tiến lên phía trước kiểm tra, hiện tại hắn chỉ là Sinh Đan sơ kỳ nhưng đây không phải nơi kiểm tra chiến lực, hắn cũng có thành tích năm sao.

Các thiên tài bốn sao cảm thấy khổ sở, xem ra nhân vật trâu bò đều xuất hiện sau cùng, nếu lại có vài thiên tài năm sao xuất hiện, bọn họ sẽ bị đào thải.

Tính một chút, hiện tại đã có ba người năm sao, một người sáu sao.

Sa Dương cũng tới đi tới, mặc dù hắn là người bài danh thứ hai trong Sinh Đan nhưng không thể cải biến vận mệnh năm sao, không có biện pháp đột phá sáu sao. Để tiểu tăng đi thử một chút.

Thích Vĩnh Minh đi ra.

Đế tử Phật tộc, đương nhiên hắn là chi nhánh của Tây Thiên vực.

Mọi người mở to mắt quan sát cẩn thận.

Đây chính là một tên Đế tử, cũng không yếu hơn so với Phó Hỏa Dương, thậm chí địa vị còn vượt qua Phó Hỏa Dương.

Ầm!

Thích Vĩnh Minh đánh ra một kích, Thiên Huyền thạch xuất hiện từng ngôi sao óng ánh.

Sáu sao!

Không, năm sao.

Ngôi sao thứ sáu thật sáng lên nhưng lấp lóe một lúc lại phai nhạt đi.

Điều này nói rõ cái gì?

Thích Vĩnh Minh không bằng Phó Hỏa Dương.

Đúng là buồn cười, Đế tử lại không bằng chi nhánh?

Chẳng lẽ nói, Phật tộc kém xa Phó gia hay sao?

Không thể nói như vậy, bởi vì Phó Hỏa Dương mang theo huyết mạch Đại Đế Phó gia, mà Phật tộc quá đặc thù, chỉ cần tín nhưỡng Phật Tổ là có thể trở thành thành viên của Phật tộc, kỳ thật Đế tử không có quan hệ huyết mạch với Phật tổ.

Huyết mạch là thứ không thể xem thường.

Lăng Hàn tiến thêm một bước suy đoán, đó chính là Phật tử trong Đông, Nam, Tây, Bắc bốn đại Thiên Vực không phải là át chủ bài chân chính của Phật tộc, bởi vì Cát Tường Thiên nói qua, Phật tộc đang ở bên ngoài ba mươi ba trọng thiên.

Chỗ đó không có Phật tử sao?

Phật tộc truyền thừa chân chính sẽ nằm trên người Phật tử.

Sau khi đánh ba kích liên tục, Thích Vĩnh Minh từ đầu đến cuối không thể vững chắc thành tích sáu sao, chỉ có thể nói là chuẩn sáu sao.

Hiện tại hắn xếp ở vị trí thứ hai, so với số người còn lại, hắn đã qua ải, nhưng thứ hai làm hắn không cam lòng, bởi vậy việc này liên quan tới mặt mũi.

Thân Ngọc Đường nhìn về phía Lăng Hàn, nói: Ngươi lên trước? Ngươi đi.

Lăng Hàn nói. Được.

Thân Ngọc Đường cũng không có khách khí, hắn đi tới trước Huyền Thiên thạch và điểm ngón tay lên tảng đá.

Một chỉ này không có lực lượng giống như tùy ý mà làm, cũng không có tia sáng bùng lên.

Việc này làm rất nhiều người lắc đầu, tất cả mọi người dốc hết toàn lực tranh nhau biểu hiện, ngươi lại tùy ý như thế, không sợ chọc giận Đế tộc hay sao?

Phốc, một kích này sinh ra bảy ngôi sao.

Cái gì!

Tất cả mọi người kinh hãi không nhỏ, việc như vậy quá kinh khủng, bảy sao, đã đuổi kịp thiên tài của Đông Lâm Đế tộc. Không, ngôi sao thứ bảy tối lại.

Có người lập tức nói ra. Đúng vậy!

Thân Ngọc Đường đã kích hoạt lên bảy sao nhưng ngôi sao thứ bảy không ổn định, giống như đang do dự có phán định hắn là bảy sao hay không.

Một lúc sau, ngôi sao thứ bảy tắt đi..

Sáu sao, nhưng cũng có thể nói là chuẩn bảy sao.

Đệ nhất!

Mặc dù Phó Hỏa Dương cùng là sáu sao nhưng so với Thân Ngọc Đường thì hắn lại thua kém rất rõ ràng.

Lập tức, mọi người nhìn về phía Thân Ngọc Đường với ánh mắt khác biệt.

Gia hỏa này, tương lai có khả năng thành Thánh.

Thời thế hiện nay, Thánh Nhân lớn nhất!

Thân Ngọc Đường lại gãi gãi đầu, một dáng vẻ của hắn lười biếng, hắn không đánh thêm hai kích nữa, mà là chắp tay quay về. Tiểu hữu còn hai cơ hội!

Lão Giáo chủ nhắc nhở. Không cần, qua ải là tốt rồi.

Thân Ngọc Đường nói.

Khốn kiếp, gia hỏa này lười biếng, hắn không muốn tranh thủ thành tích tốt hơn. Ha ha, tốt, tốt.

Lão Giáo chủ cười cười, ánh mắt hắn nhìn về phía Thân Ngọc Đường vô cùng nhu hòa, hiển nhiên hắn rất hài lòng với người trẻ tuổi này.

Hiện tại lại tính một chút, bốn người năm sao, một chuẩn sáu sao, một sáu sao, một chuẩn bảy sao… Đã đủ bảy danh nghạch.

Những thiên tài bốn sao than thở, bọn họ đắc ý nửa ngày, kết quả lại mất hết hi vọng. Đinh huynh, lên đi.

Thân Ngọc Đường đi trở về bên người Lăng Hàn, hắn từ tốn nói ra.

Lăng Hàn gật đầu, hắn đi lên phía trước.

Đinh Nhất tới.

Rất nhiều người nhận ra hắn, đây là siêu cấp thiên tài mà Tây Thiên vực mới quật khởi gần đây, nghe nói là Chú Đỉnh có thể lật tung Sinh Đan, trâu bò tới mức rối tinh rối mù.

Hắn có thể đánh ra mấy sao?

Trước đó tất cả mọi người hi vọng người khác đánh ra số sao càng ít càng tốt để cho mình qua ải, nhưng bây giờ không có chút hi vọng nào, tâm tình của bọn họ biến hóa, ngược lại hi vọng Lăng Hàn đánh ra thành tích hơn năm sao.

Cứ như vậy, thiên tài năm sao nhất định sẽ bị đào thải, khi đó tâm lý của bọn họ cân bằng hơn rất nhiều.

Ngươi xem, thiên tài năm sao còn bị đào thải, bọn họ cũng không oan. Đinh Nhất, cố lên! Ta xem trọng ngươi. Đừng sợ, cứ việc làm!

Lăng Hàn im lặng, hắn đi lên kiểm tra tiềm lực thì quan hệ gì với người khác?

Hắn đi tới gần, nhấc tay phải lên, hắn suy nghĩ nhưng không có sử dụng bất cứ kỹ thuật gì, cũng không có dẫn động năng lượng tầng thứ cao, chỉ sử dụng bí lực bộc phát và phát huy ra toàn lực, sau đó đánh vào Huyền Thiên thạch.

Lúc này ánh sao xuất hiện.

Một hai ba bốn năm sáu bảy... Tám!

Móa!

Lúc này mọi người nhìn nhau, dáng vẻ như gặp quỷ.

Mặc dù mọi người đều rất hi vọng Lăng Hàn đánh ra thành tích tốt, sau đó đảo loạn cục diện, nhưng bọn họ chưa từng nghỉ tới, Lăng Hàn lại trâu bò như thế, có thể đánh ra tám sao.

Tám sao đấy, đã vượt qua thiên kiêu của Đông Lâm Đế tộc. A, không tới tám sao. Ngôi sao thứ tám tỏa sáng. Tối rồi.

Tất cả mọi người hô lớn, ngôi sao thứ tám không ổn định, nó đang lóe sáng và cuối cùng nhạt đi, trở thành bảy sao.

Bình Luận (0)
Comment